Tả một cây cổ thụ lớp 5 chọn lọc hay nhất (82 mẫu)

Tả một cây cổ thụ lớp 5 chọn lọc hay nhất bao gồm dàn ý chi tiết và 82 bài văn mẫu do thầy cô trường THCS Bình Chánh biên soạn. Hy vọng sẽ là tài liệu hữu ích giúp các em học tốt và hoàn thành bài tập tốt của mình.

Đề bài: Tả một cây cổ thụ

Tả một cây cổ thụ
Tả một cây cổ thụ

Mục lục

Dàn ý Tả một cây cổ thụ chi tiết

1. Mở bài

Giới thiệu về cây cổ thụ (Cây phượng)

2. Thân bài

– Thân cây phượng già màu xám có nhiều đốm trắng bạc

– Tán lá to rộng mang đến bóng mát trong những ngày hè

– Rễ lớn, ngoằn ngoèo, bám chặt vào mặt đất

– Hoa phượng đỏ rực dưới ánh nắng

– Cây phượng thay lá quanh năm:

+ Mùa đông cây rụng hết lá

+ Sang xuân lá mới mọc lên xanh non mơn mởn

– Cây phượng gắn với bao kỉ niệm tuổi học trò

3. Kết bài

Tình cảm của em

82 mẫu Tả một cây cổ thụ hay nhất

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 1

Nếu như hoa phượng đỏ rực gợi nhớ những kỉ niệm mơn man của một thời cắp sách đến trường, hoa bằng lăng tím gợi về một thời chia xa, thì cây bàng giản dị lại khiến lũ học trò luôn biết ơn vì những bóng mát trên sân trường, vì những lần được ngồi dưới gốc cây, trò chuyện, đọc sách vui vẻ.

Từ xa nhìn lại, cây bàng giống hệt như bác bảo vệ già vẫn ngày đêm âm thầm canh gác cho sân trường. Không biết có từ bao giờ, chỉ biết rằng khi từng lớp học trò đến trường, cây đã đứng đó, như chiếc ô xanh khổng lồ, che bóng mát cho những cô cậu tinh nghịch vào mỗi giờ ra chơi. Thân cây to lắm, phải hai người ôm mới xuể còn ngọn cây cao đến lưng chừng tầng ba. Thân cây màu nâu sẫm, có những lớp vỏ đã bị tróc ra, đôi chỗ nhô lên những ụ. Gốc bàng nổi hẳn những chiếc rễ to, trồi cả lên trên mặt đất như những con trăn, con rắn khổng lồ. Những dấu vết năm tháng ấy không làm cho cây xấu đi mà càng khẳng định sức sống mãnh liệt, gợi nhắc con người về những ý nghĩa sống trong cuộc đời. Tán bàng gồm nhiều tầng, mỗi tầng cách nhau cả mét. Cành chĩa ngang, đan xen thành vòng tròn quanh thân.

Khi nàng xuân xinh đẹp giáng trần, những chồi non, lộc biếc nhú ra mơn mởn. Ban đầu chỉ là những chiếc lá nhỏ, màu xanh bóng sau chuyển to hơn, dày hơn và đậm màu hơn. Hạ về, từng tán lá chụm lại với nhau tỏa bóng mát, rợp cả một khoảng đất rộng trên sân. Trong tán lá xanh, những chú chim thoăn thoắt chuyền cành, hót ríu rít, tấu lên bản hòa ca ngày hè. Ngày phượng bừng nở sắc đỏ, cây bàng buồn lắm vì nó không phải là loài “cây học trò” để tụi học sinh có thể nhớ, thể mỏng, để vấn vương những kỉ niệm dại khờ. Cây thương học trò một năm học vất vả, cây thương học trò sau này ra trường có nhiều bấp bênh. Nhưng cây không thể làm gì, chỉ có thể xuất hiện trên từng con phố, tỏa bóng mát như phần nào an ủi cõi lòng của những trái tim mới lớn. Thế rồi, khi tiếng trống trường giục giã một năm học mới bắt đầu, cây bàng nhận ra mình cần phải làm tiếp công việc đối với thế hệ mới. Nó khởi sắc, hân hoan, đong đưa những chiếc lá xanh thẫm, xen lẫn chiếc lá ươm vàng, vài chiếc đã ngả dần sang màu đỏ. Trong tán lá muôn sắc ấy, thấp thoáng những trái vàng mơ, ngòn ngọt, bùi bùi. Đông sáng, cây bàng trở lại với dáng hình khẳng khiu của nó. Làn gió se lạnh thổi qua làm những chiếc lá cứ dần lìa cành, trở về với đất mẹ bao dung. Giữa tiết trời lạnh giá, được ngồi bên học trò thân thương, cây bàng như tiếp thêm sức mạnh để khi xuân đến có thể bung nở những chùm hoa li ti hình ngôi sao, màu trắng ngà, rụng trên vai, trên mái tóc ai.

Bàng lớn lên cùng lớp lớp thế hệ học trò. Bàng chia sẻ và lắng nghe bao tâm sự thầm kín của học sinh. Vì thế sau này dù có đi đâu xa, hãy nhớ về bóng dáng thân thương ấy vẫn hàng ngày tỏa bóng mát trên sân trường.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 2

Bạn đã lần nào đến thăm Đồng Tháp Mười thuộc miền Tây Nam Bộ hay chưa? Đó chính là quê hương thân yêu của chúng tôi. Chúng tôi tự hào về những hình ảnh đẹp đẽ của quê mình đã đi vào thơ ca từ lâu và được lưu truyền rộng rãi:

Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh,
Nước Tháp Mười lấp lánh cá tôm.

Phong cảnh vùng này rất đa dạng. Bên cạnh những cánh đồng bát ngát chạy dài tới chân trời là những đầm sen mênh mông. Hoa sen trắng, hoa sen hồng nở rộ, hương thơm bay theo ngọn gió đồng bằng lồng lộng thổi. Những rừng tràm xanh thẫm ngút ngàn nối tiếp nhau, trông xa như một bức trường thành. Cây tràm là thứ cây quen thuộc, gắn bó với cuộc sống của người dân Nam Bộ quê tôi.

Tràm rất dễ sống. Nó có thể sống khoẻ ở cả những nơi đất nhiễm phèn nặng nhất. Ít khi cây tràm đứng đơn lẻ mà thường mọc thành rừng, cây nọ sát cây kia, ngọn vươn lên cao đón ánh nắng mặt trời. Thân tràm được bao bọc bởi nhiều lớp vỏ màu nâu nhạt, mỏng hơn lụa, bên ngoài là lớp phấn rang mịn màng. Lá tràm dài khoảng hơn một tấc, mỏng và hơi cong tựa như mảnh trăng non. Vò nát chiếc lá tràm, ta sẽ thấy một mùi thơm thật dễ chịu.

Mùa rừng tràm nở hoa cũng là mùa ong làm mật. Hoa tràm kết thành chùm vàng rực, nhuỵ hoa đầy ắp phấn, thứ nguyên liệu để bầy ong chuyên cần luyện nên những giọt mật quý giá cho đời. Đi trong rừng tràm, chân ta bước nhẹ nhàng trên những thảm lá khô dày xốp, tai nghe tiếng ong bay rù rì và mũi ngửi mùi hương hoa tràm, lá tràm thơm ngát dưới nắng vàng rực rỡ.

Cây tràm đem lại nhiều lợi ích cho con người. Thân tràm làm cột nhà, đóng cừ làm móng nhà vừa chắc vừa bền. Những cây cầu khỉ lắt lẻo bắc bằng cây tràm qua kênh, qua mương là hình ảnh quen thuộc của cuộc sống quê tôi. Lá tràm, cành tràm khô đun rất đượm. Bởi thế nên cây tràm đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống nơi đây.

Trong kháng chiến chống Mĩ, rừng tràm che chở cho quân dân ta đánh giặc. Trong hoà bình, cây tràm lại cùng người xây dựng quê hương. Giống như người dân quê tôi, rừng tràm hiên ngang, bất khuất có sức sống dẻo dai, bền bỉ muôn đời.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 3

Trong các loài cây trên đất nước Việt Nam, cây nào cũng có vẻ đẹp và ý nghĩa riêng của có. Nhưng với tôi, có lẽ cây bàng là người bạn vô cùng thân thiết. Tôi yêu bàng như một sinh thể sống bởi bàng là chứng nhân cho biết bao kỉ niệm vui buồn thời thơ ấu của tôi.

Từ khi biết nô đùa, chạy nhảy cùng lũ bạn gần nhà, tôi đã thấy cây bàng đứng sừng sững ở đầu làng gần khu chợ nhỏ từ bao giờ. Nhìn từ xa, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to, nổi lên những u, những cục sần sùi. Bà tôi bảo đó là mắt của bàng. Rễ cây bám sâu vào trong lòng đất vững vàng qua mưa gió. Các bạn cùng lứa tuổi với tôi thường ngắm màu đỏ của hoa phượng để đón chờ hè tới. Nhưng tôi lại thích ngắm sự đổi thay kỳ diệu của những mầm chồi non của bàng chuyển dần thành lá – với tôi, đó là sự báo hiệu của ngày hè.

Mùa hè, bàng khoác trên mình chiếc áo màu xanh. Những tán lá như những chiếc lọng xanh mát rượi che đi cái nắng oi ả trong buổi trưa hè. Dưới gốc bàng là cả một kho cổ tích của lũ trẻ con xóm nhỏ. Bọn trẻ chúng tôi thường lấy lá bàng làm những chú trâu chọi, nghênh nghênh đôi sừng nhọn hoắt, sáp vào nhau trong tiếng hò reo náo nhiệt. Những đêm trăng sáng mất điện, chúng tôi lại rủ nhau chơi trò “rồng rắn” quanh gốc bàng cổ thật vui…Gốc bàng xù xì, rễ tỏa ra nhiều phía nên bao nhiêu sinh lực bàng dành hết cho lá, cho cành, cho những chùm hoa trắng nhỏ li ti kết thành trái.

Bàng hứng nắng trên đầu để gốc mát quanh năm, để ánh nắng trưa hè lọc qua lung linh huyền ảo. Trong tán lá bàng xanh ấy là thế giới riêng của những chú chim sẻ, chim sâu bé nhỏ. Đứng dưới gốc bàng nghe tiếng kêu lích chích của chung rộ lên thật vui tai. Tạm biệt mùa hè, bàng đón thu sang với làn sương mỏng cùng ánh nắng thu hanh hao để những chiếc lá xanh của mình chuyển dần sang màu vàng. Rồi một ngày gió heo may se lạnh, những cơn mưa thưa dần, đó cũng là lúc quanh gốc bàng đã lác đác rụng những quả bàng chín.

Lũ trẻ xóm tôi, cứ đi học về là lại đến bên cây bàng tìm hái bàng để ăn. Với chúng tôi, bàng chín là một món đặc sản ngon tuyệt. Bàng chín ăn có vị ngòn ngọt, chua chua, hơi chan chát… Nếu ai đã cầm trái bàng chín trên tay, chắc chắn sẽ không thể nào quên được mùi thơm dịu toả ra từ lớp vỏ vàng bóng. Đập vỡ hạt ra bạn sẽ thấy nhân trái bàng màu trắng đục, ăn thơm béo lạ thường.Phải chăng rễ bàng đã phải cần mẫn, vất vả chắt chiu màu mỡ trong lòng đất mẹ để chúng tôi có được những trái, nhân ngon, ngọt lành đến vậy!

Lá bàng từ màu vàng nhạt, đậm dần rồi chuyển sang nhuộm màu đỏ sẫm. Đó là lúc bàng gửi những tấm thiệp hồng đầu đông cho con người, cho cây cỏ. Từng cơn gió bấc thổi mạnh, lá bàng lìa khỏi cành bay vào không gian như nuối tiếc điều gì đó rồi nhẹ nhàng đáp xuống cỏ. Đông đã đến thật rồi! Bàng trút lá, cành cây trơ trụi khẳng khiu giữa mùa đông buốt giá. Nhiều hôm mưa phùn, gió bấc, tôi thấy thương cây bàng vô cùng và thầm hỏi: “Bàng ơi, trời lạnh lắm, bạn có rét nhiều không?” Lá bàng khô rơi xào xạc trên lối mòn như trả lời: “Cám ơn bạn, mình không sao đâu”.

Thu qua, đông tới, và rồi xuân sẽ lại sang, chúng tôi quen rồi bạn ạ!” Giã từ những ngày đông giá rét, xuân về, cây bàng khoác lên mình những đốm lửa màu xanh. Rồi những đốm lửa màu xanh ấy cứ lớn dần, lớn dần,… Bàng cựa mình, rung rinh hé mắt nhìn bầu trời xanh thẳm. Và kì diệu thay, chỉ vài ba hôm không để ý, bàng đã hoàn toàn đổi khác với tấm áo choàng xanh non tươi mới. Cây xòe rộng tán, đung đưa lá cành vẫy gọi chim chóc trở về tụ họp hót ríu ran. Lũ trẻ con chúng tôi lại nô đùa vui vẻ dưới gốc bàng, ngước lên nhìn cây bàng đổi thay sắc áo và mong đợi một mùa hè với bao kỉ niệm tuyệt vời…

Cây bàng thân thuộc, gắn bó với tuổi thơ, với lứa tuổi học trò. Thời gian dần trôi, cây bàng vẫn đứng đó ở đầu xóm nhỏ, xoè tán rộng che nắng che mưa cho bao thế hệ con người. Có ai lớn lên, đi xa còn nhớ về cây bàng? Còn tôi, mỗi khi cầm trái bàng chín trên tay lại nghe như có tiếng ai đó trong gió vọng về: “Bạn ơi, cuộc đời này đẹp lắm!” Đó là tiếng của đất, của trời, hay là tiếng của cây bàng cổ thụ thân yêu?

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 4

Trường em có trồng nhiều loại cây cho bóng mát, nhưng em thích nhất là cây tràm ở gần cổng trường.

Nhìn từ xa, cây tràm giống như một cây dù khổng lồ. Cây phát triển nhanh, vượt cao khỏi cổng trường. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất trông giống như một đàn rắn đang bò. Thân tràm to đến hai vòng tay em ôm lại, vỏ sần sùi đen sậm. Vượt cao khỏi mặt đất độ hai thước, thân tràm chẻ thành nhánh. Mỗi nhánh đều có nhiều cành con chĩa ra bốn phía, mang đầy những chiếc lá vàng lại lìa cành. Chúng dạo chơi trên mặt đất. Một vài chiếc lá bay đến cái ao cạnh trường, thả thuyền trôi trên mặt nước. Xen lẫn giữa đám lá xanh um, ẩn hiện những cánh hoa vàng lấp lánh ánh nắng như những chùm kim tuyến. Đôi lúc, những cành hoa nhỏ xinh xắn ấy rơi xuống, bay nhè nhẹ trong không gian, tạo nên một khung cảnh thật nên thơ. Quả tràm màu xanh, xoắn tròn như trái keo non. Về già, quả đổi sang màu đen sậm. Nếu lấy quả thả trong nước, sẽ nổi lên những bọt trắng xóa như xà phòng…

Giờ chơi, chúng em đến quây quần bên gốc tràm vui đùa, trò chuyện. Thỉnh thoảng, vài chiếc hoa vàng rơi lác đác trên mái tóc như làm duyên cho chúng em. Có bạn nghịch ngợm hơn lại đến ôm gốc cây xoay một vòng, trông có vẻ thích thú lắm. Vào buổi bình minh, ông Mặt Trời nhô lên chiếu những tia nắng hồng xuyên qua kẽ lá làm óng ánh những giọt sương mai. Từng đàn chim kéo nhau về nhảy nhót, hót líu lo. Vài con bướm đậu trên những cánh hoa ngào ngạt hương thơm. Đêm về, từng cơn gió thổi làm lay động những chiếc lá, tạo nên một âm thanh êm dịu.

Em thích cây tràm lắm, vì tràm chẳng những cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tăng thêm vẻ đẹp của trường em. Những trưa hè êm ả, được ngắm hoa tràm rơi thật thích thú biết bao nhiêu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 5

Ở cạnh sân đình của làng em có một cây đa sừng sững không biết có từ bao giờ. Em chỉ biết rằng nó rất cao to và tỏa bóng mát rợp cả một góc sân. Người dân làng em vẫn bảo đó là cây chở che cho làng em.

Cây đa sừng sững như một người khổng lồ đang hiên ngang chễm chệ ngay giữa đường. Cây đa nằm sát mặt đường, bên dưới là cái giếng làng và sân đình. Mọi người vẫn bảo cây đa giếng nước và sân đình thường đi liền với nhau.

Thân của cây đa rất to, phải 5, 6 người ôm mới xuể được. Vỏ của thân cây xù xì chứ không trợn mịn và bằng phẳng, vì thỉnh thoảng còn nhô lên một số u mà người ta liên tưởng đến những ung nhọt mọc trên thân cây.

Ấn tượng nhất là bộ rễ như một đàn trăn bò lổm nhổm trên mặt đất. Đây được xem là nơi ngồi hóng gió của người dân quê em. Rễ đa to và tài bò trên đất tưởng chừng như sắp bật ra. Nhưng mà nó lại bám rất sâu, nhiều trận bão đi qua nhưng vẫn không quật ngã được loại cây kiên cố như thế nào.

Những tán lá to và xòe ra khắp nơi với vô vàn nhánh nhỏ chi chít em không đếm được. Trên những cành cây đó là những chiếc lá to và dày, có một số chiếc lá như cái quạt mo của bà em vẫn quạt. Lá nào lá nấy chắc nịch và rất khó có thể rơi rụng khi gió thổi qua. Trừ khi gió quá mạnh thì những chiếc lá mới theo gió rơi xuống. Bọn em vẫn thường nhặt lá đa đem về nhà viết thơ lên đó hoặc để ngồi đánh chuyền ngay dưới gốc đa luôn.

Cây đa đồ sộ này đã trở thành biểu tượng của làng em, có nó làng em trông đẹp hơn và văn minh hơn. Mọi người vẫn bảo làng nào cũng nên có cây đa để bảo vệ cho làng và giữ gìn truyền thống làng lâu năm.

Mọi người ai đi đâu làm ăn xa cũng thường xuyên ghé về thăm quê và không ngớt khen cây đa càng ngày càng đồ sộ hơn. Nhiều người đã có những kỉ ức tuổi thơ đẹp dưới cây đa, bên cạnh giếng nước và sân đình này.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 6

Sừng sững phía đầu làng là bóng hình một cây gạo to lớn và vững trãi. Không ai biết cây đã qua bao nhiêu mùa hoa, đón biết bao mùa xuân về nhưng cây gạo nơi đầu làng đã trở thành hình ảnh tiêu biểu cho chốn làng mạc đồng quê, là bóng hình quê hương mà em sẽ mãi ghi nhớ.

Cây gạo đã ở đây từ rất lâu, dù bão gió mạnh mẽ và mãnh liệt thế nào cũng không quật đổ được thân cây to lớn. Thân cây gạo có lớp vỏ xù xì, cứng rắn. Thân cây lớn đến mức hai đứa trẻ bọn em vòng tay ôm không xuể. Thân cây cao và sừng sững, như một vị anh hùng hiên ngang bảo vệ cho vùng quê yên bình nơi em sống. Rễ cây dường như đã ăn sâu vào lòng đất mẹ, có những nhánh rễ to, nổi gồ lên mặt đất trông như những con rắn khổng lồ. Cây gạo có những cành dài, vươn xa thành một lán cây có tầm vóc rộng lớn. những cành cây càng lên cao càng thu gọn lại, nhìn từ xa như một ngọn tháp cao lớn. Mỗi mùa hoa gạo đến, cây lại đỏ rực vòm trời, những bông hoa gạo đỏ thắm và mềm mại, năm cánh hoa bao bao bọc bên ngoài, bên trong là những thân nhụy với những chấm đen li ti trên đầu nhìn rất độc đáo. Hoa gạo rực rỡ tháng ba, hoa gạo thắp sáng vẻ đẹp cho quê hương, hình ảnh một góc trời đỏ rực rỡ cũng đủ gợn nên biết bao vẻ đẹp đằm thắm nơi làng quê.

Hoa gạo nở rồi kết thành trái, trái gạo có sáu múi, được đơm quả vào tầm tháng sáu. Bông gạo lúc ấy trắng như hạt gạo, theo cơn gió chốn làng mạc đi đến khắp mọi phương trời.

Hình ảnh cây hoa gạo to cao sừng sững từ lâu đã khắc vào trong tiềm thức của em. Bóng hình cây cổ thụ hiên ngang nơi đầu làng như người bạn hiền của những người dân quê. Dù mai này có đi xa thì em vẫn luôn nhớ đến hình ảnh cây gạo cổ thụ nơi quê hương yêu dấu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 7

Quê hương! Hai tiếng gọi đó thật thân thương biết nhường nào! Quê hương đối với mỗi người có thể là cánh đồng rộng lớn thẳng cánh cò bay hoặc là dòng sông hiền hòa ôm ấp xóm làng trù phú… Còn đối với em quê hương chính là cây đa cổ thụ ở đầu làng.

Cây đa này không biết đã có ở đây từ bao giờ, chỉ biết rằng khi em mới chỉ là một đứa bé, cây đã đứng sừng sững ở đây như một minh chứng lịch sử. Thân cây rất to, ba người bọn em nắm tay nhau ôm cũng không xuể. Cây cao với những cành cây tỏ ra tứ phía trông giống hệt như hàng chục cánh tay của những người khổng lồ.

Rễ cây lan rộng trên mặt đất, ngoằn ngoèo như những chú rắn hổ mang. Phần lớn rễ cây đã cắm sâu vào trong lòng đất để vừa làm bệ đỡ vừa hút chất dinh dưỡng nuôi cây.

Lá đa to hơn bàn tay người lớn một tẹo với những vần lá chạy từ cuống rồi lan ra toàn bộ bề mặt chiếc lá. Từ xa nhìn lại cây đa này trông chẳng khác gì một chiếc ô xanh khổng lồ tỏ bóng che rợp cả một khoảng đất rộng. Đây cũng là nơi nghỉ mát của dân làng sau những buổi làm đồng mệt mỏi đồng thời cũng là nơi tụi trẻ con chúng em luôn chọn làm nơi đùa nghịch. Trưa hè oi bức mà được ngồi dưới gốc cây xanh hóng gió thì tuyệt biết mấy.

Những buổi chiều trước khi mặt trời bắt đầu ngả sang màu vàng cam tuyệt đẹp thì đây chính là địa điểm cho mọi trò chơi của tụi chúng em diễn ra. Nào là ô ăn quan, nhảy dây, đá bóng và rất nhiều trò chơi khác. Chẳng biết từ lúc nào mà hình ảnh cây đa đã in sâu vào tâm trí mỗi người dân quê em. Ai đi xa trở về làng việc đầu tiên họ làm chính là đưa mắt tìm kiếm hình ảnh cây đa quen thuộc.

Em rất yêu quý cây đa này. Cây vừa là người bạn vừa là người em chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 8

Sân trường em có rất nhiều loại cây bóng mát, tỏa bóng râm khắp sân trường. Nhờ thế, những giờ ra chơi của chúng em vẫn diễn ra sôi động kể cả trong những ngày trời nắng gắt. Em thích nhất là ngồi dưới gốc cây xà cừ ở giữa sân.

Đây là một cây cổ thụ ở trường em, từ thời anh chị em còn học tiểu học cây đã được trồng lâu lắm rồi. Cây xà cừ rất lớn, tỏa bóng râm cả một vùng rộng. Nhìn từ xa, cây như một chiếc ô khổng lồ sừng sững giữa sân trường. Cây cao bằng ngang tầng hai của tòa nhà chính, thân cây to, hai người ôm không xuể. Thân màu nâu sẫm, sần sùi và có đốm bạc, đôi chỗ lớp vỏ bong ra để lộ bên trong một lớp thân nhỏ màu nâu nhạt. Từ thân chính, cây chĩa ra thành 3 cành lớn tỏa ra ba phía. Những cành này cũng đã lớn, to gần bằng gốc cây bàng. Những cành nhỏ cứ thế đua nhau mọc ra đan xen nhau, từ dưới nhìn lên tựa như đang lạc vào một khu rừng nguyên sinh, cành lá nhiều không đếm xuể. Có cành hơi sà xuống thấp, gió thổi la đà. Lá cây xà cừ như các loại lá cây thường, không to như lá bàng, lá màu xanh lá chuối, phủ kín các cành cây, gió thổi qua nghe xào xạc . Dưới gốc cây là những chiếc rễ to sần sùi lên xuống nhìn như những con trăn vậy. Ngày nắng hay ngày mưa, cây xà cừ vẫn đứng sừng sững giữa sân trường như một người vệ sĩ đầy khỏe khoắn và quyền lực. Những ngày xuân, cây xà cừ thay lá, những chiếc lá vàng rụng xuống hết cũng là lúc mà chồi non giăng đầy, một màu xanh non tươi mới và giàu sức sống. Em hay cùng bạn bè xuống đây chơi nhảy dây, đọc sách và trò chuyện, vừa râm lại vừa thoáng mát. Ánh nắng len lỏi qua tán cây chỉ còn là những tia nắng nhỏ. Chúng em hay nhặt những quả xà cừ làm con quay xem của ai được lâu hơn, giờ ra chơi vì thế mà càng vui nhộn.

Em rất yêu quý cây xà cừ ở trường em, chúng em thường âu yếm gọi cây bằng một cái tên thân thương “Bác xà cừ”. Em và các bạn sẽ chăm sóc bác xà cừ thật tốt để bác luôn tỏa bóng mát và làm đẹp cho ngôi trường của em.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 9

Bốn phía ở làng quê em đều trồng nhiều cây gạo. Cây gạo như thật quen thuộc với tất cả người dân làng em và đặc biệt với lũ trẻ chúng em thường thường hay tụ tập để có thể chơi đùa dưới tán lá râm mát của cây.

Cây gạo như là một người bạn thân với mỗi người dân quê em. Lá của cây gạo to xoè ra bằng bàn tay người lớn, màu xanh nhạt và khi lá đã già thì lại chuyển sang màu vàng. Thế rồi em như thấy được thân cây gạo to bằng cột đình làng, thân cây nó cũng như đã cao thẳng đuột. Thế rồi em như cũng thấy được những cành chĩa ra bốn phía như những cánh tay dũng sĩ. Cứ đến mỗi dịp Tết đến làng lại hân hoan mở Tết trồng cây năm nào cũng vậy, các cụ già làng em lại ra vun gốc và tưới phân cho các cây gạo thêm xanh tốt nữa.

Cây hoa gạo đẹp nhất bởi tháng ba, tháng ba, gạo ra hoa. Quan sát thấy được rằng, chính nụ gạo to bằng cái chén uống rượu của các cụ, và nụ gạo lại có màu đỏ nâu, đỏ sẫm. Dễ nhận thấy được rằng, chính nụ hoa có cái cuống to bằng chiếc đũa, và hơn hết em dường như cũng đã thấy được rằng cuống như cũng có độ dài độ đốt ngón tay. Hoa gạo dường như cũng đã nở xoè to hơn cái chén tống, có nhiều cánh, màu đỏ hồng, đỏ tươi nhìn thật đẹp biết bao nhiêu. Thế rồi cho đến tháng tư, trong nắng hè chói chang, và em như thấy được chính cây gạo làng em nở hoa như thắp muôn nghìn ngọn lửa cháy rừng rực giữa trời xanh. Vào những buổi sớm sớm, chiều chiều thì ở cây gạo lại như đã có hàng trăm con chim kéo đến. Có thể kể ra có các loài chim đó chính là chim cu gáy, chim sáo sậu, sáo đen, chim sâu, chim vành khuyên, chim quạ,.. Chúng cứ như hót líu lo, chúng chuyện trò râm ran, chúng bay lượn. Tưởng như bầy chim trời kéo về dự hội hoa gạo vậy.

Khi mà hoa gạo nở hoa rồi kết thành trái. Cho đến cuối tháng sáu, đầu tháng bảy, trái gạo dường như cũng đã chín nở xoè ra nhiều múi. Bông gạo như thật là trắng tinh mang theo hạt gạo. Nó dường như cũng đã được những cơn gió đưa đi khắp mọi chân trời.

Cây gạo chính là một trong những vẻ đẹp bình dị và gần gũi của quê em. Năm nay, gạo nở hoa đỏ rực, báo tin một vụ chiêm bội thu cho cả làng em và ai ai cũng yêu quý cây gạo.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 10

Ngoài nhà văn hóa của thôn em có trồng một cây xà cừ rất to để lấy bóng mát. Cây đã có từ rất lâu rồi.

Cây xà cừ này thật to. Nhìn từ xa, cây như một cái ô khổng lồ xanh ngắt đứng sừng sững giữa một khoảng sân rộng. Cây cao mấy chục mét, thân cây to đến mấy vòng tay em ôm không xuể. vỏ cây màu nâu, xù xì rậm rạp, có những đoạn vỏ còn bong ra thành từng mảng rất cứng. Tán của cây xà cừ này xanh tốt vô cùng. Nhiều cành to, cành nhỏ chen chúc mọc trên thân cây. Phần tán lá um tùm xanh tốt mời gọi biết bao nhiêu loài chim về đây làm tổ. Có những ngày chơi dưới tán cây, chúng em còn nghe rất nhiều lũ chim lách cách nói chuyện râm ran với nhau trong vòm lá. Ở phần gần gốc là những cành cây cực kì to, có cành còn to bằng cả thân những cây bạch đàn ở gần đó. Lá cây xà cừ không to lắm, hai mặt xanh nhẵn bóng. Lá cây xanh tốt vào mùa xuân và mùa hè. Mùa thu, lá xà cừ chuyển sang màu vàng và rụng như trút vào mùa đông. Theo những cơn gió, từng trận lá cây trút xuống như mưa, mặt đất như được trải một tấm thảm vàng xuộm vô cùng đẹp mắt. Rễ cây xà cừ rất to, có những đoạn rễ trồi hẳn lên trên mặt đất to bằng cổ tay em, nhìn nó ngoằn ngoèo như những con rắn hổ mang.

Cây xà cừ là một chiếc ô che mát cho cả một khoảng sân để chúng em có thể vui chơi. Dưới gốc xà cừ, có một bà cụ mở hàng nước ở đó. Người đi đường qua đây, nếu muốn nghỉ chân uống nước thì đây là một địa điểm hết sức lý tưởng. Ngồi dưới bóng mát, tận hưởng bát nước trà xanh thơm ngát, gió mát hây hẩy bên tóc sẽ làm cho ta vô cùng sảng khoái.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 11

Hơn mười năm cắp sách tới trường, bao hình ảnh đẹp đã in dấu trong em. Cứ mỗi độ hè về, cây phượng nơi góc sân trường lại nở hoa đỏ rực, trở thành hình ảnh khó phai mờ trong mắt mỗi cô cậu học trò.

Từ ngày đầu tiên nhập học ở ngôi trường này, em đã thấy cây phượng sừng sững nơi góc sân. Nghe cô giáo em kể lại thì cây phượng cũng có tuổi đời đến cả trăm năm, được trồng vài ngày đầu tiên thành lập trường. Trải qua thời gian, cây phượng đã trở thành cây cổ thụ trong vườn trường, được bọn học trò nhỏ gọi là bác phượng. Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô xanh khổng lồ trên bầu trời.

Thân cây to tròn, đến hai bạn học sinh ôm cũng không xuể. Bác khoác lên mình tấm áo xanh thẫm, có vẻ xù xì. Nhưng ít ai biết đằng sau tấm áo in dấu thời gian ấy là cả thân cây căng tràn nhựa sống. Rễ cây đâm sâu xuống lòng đất để hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Có những chiếc rễ như những con trăn khổng lồ, mọc chồi lên mặt đất, là chỗ ngồi lý tưởng cho các bạn học sinh mỗi giờ ra chơi. Cành cây phượng rất xum xuê như những cánh tay to bé, đâm ra tứ phía để hứng nắng, đón gió.

Lá phượng khá giống lá me, nhỏ bé, li ti, mọc chi chít thành từng phiến. Là già thì ngả sang màu vàng. Có lẽ điều mà người ta nhớ nhất ở cây phượng chính là hoa của nó. Hoa phượng không mọc đơn lẻ mà kết thành từng chùm. Mỗi bông hoa phượng có năm cánh hoa màu đỏ xếp chồng lên nhau và có một cánh đốm vàng. Khi hè về, những nụ chúm chím dần bung nở thành những chùm hoa. Nếu đứng từ trên cao phóng tầm mắt đến chốc cây phượng thì nó chẳng khác nào một ngọn lửa đỏ khổng lồ đang rừng rực cháy. Cứ mỗi mùa phượng nở lại báo hiệu mùa chia tay. Đôi mắt bọn trò nhỏ buồn hơn, những giọt nước mắt lăn dài trên má. Bác phượng đứng nơi xa, như dang rộng vòng tay, ôm lũ trò nhỏ vào mà âu yếm, vỗ về, an ủi.

Bác phượng đứng ở góc sân giống như người bạn tuổi học trò. Mấy chục năm trời cũng là từng ấy thế hệ đã ra trường, đã đồng hành với bác như một người bạn tri kỷ, cùng sẻ chia bao nỗi niềm tuổi học trò. Dưới gốc cây, diễn ra bao hoạt động vui chơi giải trí. Phượng nở còn báo hiệu mùa chia tay sắp đến. Bao nụ cười ngây thơ, bao giọt nước mắt đã gửi vào nơi đây.

Em rất yêu quý cây phượng. Bác phượng nơi góc sân trường là buồn, là vui, là thương, là nhớ thời học sinh.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 12

Ở cổng trường em có hai dãy cây hoa bằng lăng già rất đẹp làm cho trường em xanh, đẹp hơn. Ai vào trường cũng khen nức nở, hiếm có ngôi trường nào có hàng cây cổ thụ ra hoa đẹp như vậy. Em rất thích ngắm dãy bằng lăng mỗi khi đến trường.

Khi em bắt đầu vào lớp một thì dãy bằng lăng đã có rồi. Bác bảo vệ ở trường đã hai chục năm nói rằng hàng cây đã được trồng từ bao giờ bác cũng không biết nữa. Cây bằng lăng cao, nhiều tán lá xum xuê. Vào mùa hè, lá bằng lăng có màu xanh thẫm tỏa bóng mát hai bên cổng trường. Khi mùa xuân đến thì lá có màu xanh biếc. Bằng lăng là một loài cây thuộc họ cây gỗ. Thân cây to, phải hai vòng tay em ôm mới xuể. Vỏ cây màu nâu đất, xù xì và cũng nứt nẻ trông như đất đai mùa hạn hán. Cách mặt đất chừng một mét, thân cây chia ra làm nhiều nhánh.

Trong từng nhánh ấy lại tiếp tục chia ra thành những nhánh nhỏ vươn mình lên cao cùng với những chiếc lá xanh đón ánh nắng mặt trời. Lá bằng lăng có màu xanh thẫm, lá to thì bằng bàn tay người lớn, lá nhỏ thì bằng bàn tay em gần giống như cây của lá vốn mà bà em trồng trong vườn. Mặt dưới của chiếc lá có những đường gân xanh chia nhánh kéo dài kín chiếc lá. Cây bằng lăng rất nhiều lá tạo nên bóng mát lớn cho chúng em vui đùa trong những giờ ra chơi.

Mùa hè đến cây bằng lăng bắt đầu nở hoa. Hoa bằng lăng rất đẹp có màu tím nhạt kết thành từng chùm. Nhìn từ xa mỗi một cây hoa bằng lăng như một cái ô tím để che đi ánh nắng oi ả của mùa hè. Cánh hoa bằng lăng nhỏ mỏng như lụa. Bên trong bông hoa là nhụy vàng có mùi thơm thoang thoảng. Thu hút nhiều loài ong, bướm đến. Những chú chim cũng góp tiếng hót líu lo của mình để cùng hòa ca làm cho không khí đẹp đẽ vui tươi hẳn lên.

Khi hoa bằng lăng rụng là lúc cây bằng lăng bắt đầu ra quả. Quả bằng lăng lúc to có hình hơi tròn, màu xanh. Khi dần về già, quả bằng lăng tự tách ra từng múi. Trong từng múi là hạt của cây bằng lăng nhỏ li ti. Những cơn gió mùa hạ xào xạc đến cuốn theo hạt bằng lăng bay đi rải khắp mọi vùng đất.

Ngày nào đi học em cũng thích ngắm nhìn hai dãy bằng lăng. Em cảm thấy dãy bằng lăng rất đẹp lại tỏa bóng mát cho chúng em vui chơi. Dưới mỗi gốc cây là mỗi gốc tuổi thơ của chúng em tại mái trường tiểu học thân thương để từ đó em càng ngày càng yêu thương ngôi trường của em nhiều hơn.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 13

Từ đường cái liên xã có lối rẽ vào trường em dài độ 100 mét. Lối rẽ được lát xi măng phẳng lì rộng khoảng 4 mét. Hai bên lối đi là hai hàng cây bằng lăng khép tán làm cho cảnh quan trường em trở nên xanh, đẹp.

Ngày em vào lớp một, Hội Khuyến học đã trồng hai hàng cây bằng lăng này. Thầy Hiệu trưởng đã phân công cho mỗi thầy cô giáo và lớp mình phụ trách được chăm bón, bảo vệ săn sóc hai cây bằng lăng. Tết trồng cây đối với thầy, trò trường em hầu như diễn ra quanh năm suốt tháng.

Chỉ sau hai mùa xuân, bằng lăng đã cao vọt lên, cành khép tán, lá xum xuê. Mùa xuân, bằng lăng ngời lên xanh biếc. Mùa hè, bằng lăng tỏa bóng mát rượi,vỗ về từng cuộc vui của chúng em. Từng đàn chim sâu lích chích, ríu rít kéo đến bắt sâu, tìm mồi làm cho con đường tới trường thêm vui, thêm đẹp.

Bằng lăng là loài cây thân gỗ có nhiều cành ngang. Lá bằng lăng gần giống như lá vối, lá ổi. Có lá to bằng bàn tay người lớn, lá nhỏ bằng bàn tay trẻ em, bầu bĩnh, thon xinh. Mặt trên lá màu xanh thẫm, bóng mượt, xanh biếc, mặt dưới xanh nhạt nổi lên những đường gân như chiếc tăm tre dài.

Năm em lên học lớp Ba thì bằng lăng đã trổ hoa. Trong làn mưa xuân mưa bụi, lá bằng lăng phơi phới vươn lên. Một màu xanh nhạt phơn phớt tím bao trùm hai hàng cây mơn mởn. Hoa bằng lăng màu tím hồng, kết thành chùm. Cây có bao nhiêu cành, bao nhiêu nhánh là có bấy nhiêu chùm hoa, đứng xa nhìn tưởng như mỗi cây bằng lăng được đội bằng một chiếc mũ tím hồng rực rỡ. Hoa bằng lăng có cánh kép, mỏng như lụa; giữa đài hoa có những chiếc nhị vàng như chiếc trâm bé xinh. Những hôm trời nắng cuối xuân đầu hạ, hoa bằng lăng rực lên làm cho con đường dẫn tới cổng trường như hai dải lụa tím hồng rung động, nhấp nhô khi có làn gió nhẹ thoảng qua.

Sau một đêm, hoa bằng lăng rụng nhuộm tím con đường viền cỏ xanh. Hoa bằng lăng nối tiếp nở thành nhiều đợt. Em ít thấy loại cây nào nơi làng quê cho nhiều hoa và kéo dài mùa hoa như bằng lăng.

Cuối hè, cây bằng lăng tua tủa những quả. Quả bằng lăng nhích hơn trái cà xanh nhạt. Cành bằng lăng trĩu quả tròn xanh đậm. Quả nào cũng có bảy múi. Lúc chín già, các múi bằng lăng tự tách ra; hạt bằng lăng được làn gió mang đi rải khắp mọi nơi, mọi chốn. Nhặt một trái bằng lăng già đặt lên lòng bàn tay ngắm nghía, ta cảm thấy như một trái bần gỗ mỹ nghệ thủ công cực xinh.

Hoa bằng lăng cũng như hoa giấy, không có hương thơm nhưng rực rỡ sắc màu. Mỗi mùa xuân đến, em chờ mong bằng lăng đơm hoa. Đi học ngắm bằng lăng tím hồng; mùa hè được đứng trong bóng bằng lăng tỏa mát, em càng thấy yêu cây bằng lăng khôn kể xiết.

Mùa hè này đến sớm, hoa bằng lăng nở rộ. Em đã bước sang học kì hai lớp Năm. Nhìn hoa bằng lăng tím hồng, em càng thấy con đường tuổi thơ thêm hữu tình, em càng yêu thêm ngôi trường tuổi thơ.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 14

Hè đang đến dần, tụi học trò chúng tôi lại càng cảm thấy trong lòng luôn lưu luyến, xao xuyến. Vậy là mùa thi, mùa chia ly đã đến, hoa phượng nở đỏ rực cả sân trường.

Tôi chẳng biết phượng có từ bao giờ mà khi đặt chân vào mái trường này, phượng đã cao lớn trong một góc sân trường rồi. Nhìn từ xa, cây phượng như một người lính đang canh gác cho trường. Thân cây to, sần sùi màu nâu thẫm mang theo dấu ấn nắng mưa của thời gian nên trên thân có những vết nấm mốc, đôi chỗ bị tróc một ít vỏ cây. Tụi học trò tinh nghịch còn khắc tên mình lên cây phượng. Gốc cây sần sùi nổi hẳn lên mặt đất, hút đầy đủ chất dinh dưỡng để nuôi cây phát triển. Phía trên, những cành cây to, rắn chắc tỏa ra tứ phía như những cánh tay người. Bao trùm lên đó là những tán lá rộng, xòe ra, tỏa bóng mát cho cả một vùng trời. Người ta thường nói đây là những lá phức có bề ngoài giống như lông chim và có màu lục sáng, nhạt đặc trưng. Cánh hoa của phượng vĩ lớn, với 4 cánh hoa tỏa rộng màu đỏ tươi hay đỏ hơi cam, dài tới 8cm, còn cánh hoa thứ năm mọc thẳng, cánh hoa này lớn hơn một chút so với 4 cánh kia và lốm đốm màu trắng,vàng hoặc cam vàng. Vào mùa hè, hoa phượng nở đỏ rực như một mâm xôi gấc khổng lồ như đang thắp lên bao ước mơ hi vọng cho biết bao thế hệ học trò. Quả là loại quả đậu có màu nâu sẫm khi chín, hạt to cỡ hai ngón tay út, hạt ăn rất bùi và ngon.

Hoa phượng còn được gọi với cái tên rất thân thuộc và gần gũi là hoa học trò. Vào mỗi giờ ra chơi, chúng tôi thường ngồi ghế đá dưới cây phượng trò chuyện tâm sự, có những tốp học sinh thì chơi các trò chơi như nhảy dây, đá cầu,… thư giãn sau mỗi giờ học căng thẳng. Trên cành cây, những chú chim chuyền từ cành này sang cành khác, hót líu lo, tạo nên những bản nhạc không lời nghe thật vui tai. Mùa hè đến những chùm hoa phượng nở đỏ cháy khiến cho chúng tôi lại cảm thấy xao xuyến và bâng khuâng. Biết bao kỉ niệm gắn bó với cây phượng này. Đám học trò chúng tôi còn nhặt những cánh hoa phượng rơi xuống đất để ép vào trang vở trắng tinh thành hình con bướm nhỏ xinh đợi đến lúc nào khô thì lấy ra. Những cánh hoa được ép mỏng tang, khô và dễ vỡ. Học trò vẫn bảo đó là loài hoa lưu giữ những kỉ niệm.

Phượng như người bạn gần gũi gắn bó thân thiết với lũ học trò chúng tôi. Bao năm gắn bó, tôi sẽ chẳng thể nào quên được “Hàng cây phượng dài trên sân nơi chúng ta khắc lên một trái tim, sao giờ đây khi xa nhau cây buồn tha thiết?”

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 15

Trường em có rất nhiều loài cây cổ thụ to như cây xà cừ, cây bàng, cây si già. Nhưng em thấy thích nhất là cây si già bởi nó nằm ngay trước cửa lớp học của em.

Em cũng chẳng biết cây si già đã có từ bao giờ nhưng em chắc chắn một điều là nó có từ rất rất lâu rồi. Vì bây giờ nó thành cây si già cổ thụ đứng sừng sững như một cái ô khổng lồ che nắng che mưa cho chúng em vui chơi.

Ở gốc cây si là những chiếc rễ lớn uốn lượn vòng vèo nổi trên mặt đất như những chiếc ghế để cho chúng em ngồi giải lao và vui chơi sau những tiết học căng thẳng và mệt mỏi. Thân cây to ba người bọn em ôm mới hết, thân cây có màu nâu sẫm. Lên cao chừng hơn mét rưỡi cây si bắt đầu phân thành năm nhánh lớn tỏa ra xung quanh và lên cao hơn trên những nhánh đó lại phân thành những nhánh con với những chiếc lá nhỏ xinh vươn ra xung quanh thành một chiếc ô lớn khổng lồ. Em thấy một điều đặc biệt ở cây si là ở những nhánh có những sợi dây dài mọc hướng xuống bên dưới rất dài. Như những mái tóc buông mình thuôn dài. Lá cây si có màu xanh hơi không to nhưng cây si rất nhiều lá đan xen lẫn nhau như muốn che chắn bảo vệ một thứ gì đó.

Bọn em rất hay ra gốc cây si chơi đùa có những bạn còn khắc tên mình lên thân cây coi như một kỷ niệm không bao giờ quên. Những bạn nam tinh nghịch thì thường cố trèo lên cây và vặt những cái rễ tuôn dài ở nhánh để nghịch. Có những bạn thì ngồi dưới gốc cây chơi mấy trò như ô ăn quan, oẳn tù tì, nhắm mắt đi tìm…Có lẽ nơi đây là kỉ niệm thời học sinh đẹp nhất của chúng em.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 16

Cây sấu toả bóng xanh mát đường phố Hà Nội.

Có cây sấu cao, to đến hai mươi mét, ba mươi mét, cành lá um tùm, xanh rì quanh năm. Sấu trùm lên đường phố. Sấu trùm lên cả mái nhà cổ. Trong mưa xuân, lá sấu như thì thầm. Trong mưa ngâu, sấu chín rụng lộp độp trên mặt đường, có lúc quả sấu rụng trúng đầu cậu học trò nhỏ.

Lá sấu mọc so le, xanh mượt mà, láng bóng. Hoa sấu nhỏ lăn tăn, màu vàng xanh hơi trắng, mọc thành chùm ở cành nhánh, ngọn cây. Mùa hè, sấu khai hoa trong làn mưa bụi. Hoa sấu kín đáo lấp ló trên cành cao, trong chùm lá xanh. Đầu tháng năm, từng chùm sấu bằng hạt ngô, bằng đầu ngón tay út, xanh thắm một màu, ngó cổ qua kẽ lá, mỉm cười với nắng hè. Quả sấu hình cầu, vỏ dày xanh bóng. Tháng sáu, tháng bảy là mùa sấu chín. Quả sấu chín màu vàng nhạt, có vị chua chua, cùi dày, trắng nõn và chỉ có một chiếc hạt màu nâu nhạt.

Sấu dầm đường bán quanh cổng trường học thật hấp dẫn và đông khách. Lúc nào cũng thấy bốn, năm cô cậu học trò vây quanh lọ sấu dầm đường của ông già nói tiếng lơ lớ. Sấu là một món ăn dân dã được nhiều người ưa thích: canh chua sấu nấu cá quả. Trên đường đi học về, vừa đi vừa nhặt sấu rụng, gói giấy đem về nhà làm kỉ niệm, là thú vui của chúng em.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 17

Hà Nội ta là một rừng cây sấu mọc thành hàng dãy phố.

Cây sấu trông hình thù xấu xí. Hình thù cây sấu rất dễ lẫn với trăm cây khác, nhưng quả sấu chín có một hương ngọt. Nó thơm một cách khiêm tốn như cũng tự kiêu ngầm. Và ngay từ lúc nó còn là trái xanh non, đem ra làm tương giấm hoặc tan ra trong nước rau muống lúc nắng mới. Vị sấu có một hương chua chua cầu kì gớm lên ấy. Cây sấu ra quả là một nguồn cảm xúc mạnh cho những trẻ em nghèo lúc lấm lót trèo lên cây hoặc cầm súng cao su đứng dưới gốc. Cái lúc mà cây sấu biết nhường nhịn kia đã chịu ra lộc thì cũng là lúc cuộc đời đã xuân tàn, luống cà bát một xóm lao động cũng đang trổ những đóa hoa tím nhạt. Và từ đây, giữa đám lộc sấu đang chuyển nhanh sang màu xanh đen cố hữu rồi ngân lên cái tiếng thở dài đầu tiên của con ve sầu hát ngàn trong nắng non.

Hà Nội hôm nay, những gốc sấu vẫn tiếp tục rụng lá cũ, ra lộc mới, vừa nở hoa trên trời, vừa vãi hoa đầy đất. Trên các lề phố, trước cổng các cơ quan, trên mặt đường nhựa, từ khắp năm ô cửa trở vào, hoa sấu vẫn nở, vẫn vương vãi khắp Thủ đô. Trắng tròn như những hạt nếp hạt dẻ đầu mùa, hoa sấu kéo dài con đường hoa nhiều quãng cộm hẳn lên như cốt gạo nào của khu phố bung vãi ra. Tiếng ve sầu đầu mùa cưa đều vào không gian Hà Nội, căng thời gian ra mà cưa miết vào.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 18

Sân trường em trồng rất nhiều loại cây bóng mát, xòe tán rộng che bóng khắp sân trường. Nhưng có lẽ chỗ cây si già là nơi thu hút nhiều học sinh nhất.

Không biết đến nay, cây si già đã bao nhiêu tuổi. Chúng em băn khoăn hỏi bác bảo vệ về tuổi tác của cây si. Nhưng bác cũng lắc đầu và bảo: “Bác làm bảo vệ ở trường gần chục năm rồi. Nhưng khi bác về đây, cây si đã có rồi. Người ta bảo cây si được mang về trồng từ lúc trường mới thành lập. Tức là vài chục năm rồi, các cháu ạ!”

Cây si giống như một cây dù khổng lồ xanh thẳm. Những cái rễ trơn bóng nằm uốn lượn trên mặt đất như những con trăn nằm ngủ im lìm dưới tán cây. Thân cây to lớn. vỏ cây màu nâu sẫm và cũng trơn bóng như rễ cây. Đặc biệt, không thể đếm xuể rễ cây si, những cái rễ to bằng ngón tay cái người lớn lòng thòng từ trên xuống như những sợi dây thừng dài. Quanh năm, cây si xanh ngắt. Lá si nhỏ và dày, cành lại dài nên dù mưa to gió bão, cây si vẫn đứng vững vàng chống chọi lại thiên tai, khẳng định sức sống bất diệt của mình.

Giờ ra chơi, chúng em thường tụ tập về đây để hóng mát và tổ chức các trò chơi như nhảy dây, đá cầu, kéo co. Cây si gắn bó với chúng em như bàn ghế, như lớp học. Nơi đây đã lưu giữ nhiều kỉ niệm thân yêu của tuổi học trò.

Mai đây, khi phải từ biệt mái trường này thì cây si già vẫn mãi mãi để lại trong lòng chúng em những ấn tượng đẹp, những kỉ niệm khó quên của một thời thơ ấu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 19

Bên bến sông làng em có trồng một cây gạo. Cây gạo ấy đã rất lớn tuổi rồi, nên cao lớn và xum xuê lắm.

Cây gạo rất cao, cao hơn tất cả những cây thân gỗ khác trồng ở dọc bờ sông. Thân cây to bằng hai lần cái cột nhà. Lớp vỏ quanh thân cây thô ráp, sần sùi, nứt nẻ thành từng khe dọc theo chiều dài của cây. Đó là đặc điểm cho em biết cây đã đứng ở bến sông này rất lâu rồi. Cành cây gạo rất nhiều, to nhỏ, dài ngắn gì cũng có cả. Chúng mọc đan xen, chồng chéo lên nhau tạo thành cái khung lớn. Trên cái khung đó, lợp đầy những chiếc lá gạo xanh sẫm, hơi dài mọc thành cụm như đóa hoa. Nhưng tất nhiên, nó chưa thể đẹp bằng hoa gạo. Hoa gạo nở vào tháng ba. Từng đóa hoa to như nắm tay với cánh hoa đỏ rực, thắp sáng cả bờ sông. Mùa hoa gạo nở, bến sông bỗng đông đúc hơn bởi khách đến xem hoa và chim chóc từ xa bay đến. Chờ khi hoa tàn, bến sông mới yên ắng lại. Lúc này, cây gạo cho ra những trái chứa đầy bông trắng bên trong.

Cây gạo to lớn, thô kệch nhưng hiền lành. Suốt bao năm cây che mưa che nắng cho người dân ra bến sông chờ đò. Rồi còn cho người nông dân hái bông, hái hoa nữa. Có lẽ chính vì thế, mà người dân làng em ai ai cũng yêu cây gạo lắm.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 20

Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đóa hoa đỏ thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào trường đã thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho tụi nhỏ trường tôi.

Cây phượng đã già lắm rồi. Thân cây đã chuyển sang gam màu xám có nhiều đốm trắng bạc vì cao tuổi. Nó giương những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia nắng gay gắt của mùa hè đổ lửa. Dưới gốc cây, nổi lên những cái rễ lớn, ngoằn ngoèo, uốn lượn như những con rắn đang trườn vào bóng râm hóng mát. Phía trên là tán lá như một cái lọng khổng lồ. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng và cất tiếng kêu ra rả suốt ngày.

Giữa khoảng trời mênh mông, những đóa hoa phượng đỏ rực nổi bật lên, rực thắm và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành những chú bướm xinh xinh. Sau những trận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi, ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Cây phượng thay lá quanh năm. Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra những cành trơ trụi, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế dường như tuổi thanh xuân lại trở về với cây phượng già, xóa đi sự già nua đã in hằn lên thân hình của nó. Sau đó không lâu, ở khắp sân trường hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm. Cây phượng đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.

Mùa hè lại đến và những cánh phượng như những cánh bướm vẫn nằm trong những trang lưu bút của tụi nhỏ chúng tôi như một dấu ấn kỉ niệm đẹp mà trước lúc chia tay gửi lại cho nhau để nghỉ hè.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 21

Bốn phía ở làng quê em đều trồng nhiều cây gạo. Cây gạo như thật quen thuộc với tất cả người dân làng em và đặc biệt với lũ trẻ chúng em thường thường hay tụ tập để có thể chơi đùa dưới tán lá râm mát của cây.

Tháng ba, gạo ra hoa. Nụ gạo to bằng cái chén uống rượu của các cụ, màu đỏ nâu, đỏ sẫm. Nụ hoa có cái cuống to bằng chiếc đũa, dài độ đốt ngón tay. Hoa gạo nở xoè to hơn cái chén tống, có nhiều cánh, màu đỏ hồng, đỏ tươi. Tháng tư, trong nắng hè chói chang, cây gạo làng em nở hoa như thắp muôn nghìn ngọn lửa cháy rừng rực giữa trời xanh. Sớm sớm, chiều chiều, có hàng trăm con chim kéo đến: chim cu gáy, chim sáo sậu, sáo đen, chim sâu, chim vành khuyên, chim quạ.. Chúng hát, chúng chuyện trò râm ran, chúng bay lượn. Tưởng như bầy chim trời kéo về dự hội hoa gạo.

Gạo nở hoa rồi kết thành trái. Cuối tháng sáu, đầu tháng bảy, trái gạo chín nở xoè ra nhiều múi. Bông gạo trắng tinh mang theo hạt gạo, được gió đưa đi khắp mọi chân trời. Bông gạo bay lơ lửng như những chiếc khăn voan tuyệt đẹp.

Cây gạo là một trong những vẻ đẹp của quê em. Năm nay, gạo nở hoa đỏ rực, báo tin một vụ chiêm bội thu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 22

Mỗi năm, cứ đến độ tháng năm, khi ánh nắng mặt trời bắt đầu giòn giã. Và khi tiếng ve đã bắt đầu râm ran trên khắp vòm cây, nẻo đường. Chính lúc đó, những cây phượng bắt đầu ra hoa trong sự mong ngóng và mến mộ của mọi người.

Hoa phượng vĩ luôn mọc thành từng chùm, như những bạn học sinh thường tụm năm tụm bảy dưới bóng mát của cây. Chẳng khi nào mà chỉ có một bông phượng đứng một mình. Khi còn là nụ, hoa phượng có hình tròn như hạt đậu nành, to như viên bi ve. Các cánh hoa lẩn trốn bên trong lớp vỏ xanh biếc bọc kín mít. Vậy nên, khi mà phượng chưa nở, thì thật khó để nhận ra nó trong vòm lá xanh dày. Thành ra, tuy biết là chuyện thường lệ mỗi năm, mọi người vẫn phải ngỡ ngàng khi nhìn thấy những mảng đỏ rực trên cao, vào một sớm mai đến trường.

Nụ hoa phượng theo nắng hè thôi thúc và tiếng ve ngân giục dã, sẽ dần nở rộ. Mới đầu, các cạnh của đài hoa dần nứt ra, hé chút đỏ tươi bên trong nó. Rồi qua một ngày nướng mình dưới ánh mặt trời để hấp thu những nóng bỏng của nó, lại qua một đêm thanh mát những cơn gió hè. Thì sáng hôm sau, khi mặt trời thức dậy, phượng cũng nở theo. Những đóa hoa phượng khi nở to như bàn tay em bé. Các cánh hoa có hình cánh quạt với phần đuôi dài chừng hai đốt ngón tay. Cánh hoa phượng mỏng manh như cánh hoa mai, mềm mượt như tơ lụa, đỏ rực rỡ như ngọn lửa những đêm đông. Các cánh hoa xếp quanh đài hoa màu xanh, tạo ra một vòng cung tròn mềm mại. Ở giữa là những nhị hoa nhỏ như cây tăm, dài tựa cây tăm nhô thẳng lên cao. Trên đầu các nhị hoa là những phần đế hình tựa hạt đậu nhưng chỉ to như hạt mè, và tất nhiên cũng là màu đỏ rực. Những bông phượng kết với nhau thành từng chùm. Chùm bé thì độ bảy, mười bông, chùm lớn thì cũng phải mất mươi bông. Có khi cả nửa trăm bông cũng có. Đúng chính mùa, thì cả tán phượng là một màu đỏ rực, vì các chùm hoa phượng nở bung, che hết phần tán lá. Khiến cả cây phượng như là một ngọn đuốc lớn đang bốc cháy.

Hoa phượng nở không chỉ tạo nên một vẻ đẹp tuyệt vời đặc trưng cho mùa hè, mà nó còn gắn với những kỉ niệm đẹp của chúng em. Dưới gốc phượng nở rộ, chúng em hăng say ôn tập để bước vào kì thi lớn cuối cùng của năm học. Rồi cũng ở đó, chúng em bịn rịn tạm biệt nhau để đón kì nghỉ hè dài đằng đẵng. Em vẫn nhớ, khi chiều về, lúc nắng bớt gay gắt, cả nhóm lại nhờ một bạn nam giỏi leo trèo, leo lên cây hái xuống một chùm phượng vĩ. Một chùm lớn có cả bông to, bông nhỏ. Chúng em hái ra, cẩn thận tách từng cánh hoa để tạo thành chú bướm nhỏ ép vào trang sách. Rồi thì lấy phần nhị hoa chơi kéo co. Thích thú vô cùng.

Phượng nở rất đẹp và rất lâu, nhưng hầu hết lại phải ở một mình. Bởi lúc phượng nở rộ thì học sinh đã nghỉ hè. Suốt ba tháng hè, phượng một mình ở lại ngôi trường, canh gác cho sân trường, lớp học. Cần mẫn đếm ngược thời gian được chào đón các bạn học sinh trở lại trường. Và khi tháng chín – mùa thu đến, ánh nắng trở nên dìu dặt hơn, các bạn nhỏ ríu rít đến trường, thì đó cũng là lúc hoa phượng tàn. Những cánh hoa đỏ rực ấy lả tả rơi theo từng cơn gió xuống mặt sân. Và chỉ cần sau một cơn mưa chuyển mùa, thì hơn nửa cánh hoa đã rời khỏi cành. Nhìn xác hoa đỏ thắm cả khoảng sân mà lòng em xót xa đến khó tả.

Hoa phượng là loài hoa của tuổi học trò. Dù hoa phượng nở sẽ đem đến những nỗi buồn của chia xa, nhưng nó vẫn là một nỗi mong chờ và ngóng đợi của biết bao thế hệ học sinh mỗi khi mùa hạ về.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 23

Trong các loài cây có bóng mát cao lớn, em thích nhất là cây phượng vĩ. Bởi vì cây vừa có bóng mát lại vừa nở hoa rất đẹp. Chính vì vậy, em luôn đặc biệt yêu thích cây phượng vĩ được trồng ở trước cổng nhà mình.

Em không biết cây phượng bao nhiêu tuổi, nhưng chắc hẳn cây phải lớn tuổi lắm vì nó vô cùng cao lớn. Cây còn cao bổng lên, vượt qua cả những dãy đèn đường, biển báo. Thân cây thẳng và to lớn đến một mình em thì không thể ôm xuể. Lớp vỏ cây dầm mưa dãi nắng biết bao năm đã trở nên thô ráp và sần sùi. Khi lấy tay chạm vào, em có thể cảm nhận rõ ràng từng khe rãnh hắn ở trên đó. Phần dưới gốc cây, lớp vỏ được quét một lượt vôi màu trắng, nhằm giúp bảo vệ cây khỏi các loài mối mọt làm hại.

Từ thân cây phượng mọc ra rất nhiều cành cây to, cứng cáp. Trước đây, cây có mọc ra các cành cây thấp, nhưng để bảo vệ cho người đi đường cùng các cột đèn, biển hiệu, người ta đã cưa bớt các cành mọc ở thấp đi. Dấu vết duy nhất còn sót lại của các cành ấy chính là những cục tròn lớn nổi trên thân cây. Những cành chính còn lại ở trên cao lớn như bắp chân vậy. Chúng dài cả 3m đến 5m. Rồi từ các cành chính ấy, rất nhiều cành con, cành cháu lại tỏa ra, dài và dày đặc. Cùng với chúng là vô vàn những chiếc lá phượng xanh rì. Lá phượng là dạng lá kép, những chiếc lá nhỏ xíu mọc đối xứng nhau qua một cái gân ở chính giữa, tạo ra tàu lá phượng. Lá phượng mọc dày và xanh quanh năm. Nên lúc nào cây phượng cũng che mưa che nắng được cho mọi người cả.

Khi mùa hè đến, ánh nắng trở nên gay gắt và ve bắt đầu kêu râm ran, thì cây phượng bắt đầu nở hoa. Hoa phượng không quá lớn, chỉ chừng một chén trà. Mỗi đóa gồm ba cánh mỏng manh có dáng như cánh quạt. Cánh hoa màu đỏ tươi, rực rỡ, như là mặt trời ở trên cao. Hoa phượng luôn nở thành từng chùm, các chùm lại kết với nhau thành từng mảng. Khiến cho cả cây phượng như là một ngọn đuốc đang cháy hừng hực suốt mùa hè. Ngọn lửa ấy cháy và thức cùng các bạn học sinh qua những đêm ôn thi miệt mài.

Em yêu quý cây phượng lắm. Mỗi ngày khi đi đâu ra khỏi nhà, em đều chạy về phía cây phượng để ngắm nghía và nói lời chào với cây. Em mong dù bao mưa nắng, thì cây vẫn sẽ hiên ngang, tươi xanh mãi.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 24

Ở trường em có trồng rất nhiều cây xanh, để tạo nên môi trường trong lành và thân thiện với thiên nhiên. Trong đó, đẹp nhất trong mắt em có lẽ là cây phượng ở trước cổng trường.

Cây phượng chỉ cao khoảng gần 2m, với thân cây to như cái cột nhà. Lớp vỏ ở thân cây màu nâu sẫm, không quá thô ráp và sần sùi như gốc bàng. Từ thân cây, cách mặt đất khoảng chừng gần 1m, cây mọc ra hai nhánh lớn. Từ đó, mới tỏa ra các cành con nhỏ hơn. Lá phượng mọc thành tàu như lá dừa, nhưng các lá con thì nhỏ hơn nhiều. Những chiếc lá con nhỏ xíu như hạt đậu gắn kết với nhau tạo nên tàu lá lớn. Các tàu lá lớn lại chồng chéo lên nhau, thế mà vẫn che rợp bóng mát cho cả vùng sân trường.

Mùa hè đến, khi những chú ve bắt đầu ca hát inh ỏi cả ngày, thì cây phượng nở hoa. Hoa phượng không lớn, chỉ gồm mấy cánh mỏng manh như cánh ve sầu. Tuy mỏng nhưng cánh hoa vẫn đỏ tươi rực rỡ, đỏ hơn cả ánh nắng mặt trời. Hoa phượng nở thành từng chùm lớn, treo đầy trên tán cây. Nhìn từ xa, cứ tưởng là cả một rừng đèn lồng đỏ đang treo lên để chào mùa hạ.

Em yêu cây phượng lắm. Bởi cây như một người bạn luôn đứng ở cánh cổng ấy, chào đón em tới trường.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 25

Trời chớm hè trong xanh, một màu xanh mượt mà của cỏ cây, hoa lá. Làn gió nhè nhẹ thoảng qua, cây phượng ở góc sân trường rùng mình đánh thức những búp non tỉnh giấc. Phượng cùng lũ học trò chúng tôi đón mùa hè tươi đẹp đã về. Và có lẽ đây là loài cây tôi yêu thích nhất.

Mới ngày nào, cây phượng có những cành trụi lá. Nhìn cây trông như không còn sức sống. Một dạo không để ý, hôm nay nhìn cây phượng tôi thật sự bàng hoàng. Tán lá xòe ra như cái ô khổng lồ che mát một góc sân trường. Cây phượng bắt đầu thắp lửa rồi! Lúc này tôi sực nhớ: Hè đã đến!

Những ngày đầu hè, phượng lác đác những bông hoa như cánh bướm. Sau đó, nhiều đóa lung linh, lung linh từng chùm rồi rực rỡ khắp cành. Muôn vàn búp nõn là muôn vàn bông hoa rực đỏ. Nhìn những chùm hoa trên cành, tôi nhớ câu chuyện kể của bà: Ngày xưa, khi mặt đất còn lạnh lẽo, Ngọc Hoàng đã đưa các con mình xuống trần gian để sưởi ấm cho muôn loài. Nhưng các con ngài bị kẻ ác đe dọa, Ngọc Hoàng bèn chọn cây phượng để treo Mặt Trời, phượng là nơi các con Ngài trú ngụ.

Ôi! Phượng có một quá khứ tuyệt vời. Quá khứ vinh quang, hào hùng và đáng yêu đến thế!… Tôi yêu những nụ hoa vừa hé. Yêu những bông hoa nở rộ và yêu những cánh hoa lác đác bay nghiêng. Tôi yêu cái gốc cây sần sùi, bạc phếch, nơi học trò chúng tôi thích đến tụm bảy, tụm năm. Có lúc chúng tôi khắc tên nhau lên chiếc áo nâu sần giản dị ấy, rồi những lúc ngước nhìn lên cây để đón hoa rơi.

Và sự mong chờ đón đợi cũng đến. Hoa lác đác rụng xuống sân trường, hoa thản nhiên rơi xuống đất, không chút do dự vẩn vơ, có hoa tung tăng bay lượn với làn gió nhẹ. Có hoa còn lưu luyến khi phải xa cành. Có lẽ hoa cũng giống chúng tôi trong giờ phút chia tay, giờ phút xa trường, xa lớp vì đã kết thúc năm học. Những lúc ấy, ai cũng có sắc hoa nằm ở trong tâm hồn.

Cứ như thế, hoa phượng thả những cánh hoa son xuống cỏ, đến từng giây phút xa các bạn học trò. Hoa phượng rơi, rơi… Hoa phượng rạt rào, lay động khi các bạn đã về. Hoa phượng yêu chúng tôi đến thế. Tôi cũng yêu hoa phượng biết nhường nào. Cây phượng đã hằn sâu trong kí ức tôi, làm cho tôi thêm gắn bó với trường, với lớp.

Những ngày hè, cổng trường khép kín. Trường vắng lặng, không tiếng trống, không tiếng vui đùa. Cây phượng cô đơn giữa không gian yên ắng. Tôi vui với mùa hè nhưng không sao quên được mái trường yêu dấu, nơi đó có cây phượng trầm ngâm đứng đợi mỗi ngày…Tôi nhớ từng cành cây, kẽ lá, nhớ từng nụ hoa, từng cánh hoa lác đác dưới sân trường. Tôi nhớ những chiều xuân hửng ấm, chúng tôi tụm nhau dưới gốc cây để chuyện trò. Tôi muốn tìm lại nơi đây giữa những ngày hè xa vắng.

Ôi, cây phượng thật đáng yêu, thật giản dị và cũng thật rực rỡ, phượng hãy đứng đấy để làm vui cho cảnh trường. Phượng đã tô điểm cho cảnh trường thêm đẹp. Đối với tôi, phượng là loài hoa đẹp nhất.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 26

Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ của nó – một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ.

Đài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa phượng đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bông hoa phượng. Trong lòng hoa là nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa cho những chú ông bé nhỏ, chăm chỉ tới hút. Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập.

Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa, phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất. Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường, xa thầy cô, xa ban bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu, dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường, bơ vơ giữa biển nắng vàng.

Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng… Ba tháng hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng. Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày khai giảng lại về. Phượng mong nhớ, chờ đợi để được gặp lại các bạn học sinh.

Những học sinh cũ đến thăm trường, họ rỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng…Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã được chia sẻ phần nào.

Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm? Hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Tôi yêu hoa phượng – loài hoa học trò thân thương.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 27

Đứng bên cổng trường em là cây phượng già. Một buổi trưa tháng năm, em ngồi dưới gốc phượng, ngắm nhìn những đóa hoa thắm tươi như báo hiệu một mùa hè nữa lại bắt đầu.

Cây phượng đã già lắm rồi, nghe bác bảo vệ kể lại, ngày xây dựng ngôi trường này, thầy hiệu trưởng đã trồng cây phượng làm kỷ niệm. Hai mươi năm trôi qua, cây phượng đã hai mươi tuổi. Cây đứng giang rộng cánh tay che chở cho chúng em dưới bóng mát của mình. Dưới gốc phượng, một cái rễ lớn, ngoằn ngoèo uốn lượn trông như con rắn đang trườn. Lớp da phong sương bạc phếch của phượng trông như màu đất ải. Quanh gốc cây giờ đã được xây một cái vòng tròn có đường kính năm mét. Bờ gạch xây giữ đất gốc được láng xi măng cho chúng em ngồi chơi.

Buổi trưa ngồi trên bờ gạch, chúng em thích thú ngắm cây phượng tỏa bóng mát cho sân chơi. Cái thân nó đẫy đà vòng tay của em, sần sùi, cằn cỗi. Phần dưới gốc tròn vo làm ta ngỡ nó sẽ cao vút lên nhưng không, chỉ khoảng hơn hai mét là nó phân ra làm hai, rồi từ hai phần thân ấy các cành đua nhau mọc ra xiên chéo lên, đâm xòe về các phía. Tán phượng xòe rộng ra như một cái ô che mát cả một góc sân, chim đậu làm tổ trên đó, suốt ngày đua nhau hót líu lo. Từ những cành nhánh, lá phượng xòe ra với một bộ xương lá đều đặn đối xứng nhau. Trên các xương lá đó các phiến lá lại xòe ra đối xứng.

Giữa vùng trời mênh mông, giữa đám lá xanh um, những đóa phượng nổi bật lên, rực lửa kiêu sa dưới ánh nắng hạ; tươi mát dịu dàng vào những buổi chiều tắt nắng; xinh xắn dễ thương vào những buổi sáng trong mát. Bây giờ đang mùa hè, các cành nở bung chùm hoa như lửa đỏ chói chang. Mỗi cánh hoa như cánh bướm bay. Một chùm hoa trong gió như bướm kết chùm lại. Hè còn về là phượng còn nở, là còn một khung trời trong sáng dành cho tuổi thơ, là còn những trang lưu bút với những dòng chữ xinh xắn, với lời lẽ ngây thơ nhưng chứa chan biết bao cảm xúc.

Bỗng nhiên không khí chợt xôn xao hẳn lên khi trên tán cây con ve sầu cất tiếng. Tiếng ve inh ỏi. Một con ve kêu, hai con ve kêu… cả một dàn nhạc ve sầu lên tiếng. Tán phượng say nồng những cành mềm rung rinh màu lá xanh hoa đỏ. Sau mùa thi cử, những cánh bướm làm bằng hoa phượng lại bay lượn trong các quyển lưu bút học trò. Bóng tán lá xanh sáng hôm nay bỗng hừng hực sắc đỏ nôn nao. Sắc đỏ nhập nhòa trong tâm trí em dòng mực đỏ lời phê, điểm số của thầy giáo, cô giáo, sắc đỏ của hoa phượng bên màu đỏ mái ngói ngôi trường như thì thầm nói: Mùa nghỉ hè nữa lại về.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 28

Đứng bên cổng trường em là cây phượng già. Một buổi trưa tháng năm, em ngồi dưới gốc phượng, ngắm nhìn những đóa hoa thắm tươi như báo hiệu một mùa hè nữa lại bắt đầu.

Cây phượng đã già lắm rồi, nghe bác bảo vệ kể lại, ngày xây dựng ngôi trường này, thầy hiệu trưởng đã trồng cây phượng làm kỷ niệm. Hai mươi năm trôi qua, cây phượng đã hai mươi tuổi. Cây đứng giang rộng cánh tay che chở cho chúng em dưới bóng mát của mình. Dưới gốc phượng, một cái rễ lớn, ngoằn ngoèo uốn lượn trông như con rắn đang trườn. Lớp da phong sương bạc phếch của phượng trông như màu đất ải. Quanh gốc cây giờ đã được xây một cái vòng tròn có đường kính năm mét. Bờ gạch xây giữ đất gốc được láng xi măng cho chúng em ngồi chơi.

Buổi trưa ngồi trên bờ gạch, chúng em thích thú ngắm cây phượng tỏa bóng mát cho sân chơi. Cái thân nó đẫy đà vòng tay của em, sần sùi, cằn cỗi. Phần dưới gốc tròn vo làm ta ngỡ nó sẽ cao vút lên nhưng không, chỉ khoảng hơn hai mét là nó phân ra làm hai, rồi từ hai phần thân ấy các cành đua nhau mọc ra xiên chéo lên, đâm xòe về các phía. Tán phượng xòe rộng ra như một cái ô che mát cả một góc sân, chim đậu làm tổ trên đó, suốt ngày đua nhau hót líu lo. Từ những cành nhánh, lá phượng xòe ra với một bộ xương lá đều đặn đối xứng nhau. Trên các xương lá đó các phiến lá lại xòe ra đối xứng.

Giữa vùng trời mênh mông, giữa đám lá xanh um, những đóa phượng nổi bật lên, rực lửa kiêu sa dưới ánh nắng hạ; tươi mát dịu dàng vào những buổi chiều tắt nắng; xinh xắn dễ thương vào những buổi sáng trong mát. Bây giờ đang mùa hè, các cành nở bung chùm hoa như lửa đỏ chói chang. Mỗi cánh hoa như cánh bướm bay. Một chùm hoa trong gió như bướm kết chùm lại. Hè còn về là phượng còn nở, là còn một khung trời trong sáng dành cho tuổi thơ, là còn những trang lưu bút với những dòng chữ xinh xắn, với lời lẽ ngây thơ nhưng chứa chan biết bao cảm xúc.

Bỗng nhiên không khí chợt xôn xao hẳn lên khi trên tán cây con ve sầu cất tiếng. Tiếng ve inh ỏi. Một con ve kêu, hai con ve kêu… cả một dàn nhạc ve sầu lên tiếng. Tán phượng say nồng những cành mềm rung rinh màu lá xanh hoa đỏ. Sau mùa thi cử, những cánh bướm làm bằng hoa phượng lại bay lượn trong các quyển lưu bút học trò. Bóng tán lá xanh sáng hôm nay bỗng hừng hực sắc đỏ nôn nao. Sắc đỏ nhập nhòa trong tâm trí em dòng mực đỏ lời phê, điểm số của thầy giáo, cô giáo, sắc đỏ của hoa phượng bên màu đỏ mái ngói ngôi trường như thì thầm nói: Mùa nghỉ hè nữa lại về.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 29

Phượng không phải là một đóa, không phải vài cành; phượng đây là cả một loạt, cả một vùng, cả một góc trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử của cả xã hội thắm tươi; người ta quên đóa hoa, chỉ nghĩ đến cây, đến hàng, đến những tán hoa lớn xòe ra, như muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau.

Nhưng hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn mà lại vừa vui mới thực là nỗi niềm hoa phượng. Hoa phượng là hoa học trò. Mùa xuân, phượng ra lá. Lá xanh um, mát rượi, ngon lành như lá me non. Lá ban đầu xếp lại, còn e ấp, dần dần xòe ra cho gió đưa đẩy. Lòng cậu học trò phơi phới làm sao!

Cậu chăm lo học hành, rồi lâu cũng vô tâm quên mất màu lá phượng. Một hôm, bỗng đâu trên những cành cây báo một tin thắm: mùa hoa phượng bắt đầu. Đến giờ chơi, cậu học trò ngạc nhiên trông lên: hoa nở lúc nào mà bất ngờ vậy?

Bình minh của hoa phượng là màu đỏ còn non, nếu có mưa, lại càng tươi dịu. Ngày xuân dần hết, số hoa tăng, màu cũng đậm dần. Rồi hòa nhịp với Mặt Trời chói lọi, màu phượng mạnh mẽ kêu vang: hè đến rồi! Khắp thành phố bỗng rực lên như đến Tết nhà nhà đều dán câu đối đỏ.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 30

“Hoa học trò”. Ai đó đã gọi hoa phượng một cách trìu mến và thân thương như vậy. Có lẽ vì phượng đã quá gần gũi và thân thuộc với lứa tuổi học trò, phượng đơm hoa là báo hiệu mùa hè sắp đến.

Không biết cây phượng đã được trồng tự bao giờ. Em chỉ biết ngày đầu tiên bước vào lớp một đã thấy nó đứng sừng sững giữa sân trường. Nó như một người bạn lâu năm gắn bó với mái trường. Nhìn từ xa, cây phượng tựa chiếc ô xanh mát rượi, che rợp cả một khoảng sân. Thân cây to cỡ hai vòng tay của bạn học sinh. Vỏ cây sần sùi nhiều mấu, thời gian đã phủ lên nó một màu nâu bạc dầu dãi nắng mưa. Những chiếc rễ lớn ngoằn ngoèo nổi gồ ghề trên mặt đất. Từ thân cây toả ra nhiều cành như những cánh tay giang rộng đón làn gió mát.

Lá phượng xanh um, mát rượi, mượt mà như lá me non. Những chiếc lá mọc song song hai bên cuống, trông như đuôi chim phượng. Hoa phượng có năm cánh, mềm như nhung. Nhuỵ hoa dài và cong. Nhờ vào tán lá rộng của cây phượng, chúng em có nơi chuyện trò, ôn bài, thư giãn sau những giờ học căng thẳng. Mùa huy hoàng của phượng, đó là lúc được thoả sức khoe màu đỏ của hoa phượng lên nền trời xanh bao la. Đó là mùa hè. Lúc này, hoa phượng sáng rực cả một góc trời nhờ vào sắc đỏ của hoa được kết thành những tán lớn. Mùa hoa phượng nở cũng là lúc những nhạc công “ve sầu” râm ran tiếng hát.

Rồi mùa hè đi qua, trên mặt sân lả tả sắc màu đỏ của những cánh phượng rơi. Trên cành cây bắt đầu xuất hiện những trái phượng non dài và mỏng. Mùa hoa phượng rạo rực đã kết thúc. Cây phượng già lại trở về với dáng vẻ thân quen vốn có hàng ngày, vẫn tiếp tục hân hoan chào đón chúng em tung tăng cắp sách đến trường.

Em yêu trường em bởi những nét đẹp thiên nhiên bình dị, yêu cây phượng gắn với hình ảnh mùa hè như người bạn nhỏ thân quen. Mãi mãi hình ảnh ấy cùng thầy, cô, bè bạn vẫn sống trong lòng em với ký ức đẹp đẽ nhất.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 31

Phượng từ lâu đã trở thành một loài cây gắn bó với nhiều học sinh, chứng kiến biết bao buồn vui của tuổi học trò. Mỗi khi nhớ về thời học sinh ngây thơ, hồn nhiên, chúng ta lại không thể nào quên được hình ảnh cây phượng già đứng giữa sân trường như người bảo vệ thầm lặng.

Có lẽ chẳng ai nhớ phượng được trồng ở sân trường từ bao giờ. Thân cây cao và to, học sinh chúng em vẫn thường dang tay ôm lấy thân, phải hai người ôm mới đo hết được thân của phượng. Tán cây xanh và rất rộng, nhìn từ xa như chiếc ô khổng lồ che rợp cả sân trường. Những cây phượng lớn tuổi thì rễ cây trồi cả lên mặt đất, như những chú giun đang bò ngoằn ngoèo. Lá cây nhỏ và có màu xanh như lá me, chỉ cần một cơn gió thổi qua là lá phượng lại rơi lả tả. Cành cây trông như những cánh tay gầy đang vươn tới mây xanh. Mỗi khi nắng chiếu qua tán lá rọi xuống sân trường tạo thành những đốm nắng li ti trông thật đẹp mắt. Hoa phượng được biết đến với tên gọi thân thương: hoa học trò.Mỗi khi hè về, những chú ve đồng hợp xướng khúc ca quen thuộc cũng là lúc hoa phượng bừng nở. Mới ngày nào còn là những nụ hoa chúm chím mà hôm nay phượng đã nở đỏ rực một khoảng trời. Hoa phượng có 5 cánh mỏng như cánh bướm ôm ấp lấy nhụy vàng bên trong. Phượng nở thành từng chùm, vô vàn đóa phượng tạo nên một góc trời đỏ rực, trông xa như những chùm pháo hoa trên bầu trời xanh biếc. Bằng sắc đỏ rực rỡ, phượng thiêu đốt cả một khoảng trời, làm bừng sáng cả một góc sân trường. Vào những buổi sáng ban mai khi mặt trờ chiếu những tia nắng tinh khôi nhất, phượng trông thật tươi mát trong nắng sớm, có thể nhìn thấy cả những giọt sương long lanh đọng lại trên cánh hoa. Sau mỗi trận mưa, màu đỏ của hoa như được dịu bớt, vô số cánh phượng rụng xuống sân trường trong niềm tiếc nuối của học sinh.

Mỗi khi hoa phượng bừng nở là chúng em biết rằng một kì thi nữa lại sắp đến, lòng lo lắng và chăm chỉ ôn bài thật tốt. Phượng đung đưa ngoài ô cửa sổ, thỉnh thoảng ngó vào lớp xem chúng em học bài. Phượng biết cả những nỗi âu lo của học sinh khi mùa thi sắp đến. Giờ ra chơi, học sinh lại chạy ùa xuống sân trường ngồi dưới tán phượng, phượng âu yếm nhìn chúng em học bài hoặc vui đùa những trò chơi tinh nghịch. Mỗi học sinh cuối cấp quên sao được màu hoa phượng ấy khi sắp phải rời xa mái trường thân yêu, chia tay thầy cô, bạn bè và cả cây phượng già. Để rồi khoảnh khắc chia ly dưới gốc phượng sao mà lưu luyến, bịn rịn, trở thành kỉ niệm in sâu trong tâm trí. Người học sinh trao cho nhau những trang lưu bút có ép cánh hoa phượng, những cái ôm ấm áp thay cho lời tạm biệt cuối cùng. Và khi kì nghỉ hè đến, học sinh về hết, chỉ còn phượng đứng lặng lẽ ngắm nhìn sân trường, nhớ làm sao tiếng cười nói trong trẻo của lũ học sinh.

Thời học sinh của mỗi người có lẽ sẽ không thể trọn vẹn nếu thiếu đi cây phượng với màu hoa đỏ rực như lửa cháy mỗi khi hè đến. Phải chăng vì phượng đã chứng kiến biết bao vui buồn cùng những kỉ niệm đẹp của tuổi áo trắng nên nó trở nên thật đặc biệt trong trái tim của người học trò?

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 32

Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đóa hoa đỏ thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào trường đă thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho tụi nhỏ trường tôi.

Cây phượng đã già lắm rồi. Thân cây đã chuyển sang gam màu xám có nhiều đốm trắng bạc vì cao tuổi. Nó giương những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia nắng gay gắt của mùa hè đổ lửa. Dưới gốc cây, nổi lên những cái rễ lớn, ngoằn ngoèo, uốn lượn như những con rắn đang trườn vào bóng râm bóng mát. Phía trên là tán lá như một cái lọng khổng lồ. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng và cất tiếng kêu ra rả suốt ngày.

Giữa khoảng trời mênh mông, những đóa hoa phượng đỏ rực nổi bật lên, rực thắm và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành những chú bướm xinh xinh. Sau những trận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi, ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Cây phượng thay lá quanh năm. Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra những cành trơ trụi, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế dường như tuổi thanh xuân lai trở về với cây phượng già, xóa đi sự già nua đã in hằn lên thân hình của nó. Sau đó không lâu, ở khắp sân trường hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm. Nó đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.

Mùa hè lại đến và những cánh phượng như những cánh bướm vẫn nằm trong những trang lưu bút của tụi nhỏ chúng tôi như một dấu ấn kỉ niệm đẹp mà trước lúc chia tay gửi lại cho nhau để nghỉ hè.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 33

Trước cổng trường em có một cây cổ thụ rất to, tán cây xòe ra che mát một góc trời. Đó là cây phượng vĩ.

Gốc phượng không biết đã có tự bao giờ. Em chỉ biết, ngày đầu tiên theo chân mẹ đến trường là em đã thấy nó đứng sừng sững ngay trước cổng với dáng uy nghi, trông giống như một bác bảo vệ chăm chỉ, lúc nào cũng tập trung canh gác cổng trường một cách khẩn trương. Gốc phượng sần sùi, ước chừng cả hai bạn học sinh ôm mới giáp. Từ mặt đất đổ lên ngọn khoảng hai mét, thân cây phân ra thành nhiều cành, nhánh. Lá phượng hao hao giống lá me nhưng to hơn một chút có một màu xanh lặc lìa, trông mát mắt, chen chút với nhau tạo thành một tán lá rộng lớn giống như một cây dù thiên nhiên khổng lồ, che mát cả một góc sân, trước cổng trường. Dưới gốc phượng này, không biết đã qua bao nhiêu ngày, bao nhiêu lần chúng em đứng chờ mẹ đón và nô đùa với nhau mà không sợ bị nắng…Nhưng lúc em thích nhất, cũng là lúc em buồn nhất là khi tiếng ve ngân nga rải rác khắp sân trường. Em có cảm giác, cây phượng từ từ trở mình cho ra những chùm hoa đỏ thắm lác đác trên cây. Lúc này cũng là lúc chúng em miệt mài học tập để chuẩn bị cho kì thi cuối học kì. Vừa thi xong thì tiếng ve cũng rộ lên giòn giã liên hồi, thật kỳ diệu cây dù thiên nhiên ấy như được khoác trên mình một màu đỏ rực rỡ của những chùm phượng vĩ. Lúc đó cũng là lúc chúng em tạm chia tay gốc phượng, mái trường để nghỉ hè.

Ôi! Tuyệt làm sao gốc cổ thụ trước cổng trường. Mai này lớn lên buộc phải rời xa. Chắc chắn, gốc phượng, sân trường sẽ là một kỉ niệm khó phai trong đời học sinh của chúng em. Em ước mong sao, năm hay mười năm nữa có dịp được trở lại trường, gốc phượng ấy vẫn luôn xanh tươi và phát triển tốt hơn bây giờ, để chúng em có một chút ít kỉ niệm ôn lại thời thơ ấu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 34

Đầu làng em có một cây đa có lẽ đã vài trăm tuổi. Thân cây lớn lắm! Rễ đa ngoằn ngoèo như những con trăn khổng lồ uốn khúc. Xung quanh gốc chính là hàng chục gốc phụ khiến cho cây thêm bề thế và vững chãi. Cách xa hàng cây số đã nhìn thấy bóng đa cao vượt khỏi lũy tre làng, sừng sững in trên nền trời xanh biếc.

Bóng đa che mát một khoảng đất rộng. Chim chóc làm tổ trên cành, suốt ngày ríu rít. Đang đi trên đường nắng chang chang, khách ghé vào quán tranh nghỉ chân, uống một bát nước chè xanh hãm đặc, tận hưởng cơn gió nồm nam lồng lộng thổi, quả là không có gì sung sướng bằng, bao nhiêu mỏi mệt đều tan biến hết.

Tuổi thơ chúng em cũng tìm được ở cây đa nhiều điều kì thú. Lá đa to, dày và xanh bóng đem cuộn tròn lại, xé hai bên mép lá làm sừng, buộc một mẩu dây chuối khô vào cuống rồi luồn vào trong, khe khẽ kéo… Thế là đã có một “con trâu lá đa”, cặp sừng cong cong, cái đầu gục gặc như sẵn sàng nghênh chiên. Nào là trâu bố, trâu mẹ, nghé tơ… nằm quây quần bên nhau, nhìn mới thích làm sao.

Những chiếc búp đa khô quăn queo màu nâu rơi trên mặt cỏ nhặt về có thể làm kèn. Kèn búp đa ngậm vào miệng rồi phồng má thổi, nó kêu “toe” lên một tiếng, kèm theo chuỗi cười trong trẻo vang xa.

Chiều hè, chúng em thường túm năm tụm bảy dưới gốc đa để thi thả diều. Bờ con mương chạy ngang cánh đồng làng là nơi thả diều lí tưởng. Những cánh diều chấp chới bay cao; tiếng sáo diều vi vu ngân nga giữa không trung bát ngát.

Ông em kể rằng cây đa đã chứng kiến bao sự kiện buồn vui của làng. Lá cờ đỏ sao vàng đầu tiên phấp phới bay trên ngọn đa. Cuộc mít tinh đầu tiên của dân làng thành lập chính quyền cách mạng cũng diễn ra dưới gốc đa. Trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, những cuộc tiễn đưa thanh niên lên đường nhập ngũ cũng được tổ chức ở đây… Rồi chuyện làm ăn hàng ngày, chuyện đổi mới không ngừng của làng của nước, bà con trao đổi với nhau dưới bóng mát cây đa. Cây đa cổ thụ quả đúng là nhân chứng lịch sử của làng.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 35

Mỗi lần về quê thăm bà ngoại, gia đình em đều phải đi qua một con đường đất đỏ. Khi nào nhìn thấy hình dáng của một cây đa cổ thụ thì em biết rằng đã đến xóm của ngoại rồi.

Gọi là cây đa cổ thụ, vì cây đa ấy còn lớn tuổi hơn mẹ của em. Sau cả mấy chục năm cắm rễ trên mảnh đất này, cây đã cao đến cả hơn 10m. Bộ rễ của cây nhô lên cả trên mặt đất, trông như một bộ râu của người khổng lồ. Trên bộ rễ ấy là một thân cây to gấp bốn lần cái cột ở hiên nhà bà. Thân cây đa lồi lõm, lại khoác lớp áo nâu sẫm xù xì nên ngày bé em rất sợ cây đa. Cách phần rễ chừng 3m, thân cây tỏa ra nhiều cành lớn, xòe ra tứ phía như nan của cái ô tròn. Những cái cành lớn ấy mọc ra các cành con, cành cháu, đan xen khắp nơi tạo thành tán cây rộng lớn. Lá đa khá dày, lại to, nên tuy mọc không sát nhau như lá phượng thì cũng đủ tạo thành một cái mái che nắng tuyệt vời. Đặc biệt, từ các cành chính của cây, cũng mọc ra những sợi rễ nhỏ và dài lắc lư dài chạm đất. Chính bộ rễ đó đã góp phần khiến cây đa trở thành nơi sản sinh ra những câu chuyện hù dọa trẻ em.

Nhưng thật ra cây đa rất hiền, cây tạo bóng mát che chở cho người đi đường, cho trẻ con chơi đùa, cho bà cụ bán nước. Vì vậy, khi đã hiểu hơn về ý nghĩa của cây đa cổ thụ, em không hề sợ cây nữa mà yêu thương cây rất nhiều

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 36

Em sinh ra và lớn lên ở thành phố, nơi đây có vô số những tòa nhà cao tầng chọc trời, chẳng hề có bóng râm xanh mát của những hàng cây. Vậy nên khi hè vừa rồi về quê ngoại, em rất ấn tượng với cây đa lớn nơi đầu làng.

Đi cùng bố mẹ từ xa tới là em đã thấy bóng cây rộng lớn che cả một vùng không gian rồi. Tán lá xanh mướt một màu, xòe rộng ra. Đỡ lấy tán lá to lớn ấy hẳn phải là những cành cây chắc khỏe và cứng cáp lắm đấy. Quả đúng là như vậy, khi em tới gần cây đa, em đã vội ngước mắt lên nhìn xem. Chao ôi! Những cành cây to như những thân cây bàng, cây phượng nơi sân trường em đang vươn ta tứ phía. Trên những cành cây đó là những cành nhỏ hơn. Những chiếc lá đa to như quạt mọc ra thật nhiều. Chiếc nào chiếc nấy xanh rì. Trên những cánh tay ấy còn có những sợi dây tơ hồng rủ xuống dưới như những chiếc mành mỏng manh.

Nơi gốc cây đa to có những hốc nhỏ, nơi đó là nơi bày quán nước của một vài bác gái trong làng, là nơi vui chơi của chúng em. Trong 2 tháng nghỉ hè ngắn ngủi, đây là địa điểm vui chơi chúng em ghé tới nhiều nhất đấy. Những trò chơi dân gian như là ô oăn quan, trốn tìm hay những trò chơi khác như chơi bán hàng đều diễn ra tại gốc đa này. Tiếng cười của lũ trẻ chúng em cứ thế vang đi thật xa thật xa.

Ngoại em nói cây đa này có từ lâu lắm rồi. Chả ai rõ nó được trồng ở đấy từ khi nào, chỉ biết cây đa này đã gắn bó với ngôi làng suốt bao nhiêu năm qua. Bởi vậy, với mỗi người con đi xa, hình ảnh cây đa đầu làng chính là hình ảnh của làng quê yêu dấu thân thương. Dù em không ở đây lâu, nhưng qua thời gian vui đùa và sống ở đây, em có cảm giác chính mình dường như cũng là một người con của quê hương này, gắn bó thân thiết bao lâu nay vậy. Khi trở về thành phố, em cứ ngoái đầu lại nhìn mãi. Những dây tơ hồng phất phơ trong gió, lá cây rì rào như muốn nói lời tạm biệt vậy.

Em rất yêu cây đa này. Em mong hè năm sau mình lại có dịp được trở về quê ngoại, lại được nô đùa vui vẻ dưới gốc đa thân thuộc

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 37

Trước cổng làng em có một cây đa rất lớn. Cây đa ấy đã rất già rồi, mọi thế hệ già trẻ trong làng đều biết đến và gọi bằng cái tên thân mật là cụ đa.

Cụ đa cao lắm có khi phải hơn 5m, cây cao hơn tất cả mọi cây cổ thụ khác ở trong làng. Thân cây xù xì, to đến phải bằng ba cái cột đình. Lớp vỏ bên ngoài thân khô khốc, cứng và dày, nứt ra thành từng rãnh lớn. Trông chẳng khác gì đồng ruộng vào lúc hạn hán vậy. Nhắc đến cây đa, phải kể đến bộ rễ hoành tráng của nó. Rễ cây đa đâm sâu xuống lòng đất, nhưng vẫn còn một phần khá lớn nhấp nhô ở bên trên. Từng sợi rễ to như bắp tay, cuộn lên, như những con trăn lớn bò lổm ngổm. Chính chúng tạo thành hàng ghế tự nhiên cho lũ trẻ còn ngồi chơi, và là nơi cho mọi người hẹn nhau, tụ tập. Vì những rễ cây ấy cuộn lên, chồng lên nhau, nên tạo ra những cái hốc sâu, là nơi sinh sống của những chú chim, sóc nhỏ. Tán lá đa rất rộng, nhưng không được dày như cây bàng cây si. Những chiếc lá đa xanh mướt, đan xen nhau tạo thành chiếc ô khổng lồ. Tuy tán thưa, nhưng cây vẫn tạo ra được một vùng bóng mát rượi, che chờ cho bao người qua lại. Đặc biệt, từ những cành ở thấp, lại mọc ra những sợi rễ dài, cắm thẳng xuống đất, giống hệt như những sợi dây đàn lia trong thần thoại.

Cây đa vốn là cây cổ thụ, có thể cung cấp gỗ. Nhưng chẳng bao giờ người ta lại chặt cây đa để lấy gỗ cả, thường chỉ lấy gỗ của những cây đã già và chết thôi. Bởi cây đa mang ý nghĩa tinh thần vô cùng to lớn đối với làng quê. Gốc cây đa trước cổng làng là cột mốc, là biểu tượng của quê hương trong lòng mỗi người dân. Mỗi khi đi đâu, cây đa là người cuối cùng đưa tiễn họ, và khi trở về, cây đa là người đầu tiên chào đón. Cây đa là nơi đám trẻ hẹn nhau đi đến trường, là nơi những cô bác nông dân ngồi nghỉ khi đi ra đồng. Gốc cây đa đã đi vào trái tim người dân làng quê em như thế đó.

Mỗi năm, mưa nắng luân chuyển, cây đa vẫn tươi xanh và sừng sững ở nơi đó. Là điểm tựa tinh thần cho biết bao người con xa quê. Dù thời gian trôi qua bao lâu, thì cây đa vẫn sẽ mãi trường tồn như thế, giống như tình yêu quê hương mãi chẳng cạn đi.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 38

Khi đến làng em ai ai cũng phải thật ấn tượng với cây đa từ đầu làng. Cây đa hàng trăm năm tuổi. Cây đa to xòe tán thật là rộng biết bao nhiêu.

Thân cây đa cũng thật là lớn và những cái rễ cây cũng như nổi lên trông giống như những con trăn khổng lồ vậy. Thế rồi cũng thật dễ nhận thấy được ở xung quanh gốc chính là hàng chục gốc phụ khiến cho cây thêm bề thế và vững chãi hơn nữa. Nếu như quan sát kỹ thì cũng có thể nhận ra được ở cách xa hàng cây số đã nhìn thấy bóng đa cao vượt khỏi lũy tre làng. Cây đã cổ thụ ở làng em nó như cứ sừng sững in trên nền trời xanh biếc mênh mông vậy.

Cây đa to lắm, bóng của cây đa che mát một khoảng đất rộng. Có lẽ vì tán cây rộng cho nên chim chóc ở đâu kéo về làm tổ trên cành, suốt ngày ríu rít nghe rất vui tai. Nếu các bác nông dân mà có đi ở đồng về hay học sinh chúng em mà đang đi trên đường nắng chang chang, khách ghé vào quán tranh nghỉ chân và có thể uống một bát nước chè xanh hãm đặc của cô Hoa thì thật tuyệt vời. Thế rồi ở dưới gốc đa cổ thụ thì em lại được tận hưởng cơn gió nồm nam lồng lộng thổi. Quả thật là không có gì sung sướng bằng, bao nhiêu mỏi mệt đều như đã biến mất.

Tuổi thơ chúng em dường như cũng đã gắn liền với cây đa. Đáng chú ý đó chính là chiếc lá đa to, dày và xanh bóng đem cuộn tròn lại. Lũ trẻ cũng đã khéo léo nhanh tay xé hai bên mép lá làm sừng. Thế rồi em cũng đã tìm và buộc một mẩu dây chuối khô vào cuống rồi luồn vào trong chiếc lá đã cuộn tròn lại trước đó. Sau đó cũng khe khẽ kéo sợi dây. Và cuối cùng thế là đã có một “con trâu lá đa” đẹp mắt cho lũ trẻ chúng em chơi rồi. Nhìn con nghé bằng lá đa cũng có được một cặp sừng cong cong, cái đầu gục gặc như sẵn sàng nghênh chiên. Thế rồi ta như thấy được đó như có nào là trâu bố, trâu mẹ, nghé tơ mà chúng em tạo ra từ chiếc lá đa như cứ nằm quây quần bên nhau thành bầy nhìn thật thích.

Chiều hè đến trong cái nóng “như đổ lửa” thì chúng em thường túm năm tụm bảy dưới gốc đa để thi thả diều. Dưới gốc đa có bóng râm thật rộng như đã giúp cho chúng em có được những cơn gió mát lành thổi. Chúng em đều yêu cây đa làng và thỉnh thoảng chúng em còn lấy nước ở dưới sông để tưới cho cây thêm tốt tươi nữa.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 39

Làng quê em có rất nhiều cảnh đẹp khiến ai đi xa nơi đây cũng đều thương đều nhớ. Đối với em, hình ảnh mái đình cổ rêu phong nằm tĩnh lặng dưới bóng cây đa cổ thụ luôn in sâu trong tâm trí mỗi lần trở về quê nội.

Cây đa chẳng biết có từ bao giờ. Bà nội kể từ khi bà còn nhỏ, cây đã ở nơi đây tỏa bóng mát cho trẻ con nô đùa. Có lẽ đến nay, cây đa cũng đến hơn trăm tuổi. Rễ đa nổi lên trên mặt đất và bò rộng ra khoảng đất xung quanh để giữ thân cây được vững chắc. Vì vậy, trải qua thời gian với bao cơn bão lớn, đa vẫn đứng vững và tỏa bóng mát cho làng quê. Rễ cây to và dài như những con mãng xà nằm lặng yên trên mặt đất. Đây cũng là nơi người dân làng em thường ngồi nghỉ chân mỗi khi đi làm đồng về và lũ trẻ con thích thú ngồi nô đùa sau mỗi buổi tan học. Cây đa còn có nhiều rễ phụ, buông dài từ trên xuống như những chiếc râu của chú bạch tuộc.

Thân cây đa to lớn, chừng ba đến bốn người dang tay mới ôm xuể. Vỏ cây có màu nâu, thân cây không nhẵn mịn mà xù xì. Thân cây khoảng 8 mét và chia thành ba nhánh lớn, xòe tán rộng xum xuê. Ngọn cao nhất mọc thẳng như hướng về nền trời xanh ngắt

Lá đa dày và rộng hơn bàn tay em, có màu xanh đậm. Mỗi khi lá rụng, lũ trẻ trong làng thường sử dụng để làm quạt mát hoặc biến thành chiếc mũ đội đầu xinh xinh. Tán đa xòe rộng như chiếc ô khổng lồ màu xanh. Trên vòm lá ấy còn xuất hiện những bông hoa đa nhỏ xíu, để rồi kết trái và mùa hè đến có những trái đa đỏ mọng, là món quà của trẻ thơ quê em. Mỗi làn gió nhẹ thổi qua, cành lá đu đưa, tạo nên âm thanh xào xạc. Ở những tán lá rộng, chim chóc kéo nhau về làm tổ rộn ràng.

Cây đa đầu làng đã chứng kiến bao chuyện buồn vui của ngôi làng. Mỗi khi có dịp về quê, em cùng các bạn thường nô đùa và chơi các trò chơi dân gian dưới bóng mát của tán đa cổ thụ. Khách qua làng thường dừng chân bên quán nước ven gốc đa, uống bát nước chè xanh và lắng nghe tiếng chim hót văng vẳng bên tai.

Em yêu thích cây đa bởi vẻ đẹp cổ kính và nơi đây đã gắn bó với bao kỉ niệm tuổi thơ êm đềm. Cây đa giống như ông bụt hiền từ đứng ở đầu làng, luôn dang rộng vòng tay chào đón những người con của làng trở về. Em mong gốc đa cổ thụ sẽ mãi mãi xanh tươi, trở thành người bạn gắn bó và thân thiết với người dân quê em.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 40

Quê hương mỗi người đều có những vẻ đẹp riêng, những cảnh vật riêng. Quê hương tôi gắn liền với mái nước, sân đình,.. đặc biệt là cây đa cổ thụ đầu làng. Cây đa ấy giống như là linh hồn của cả ngôi làng của tôi vậy.

Cây đa cổ thụ làng tôi được trồng từ rất lâu rồi, độ khoảng gần trăm năm tuổi, từ khi tôi sinh ra, cây đa đã to sừng sững như một người khổng lồ. Gốc cây rộng, chiếm hẳn một khoảng đất to, Những rễ cây sần sùi, to mập nổi lên cuồn cuộn trên mặt đất như những con trăn khổng lồ.

Thân cây đã to, màu nâu sậm xung quanh còn có những thân cây phụ cũng to không kém nối liền với cành cây khiến cây càng thêm vững chắc, tựa như dù có bão táp mưa sa, không gì có thể đánh đổ được cây đa ấy. Từ thân cây, mọc ra những cành cây to lực lưỡng như những bắp tay của người lực sĩ, tỏa ra xa tứ phía, tạo thành tán cây rộng.

Lá đa to, xanh mát, mọc um tùm trên những cành cây, từng khóm từng khóm kết lại tạo thành chiếc ô xanh khổng lồ che nắng, che mưa cho người dân trong làng. Chim chóc rủ nhau làm tổ, hót vang ríu rít trên cây. Vào những ngày hè, ông mặt trời lên cao, những tia nắng vàng rực rỡ lại len lỏi qua kẽ lá, chiếu xuống mặt đất như những đốm sáng nhỏ li ti.

Từ trên cây, mọc ra những chùm tua rua dài, dày và chạm hẳn đến mặt đất, khiến tôi liên tưởng đến vị già làng với bộ râu dài um tùm ngày ngày trông giữ bình yên cho ngôi làng. Ngày ngày, dưới gốc đa là nơi nghỉ chân của những bác nông dân đi cày đồng, uống bát nước cho vơi bớt mệt mỏi, nơi của những đứa trẻ con chúng tôi nô đùa, trèo lên những cành cây hóng mát, hét hò ầm ĩ vào mỗi buổi chiều êm đềm, hay cũng là nơi mà mỗi tối, dân làng rủ nhau ngồi tán gẫu, trò chuyện vui vẻ ngắm ánh trăng sáng trên bầu trời.

Ông tôi từng nói rằng, cây đa này đã có gần trăm năm nên nó thiêng liêng vô cùng, nó như linh hồn của cả làng ta vậy, không ai dám phá bỏ, làm tổn hại gì đến cây đa cả vậy nên ông cháu ta cần bảo vệ và giữ gìn cây đa ấy, nó là bản sắc của làng. Lời ông nói vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi, quả thật cây đa cổ thụ ấy không chỉ lâu đời mà còn mang một vẻ đẹp cổ kính, gắn bó suốt bao đời nay với làng quê tôi. Ngồi dưới gốc đa, tôi cảm thấy lòng mình yên bình đến lạ, có lẽ nó là nơi đã quá đỗi thân thương, nó luôn dang vòng tay che chở cho mỗi người con của ngôi làng này vậy.

Đã bao nhiêu năm trôi qua, cây đa cổ thụ vẫn đứng đó. Dù bây giờ không còn ở quê thường xuyên nữa nhưng mỗi lần có dịp về quê chơi, tôi lại ra gốc đa ngồi để ngắm nhìn cảnh quê hương tươi đẹp gắn bó suốt một thời tuổi thơ của tôi. Dù đi đâu xa, có lẽ cây sẽ mãi tồn tại trong tâm trí tôi như một niềm tự hào về làng quê của mình.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 41

Sân trường em có rất nhiều những loại cây, cây bàng với những tán lá xanh um tỏa bóng che mát cho sân trường hay cây phượng với những bông hoa đỏ rực tuyệt đẹp nhưng có lẽ em thích nhất là cây bằng lăng.

Cây bằng lăng mà em thích nằm bên cạnh với lớp em. Thân cây to màu nâu với những đường vân sần sùi. Cây được trồng trong bồn với những bông hoa bé xinh được xếp ở xung quanh. Cây cao tầm 2 mét, cành lá tỏa ra tứ phía trông như những cánh tay khổng lồ vậy. Lá bằng lăng có màu xanh thẫm, to bằng bàn tay của người lớn. Lá bằng lăng không có viền răng cưa mà thay vào đó là những đường gân lá kéo dài từ cuống lá đến hết chiếc lá.

Mùa hè đến bằng lăng bắt đầu nở rộ. Hoa bằng lăng có màu tím rất đẹp mắt. Hoa bằng lăng có nhiều cánh, mỗi cánh hoa đều mềm như lụa và nhẹ như nhung. Những cánh hoa ấy ôm ấp bao bọc lấy nhụy hoa màu vàng tươi bên trong tạo ra một sự hài hòa về màu sắc. Khi các bông hoa nở rộ cũng là lúc toàn bộ cây được bao phủ bởi màu tím chói mắt. Từ xa nhìn lại cây hoa lúc này trông chẳng khác gì một chiếc ô khổng lồ màu tím sang trọng tỏa bóng che mát cả một khoảng sân rộng.

Hoa bằng lăng từ lâu đã được coi là hoa học trò bởi màu hoa rất giống màu mực tím cũng bởi vì hoa nở đúng vào mùa thi. Mỗi lần ngồi trong lớp em lại lơ đãng hướng ra cửa sổ ngắm nhìn những chùm hoa màu tím thanh thanh ấy, cảm xúc vừa buồn mà lại vừa vui. Vui là vì sắp được lên một lớp mới còn buồn là vì phải xa bạn bè thầy cô. Khi hoa bằng lăng bắt đầu rơi xuống cũng là lúc cây bắt đầu có quả. Quả bằng lăng lúc non sẽ có màu xanh lục bảo, hương thơm nhẹ, thanh khiết. Khi chín quả sẽ tự tách ra thành từng múi một.

Em rất yêu cây bằng lăng này bởi nó gắn liền với rất nhiều những kỉ niệm về tuổi học trò ngây thơ đầy nắng và gió của em. Em sẽ luôn chăm sóc và giữ cho cây luôn được tươi tốt.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 42

Trên đoạn vỉa hè trước nhà em có một cây bằng lăng rất cao lớn. Em không rõ cây năm nay bao nhiêu tuổi, vì khi nhà em chuyển về đây cây đã sừng sững ở đó rồi.

Cây bằng lăng có kích thước rất đồ sộ. Ngọn cây cao vượt qua cả mái ngôi nhà hai tầng của gia đình em. Thân cây to và chắc nịch, phải cả em và chị hai ôm mới xuể. Chắc do cây lớn tuổi, nên lớp vỏ ở thân cây thô ráp lắm, nhiều chỗ ở gần gốc còn nứt ra thành từng khe rãnh. Một đoạn thân ở gần gốc cây được quét vôi trắng để giúp bảo vệ cây khỏi các loại nấm hay mối mọt. Cây bằng lăng có ba cành chính đều mọc hướng vào phần vỉa hè chứ không hướng ra lòng đường. Đó là do các chú bên công ty Cây xanh đã cắt tỉa để đảm bảo an toàn cho dòng người lưu thông trên đường. Cành cây bằng lăng to lắm, cành con cũng nhiều. Kết hợp với những chiếc lá xanh tạo thành vòm lá rộng như cái nấm khổng lồ. Cây bằng lăng đẹp nhất là khi nó ra hoa vào mùa hè. Lúc này, hoa bằng lăng tím biếc nở thành chùm, thàng mảng lớn, chiếm hết toàn bộ tán cây. Khiến cây bằng lăng như đổi hẳn từ xanh sang tím. Màu hoa ấy giúp cho con phố nhà em trở nên đẹp hơn và thu hút nhiều người đến chụp ảnh.

Cây bằng lăng trên vỉa hè ấy vừa cho bóng mát lại còn tạo nên một cảnh quan đẹp đẽ. Vì vậy, em yêu cây bằng lăng lắm.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 43

Mùa hè là mùa chia tay, là mùa những cô cậu học sinh sụt sùi truyền tay nhau quyển sổ lưu bút, khẽ viết cho nhau những dòng tâm sự từ tận đáy lòng, mùa hè là mùa của những chùm hoa phượng rực cháy cả một góc phố, góc sân trường; mùa hè còn là mùa của những bông hoa bằng lăng tím thơ mộng, trong sáng như tâm hồn tinh tế, trong trẻo của tuổi học trò.

Hoa bằng lăng màu tím, một màu tím đều đều, yêu bình, ấm áp, màu tím ấy gợi cho người ta bao kỉ niệm, gợi người ta biết bao nhung nhớ về một thời học sinh đầy dài khờ, đầy mến thương. Sáng sáng, khi những tia nắng đầu tiên của ngày mới khẽ len lỏi qua những kẽ lá, thì những cánh hoa bằng lăng tím cũng lấp lánh, đắm chìm trong ánh mặt trời ngọt ngào, Hoa bằng lăng cũng gần giống như hoa phượng, nếu hoa phượng đẹp bởi cái màu đỏ rực rỡ, sôi nổi, là cái đẹp của sự năng động thì bằng lăng tím đẹp ở cái dịu dàng đằm thắm như những dòng kí ức cứ nhẹ nhàng trôi chảy trong dòng chảy thời gian. Bằng lăng tượng trưng cho tuổi học trò ngây ngô, dại khờ nhưng ngọt ngào ấm áp, là khoảng thời gian vô tư, hồn nhiên nhất trong đời học sinh. Cả khoảng trời rực màu tím của hoa bằng lăng như một bức tranh nghệ thuật, lấp lánh ánh vàng của nắng, ánh xanh của bầu trời ước mơ, ánh tím ngọt ngào của những hồi ức đẹp đẽ,… một kiệt tác trong lòng mỗi cô cậu học trò.

Hoa bằng lăng như một người bạn, một người tri kỉ gắn liền với tuổi học sinh, gắn liền với những năm tháng mùa hè còn ngồi trên ghế nhà trường, đó là biểu tượng, là những gì đẹp nhất gợi nhớ một tuổi học trò đầy hồn nhiên thơ mộng.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 44

Ở sân trường em có rất nhiều những loại cây, cây bàng với những tán lá xanh um tỏa bóng che mát cho sân trường hay cây phượng với những bông hoa đỏ rực tuyệt đẹp nhưng có lẽ em thích nhất là cây bằng lăng.

Cây bằng lăng mà em thích nằm bên cạnh với lớp em. Thân cây to màu nâu với những đường vân sần sùi. Cây được trồng trong bồn với những bông hoa bé xinh được xếp ở xung quanh. Cây cao tầm 2 mét, cành lá tỏa ra tứ phía trông như những cánh tay khổng lồ vậy. Lá bằng lăng có màu xanh thẫm, to bằng bàn tay của người lớn. Lá bằng lăng không có viền răng cưa mà thay vào đó là những đường gân lá kéo dài từ cuống lá đến hết chiếc lá.

Mùa hè đến bằng lăng bắt đầu nở rộ. Hoa bằng lăng có màu tím rất đẹp mắt. Hoa bằng lăng có nhiều cánh, mỗi cánh hoa đều mềm như lụa và nhẹ như nhung. Những cánh hoa ấy ôm ấp bao bọc lấy nhụy hoa màu vàng tươi bên trông tạo ra một sự hài hòa về màu sắc. Khi các bông hoa nở rộ cũng là lúc toàn bộ cây được bao phủ bởi màu tím chói mắt. Từ xa nhìn lại cây hoa lúc này trông chẳng khác gì một chiếc ô khổng lồ màu tím sang trọng tỏa bóng che mát cả một khoảng sân rộng.

Hoa bằng lăng từ lâu đã được coi là hoa học trò bởi màu hoa rất giống màu mực tím cũng bởi vì hoa nở đúng vào mùa thi. Mỗi lần ngồi trong lớp em lại lơ đãng hướng ra cửa sổ ngắm nhìn những chùm hoa màu tím thanh thanh ấy, cảm xúc vừa buồn mà lại vừa vui. Vui là vì sắp được lên một lớp mới còn buồn là vì phải xa bạn bè thầy cô. Khi hoa bằng lăng bắt đầu rơi xuống cũng là lúc cây bắt đầu có quả. Quả bằng lăng lúc non sẽ có màu xanh lục bảo, hương thơm nhẹ, thanh khiết. Khi chín quả sẽ tự tách ra thành từng múi một.

Em rất yêu cây bằng lăng này bởi nó gắn liền với rất nhiều những kỉ niệm về tuổi học trò ngây thơ đầy nắng và gió của em. Em sẽ luôn chăm sóc và giữ cho cây luôn được tươi tốt.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 45

Ở cổng trường em có hai dãy cây hoa bằng lăng rất đẹp làm cho trường em ngày càng trở nên xanh, đẹp hơn. Em rất thích ngắm dãy bằng lăng mỗi khi đến trường.

Khi em bắt đầu vào lớp một thì dãy bằng lăng đã có rồi. Cây bằng lăng cao, nhiều tán lá xum xuê. Vào mùa hè lá bằng lăng có màu xanh thẫm tỏa bóng mát hai bên cổng trường. Khi mùa xuân đến thì lá có màu xanh biếc.

Bằng lăng là một loài cây thuộc họ cây gỗ. Cách mặt đất chừng một mét thân cây chia ra làm nhiều nhánh. Trong từng nhánh ấy lại tiếp tục chia ra thành những nhánh nhỏ vươn mình lên cao cùng với những chiếc lá xanh đón ánh nắng mặt trời. Lá bằng lăng có màu xanh thẫm, lá to thì bằng bàn tay người lớn, lá nhỏ thì bằng bàn tay em gần giống như cây của lá vốn mà bà em trồng trong vườn. Mặt dưới của chiếc lá có những đường gân xanh chia nhánh kéo dài kín chiếc lá. Cây bằng lăng rất nhiều lá tạo lên bóng mát lớn cho chúng em vui đùa trong những giờ ra chơi.

Mùa hè đến cây bằng lăng bắt đầu nở hoa. Hoa bằng lăng rất đẹp có màu tím nhạt kết thành từng chùm. Nhìn từ xa mỗi một cây hoa bằng lăng như một cái ô tím để che đi ánh nắng oi ả của mùa hè. Cánh hoa bằng lăng nhỏ mỏng như lụa. Bên trong bông hoa là nhụy vàng có mùi thơm thoang thoảng. Thu hút nhiều loài ong, bướm đến. Những chú chim cũng góp tiếng hót níu lo của mình để cùng hòa ca làm cho không khí đẹp đẽ vui tươi hẳn lên.

Khi hoa bằng lăng rụng là lúc cây bằng lăng bắt đầu ra quả. Quả bằng lăng lúc to có hình hơi tròn màu xanh khi dần về già quả bằng lăng tự tác ra từng múi. Trong từng múi là hạt của cây bằng lăng nhỏ li ti. Những cơn gió mùa hạ xào xạc đến cuốn theo hạt bằng lăng bay đi rải khắp mọi vùng đất.

Ngày nào đi học em cũng thích ngắm nhìn hai dãy bằng lăng. Em cảm thấy dãy bằng lăng rất đẹp lại tỏa bóng mát cho chúng em vui chơi. Dưới mỗi gốc cây là mỗi gốc tuổi thơ của chúng em tại mái trường tiểu học thân thương. Để từ đó em càng ngày càng yêu thương ngôi trường của em nhiều hơn.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 46

Trường em thấp thoáng sau những tán cây đại thụ: những rặng xà cừ cao tít, tán lá sum suê rinh theo gió, những cây phượng với rực rỡ sắc đỏ khi vào hè và đặc biệt đó là cây bàng với tán bàng rộng khắp trải bóng mát khi hè về, và không biết từ bao giờ cây bàng đã trở thành người bạn thân thiết với lũ trẻ chúng em.

Từ khi bước chân vào mái trường thân yêu này, cây bàng đã ở đó đứng hiên ngang trước sân, trải qua bao mùa mưa gió và em cũng lớn dần lên còn cây bàng thì càng già đi. Thân bàng xù xì những ụ, nhưng to và vững chắc. Gốc bàng nổi hằn những cái rễ to lên trên mặt đất. Em từng hỏi mẹ tại sao rễ bàng lại to và oằn đến thế mẹ nói đó là sức nặng của thời gian, của nắng mưa gió bão, chúng phải oằn mình chống cự để cây bàng có thể xanh tốt như bây giờ.

Cây bàng luôn làm em thích thú mỗi khi lỡ nhìn ra cửa sổ,cái màu xanh mướt khi mùa xuân gần qua mùa hè gần tới làm dịu mắt em. Tán bàng rỗng che ngợp cả nắng mùa hè tạo thành chiếc ô dù màu xanh thiên nhiên mà em có thể chơi thỏa thích dưới sân cùng các bạn. Các bạn nam thì bắn bi dưới gốc, các bạn nữ chơi chuyền chắt hay nhảy dây. Tất cả đều cười vui vẻ và khoái trí dưới sân. Còn em thích ngắm nhìn những tia nắng xuyên qua kẽ lá tinh nghịch đùa giỡn trốn tìm cùng nhau.

Mùa đông tới cây bàng lại trở về dáng vẻ khẳng khiu. Khi mà những chiếc lá đỏ ối rụng gần hết, làn gió mùa heo hút thổi qua, chỉ còn vài chiếc lá đỏ còn lại trơ trọi và đơn độc, lũ học trò chúng em vẫn nô nghịch dưới gốc bàng nhưng em biết cây bàng phải chịu đựng lạnh giá mùa đông, chiếc áo ấm xanh mướt đã chẳng còn nữa. Quả bàng xanh, quả bàng chín….. lấp ló sau tán lá. Lũ trẻ chúng em thích ăn quả bàng ngọt thơm đặc biệt là bàng nếp thì còn ngậy và bùi nữa.

Cây bàng đã cùng chúng em lớn lên cùng chúng em vui đùa, cùng chúng em học ngày qua ngày. Nghỉ hè sân trường vắng một mình cây bàng đứng trơ trọi. Gió tinh nghịch làm rung rinh tán lá. Hay cây bàng già đang đứng cười hiền và vẫy chào tạm biệt chúng em hẹn sau một kì nghỉ dài gặp lại. Em sẽ rất nhớ cây bàng già ấy.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 47

Ở sân trường em có rất nhiều loại cây cho bóng mát nhưng dường như cây xà cừ kia là to lớn hơn cả. Chính vì to lớn cho nên mới cho nhiều bóng mát. Ai ai cũng yêu quý cây xà cừ và mỗi ngày đi học chúng em lại tụ tập ở quanh cây để vui đùa cho mát mẻ.

Đã bao nhiêu năm trôi đi không ai là không thắc mắc cây xà cừ đã bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Em được cô giáo nói chắc rằng cây xà cừ này đã được trồng cách đây gần trăm năm rồi. Nhìn từ xa, cây xà cừ như một người khổng lồ đội chiếc mũ màu xanh thẫm. Cho đến khi em tiến gần, nổi bật trước ta là thân cây to cao, sần sùi với những tán lá dày đặc. Đặc biệt hơn nữa thì ở dưới gốc, mấy chiếc rễ lớn chồi lên khỏi mặt đất như mời gọi chúng em ngồi trên đó để tránh nắng. Thế rồi cũng nhìn từ trên cao, cành cây chĩa ra thành nhiều nhánh, không đếm xuể.

Cho đến khi mà mùa hạ đến, xà cừ cũng ra hoa. Em rất ấn tượng với hoa xà cừ nhỏ li ti như những đốm sáng thật là đẹp biết bao nhiêu, ta như cũng phải tinh mắt lắm mới nhận ra được. Những nụ hoa xanh mướt như chồi non mới nhú, tròn vo giống những hạt tấm lớn màu vàng nhạt. Hoa đã tàn thì đã có trái. Quả xà cừ xù xì, màu nâu xám to như vốc tay, đồng thời loại quả này dường như lại tròn như quả bóng bàn đung đưa. Quả già rụng xuống thường vỡ làm ba, bốn mảnh. Cây xà cừ trút lá vào mùa xuân, lúc vạn vật đang đâm chồi, nảy lộc. Chỉ một hai tuần thôi là cây xà cừ đã thay hết lá. Đặc biệt hơn, khi chiếc lá vàng cuối cùng rụng xuống thì trên những cành cây khẳng khiu kia vô số chồi non đã giăng đầy rồi.

Cây xà cừ chính là một trong những cây mà em yêu thích nhất, bởi cây đã gắn bó với tuổi thơ của lũ trẻ chúng

Mai này đi xa em cũng không bao giờ quên được cây xà cừ ở sân trường đã lưu giữ lại nhiều kỉ niệm tuổi học trò.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 48

Trường em trồng nhiều cây cho bóng mát, nhưng em thích nhất là cây sấu thật to ở sân trường em.

Cây sấu không rõ trồng từ bao giờ. Nó khá cao. Ngọn cây gần ngang tầng thượng ngôi nhà hai tầng, dày đặc lá, lúc nào cũng xanh rì. Ngồi ở dưới sân trường ngước nhìn lên, lá cây dày đặc khó mà thấy được một mảnh da trời. Gốc cây to đến ba đứa chúng em ôm cũng không xuể. Vỏ cây màu nâu mốc, nứt ra từng mảnh nhỏ. Có bạn nghịch cậy ra từng mảng vỏ, chắc cây đau lắm. Thật là một trò nghịch ác. Những hôm nắng to, cây sấu tỏa bóng râm trùm lên một khoảng sân rộng. Bóng râm lúc to, lúc nhỏ, lúc tròn như vành vạnh một cái ô lớn khi mặt trời ở đỉnh đầu, lúc thì ngả dài như một dải lụa khi mặt trời mới mọc hoặc xế chiều. Đặc điểm của sấu già cổ thụ này có thể dễ nhận thấy đó chính là bộ rễ cây. Rễ của cây sấu như thật to và nó cũng đã nhô lên khỏi mặt đất trông giống như một đàn rắn đang bò xung quanh gốc bám thật chắc, dù ai xua đuổi những con rắn này vẫn cứ nằm đó. Thân của cây sấu rất lớn phải đến vòng tay của 3 bạn ôm lại. Khi mùa thu đến những chiếc lá vàng trên cây sấu dường như cũng đã lại rơi rụng rất nhiều. Cơn gió mạnh mà thổi qua cũng đã khiến cho mặt đất xung quanh cây sấu như được phủ một lớp lá vàng.

Đến mùa đông, cây sấu dường như cứ thu mình lại im lìm, cho đến mùa xuân thì cây sâu như đâm chồi nảy lộc thật đẹp biết bao nhiêu, cho đến mùa hạ cây sấu lại ra những chùm hoa trắng nhỏ xinh, ngày qua ngày thì chùm hoa đó đã thành quả sấu. Người ta hay dùng quả sấu để nấu canh chua hay cũng dùng để ngâm với được làm nước giải khát rất thơm ngon vào ngày hè thời tiết oi bức.

Trong những giờ ra chơi chúng em cũng thích ngồi dưới gốc cây sấu để có thể tận hưởng được bóng mát của cây mang lại. Vì trong sân trường em cây sấu là cây cổ thụ lâu năm nhất. Em rất yêu mến cây sấu này, em cùng các bạn sẽ bảo vệ cây không cho bạn nào bẻ cành, tuốt lá.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 49

Ở khu phố nhà em, trước cửa nhà nào đấy sừng sững một cây xà cừ. Em không biết cây có từ khi nào. Em chỉ biết là khi gia đình em chuyển tới đây đã thấy cây đứng ở trước sân rồi.Cây to, thẳng đứng, hiên ngang như người lính canh. Rễ của cây là cọc, bám sâu xuống lòng đất chứ không nổi lên như cây si hay cây đa đâu. Gốc cây phình to, vỏ cây sần sùi, có màu nâu sẫm.

Thân cây cao vút chẳng nhìn ngọn, chỉ thấy những cành cây xum xuê đầy lá vươn dài ra đón nắng mặt trời. Tán cây xà cừ to, xòe rộng mà đan xen với tán cây xà cừ khác khiến ánh nắng không thể nào xuyên qua được. Chẳng thế mà khu phố nhà em luôn râm mát vào mùa hè. Lá cây hơi nhỏ, hai mặt của lá đều là màu xanh đậm khó mà thấy đường gân nào.

Vào những buổi tối mùa hè, mọi người dân trong khu phố thường ra trước cửa nhà ngồi dưới gốc cây hóng gió, ca hát, trò chuyện vui vẻ. Thỉnh thoảng, vào mùa mưa bão, các cô chú thuộc công ty cây xanh lại đem xe cẩu đến, trèo lên tỉa bớt tán cây để tránh nguy hiểm cho người dân. Cây đã gắn bó với em hơn hai năm rồi. Cây như một người bạn của em vậy. Dưới tán cây xà cừ, em lớn lên.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 50

Trường em trồng rất nhiều cây để lấy bóng mát và làm cảnh như: bàng, phượng vĩ, bằng lăng,…Nhưng gần gũi và thân thuộc nhất với em là bác xà cừ già ở giữa sân trường.

Không biết bác xà cừ đã yên vị ở đây từ bao giờ mà cao và to lắm. Nhìn từ xa, bác xà cừ như một chiếc ô xanh khổng lồ bung nở. Ngọn xà cừ vươn cao vượt cả nóc nhà hai tầng. Tán nó xòe rộng cả một khoảng sân lớn. Thân bác to lắm đến hai đứa học sinh chúng em ôm không xuể, vỏ màu nâu xỉn, có đốm bạc, xù xì lồi lõm, có nhiều vết nứt ngang.

Từ thân có hai cành lớn như hai cánh tay vươn ra đỡ lấy tán lá xum xuê. Cành con vươn ra tứ phía, uyển chuyển la đà. Giờ chơi, chúng em đùa vui dưới gốc cây mát mẻ thật thích thú! Xung quang gốc cây vài cái rễ nổi lên mặt đất như mấy chú trăn nâu đi kiếm ăn.Những hôm trời nắng bóng cây che mát cho chúng em.

Ngày nắng cũng như ngày mưa bác xà cừ vẫn đứng đó, hiên ngang, kiêu hãnh chống chọi với thiên nhiên. Chúng em yêu bác xà cừ lắm! Những chiếc lá già giã từ thân mẹ lại được các bạn học sinh thu gom sạch sẽ. Chúng em sẽ bảo vệ và chăm sóc cho bác tốt hơn.

Bác xà cừ sẽ mãi là một kỉ niệm khó quên trong thời học sinh của em. Em mong muốn bác xà cừ mãi tươi tốt để che chở cho học sinh chúng em.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 51

Ở sân trường em có rất nhiều loại cây cho bóng mát nhưng dường như cây xà cừ kia là to lớn hơn cả. Chính vì to lớn cho nên mới cho nhiều bóng mát. Ai ai cũng yêu quý cây xà cừ và mỗi ngày đi học chúng em lại tụ tập ở quanh cây để vui đùa cho mát mẻ.

Đã bao nhiêu năm trôi đi không ai là không thắc mắc cây xà cừ đã bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Em được cô giáo nói chắc rằng cây xà cừ này đã được trồng cách đây gần trăm năm rồi. Và khi em nhìn từ xa, cây xà cừ như một người khổng lồ đội chiếc mũ màu xanh thẫm. Cho đến khi em tiến gần, nổi bật trước ta là thân cây to cao, sần sùi với những tán lá dày đặc. Đặc biệt hơn nữa thì ở dưới gốc, mấy chiếc rễ lớn chồi lên như mời gọi chúng tôi ngồi trên đó để tránh nắng. Thế rồi cũng nhìn từ trên cao, cành cây chĩa ra thành nhiều nhánh, không đếm xuể.

Cho đến khi mà mùa hạ đến, xà cừ cũng ra hoa. Em cũng thật là ấn tượng với hoa xà cừ nhỏ li ti như những đốm sáng thật là đẹp biết bao nhiêu. Thế rồi ta như cũng phải tinh mắt lắm mới nhận ra được. Thực sự những nụ hoa xanh mướt như chồi non mới nhú, đồng thời ta như thấy được chính sự tròn vo giống những hạt tấm lớn màu vàng nhạt. Hoa đã tàn thì đã có trái, nhận thấy được quả xà cừ xù xì, màu nâu xám to như vốc tay, đồng thời loại quả này dường như lại tròn như quả bóng bàn đung đưa. Quả già rụng xuống thường vỡ làm ba, bốn mảnh.

Dễ nhận thấy điểm hay của cây xà cừ khi mà quan sát thấy được rằng, cây xà cừ trút lá vào mùa xuân, lúc vạn vật đang đâm chồi, nảy lộc thêm xanh tốt và đẹp đẽ biết bao nhiêu. Và ta như thấy được rằng cũng chỉ một hai tuần thôi là cây xà cừ đã thay hết lá. Đặc biệt hơn đó chính là khi chiếc lá vàng cuối cùng rụng xuống thì trên những cành cây khẳng khiu kia vô số chồi non đã giăng đầy rồi.

Cây xà cừ chính là một trong những cây mà em yêu thích nhất, bởi cây đã gắn bó với tuổi thơ của lũ trẻ chúng em. Mai này đi xa em cũng không bao giờ quên được cây xà cừ.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 52

Khi mùa hè đến, những ánh nắng chói chang như đã đổ lửa trên khắp tất cả con đường và dường như ánh nắng đó như cũng thật khiêm nhường khi nó đến nơi có hàng cây xà cừ vươn mình ra, xòe những tán rộng để có thể giúp cho người đi qua đoạn đường đó không bị cái nắng hè chói chang làm nóng rát.

Có lẽ rằng, đối với em thì dường như cũng chẳng biết hàng cây xà cừ này đã có từ khi nào trên đoạn đường đi này. Nhưng em cũng rất chắc chắn rằng ngay từ em nhỏ xíu khi được cùng mẹ đi trên con đường này em đã thấy được những cây xà cừ như cũng thật to và cổ thụ lắm rồi. Cây xà cừ luôn luôn mặc chiếc áo tuy cũ nhưng vẫn cứ hiên ngang trước gió bão và cả những ánh nắng hè gay gắt. Nhìn về phía xa xa, trông hàng cây xà cừ hệt như những chiếc ô khổng lồ để che nắng, che mưa cho đoạn đường.

Thế rồi cây xà cừ lại còn có được rễ cây to, rễ cây như cũng thật là ngoằn ngoèo cắm sâu xuống đất để có thể hút nước và chất dinh dưỡng. Từ xa nhìn lại thì em không biết là có bao con rắn ngoằn ngoèo đang bò quanh cái cây này vậy. Quả thực gốc xà cừ cũng rất to, rộng và rất cứng nữa. Thân cây xà cừ cũng rất to và như hiện lên những cục u, cục bướu, và có cả những vệt sần sùi lộ rõ sự già nua, sự gắn bó với con đường Kim Mã – Hà Nội nổi tiếng về hàng cây xà cừ xanh mướt. Cành của mỗi cây xà cừ lại như đã được chia ra thành ba, bốn nhánh. Mỗi nhánh lại là những cái cành xinh xinh đẹp biết bao nhiêu, những chiếc cành này dường như cũng sắc nhọn mọc tua tủa.

Thế rồi, em như quan sát được đó chính là trên mỗi nhánh cây ấy dường như lại là một chiếc lá xinh xinh. Thật là độc đáo biết bao nhiêu khi ta như thấy được cái cây có màu xanh lá chuối. Và hơn hết, ta như thấy được ngoài viền lá là những nét răng cưa. Thế rồi cơn mưa đi ngang qua thì lúc này đây thì nước mưa đọng trên những chiếc lá đó. Những tia nắng bắt đầu hắt vào những giọt mưa và tạo nên một màu óng ánh gồm bảy sắc cầu vồng thật là đẹp biết bao nhiêu. Mỗi khi có cơn gió đến là các tán lá cây xà cừ như lại xào xạc thật vui biết bao nhiêu.

Cây xà cừ luôn luôn là một trong những hàng cây cho bóng mát, cây được trồng ở đường, ở trường,… để có thể giúp cho con người ta tránh khỏi được những ánh nắng hè gay gắt.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 53

Tình cờ đi ngang qua một con đường, tôi chợt nhận ra những bông hoa xà cừ đang tỏa nắng trên những vòm lá xanh biên biếc. Bỗng thấy hoa đẹp đến nao lòng, thôi thúc lòng người trăn trở về những tháng ngày hoang dại đã đi qua. Có lẽ hoa giận hờn vì khi xưa, tôi đã không biết bao nhiêu lần đá toạc những đám hoa rụng dưới chân, có khi lại hốt một ít rồi rải lên đầu mấy thằng con trai, để rồi cãi nhau, đánh nhau chảy cả máu mũi.

Ngày đó, tháng 7 hạ về được nửa mùa, sân trường tiểu học là nơi bọn con nít chúng tôi tụ tập phá phách, nhưng ít thèm ngó mắt đến cây xà cừ to lớn sừng sững như cây cổ thụ tưởng như đã có tự bao giờ. Trong suy nghĩ chúng tôi rằng loại cây ấy chẳng có tích sự gì. Hoa, lá và quả đều chẳng thể làm thức ăn cho bọn trẻ. Cái thứ hoa màu trắng vàng mà tôi cho là yếu ớt, mỏng manh chẳng sánh bằng sắc phượng đỏ nồng nàn tươi thắm.

Hoa phượng vừa có thể để làm duyên, lại có thể làm thức ăn. Thế nên xà cừ chỉ để bọn con trai đu từ cành này sang cành nọ, rồi chán chê thì bẻ trái chọi nhau, chơi trò đánh trận. Thân cây xà cừ to bằng mấy người ôm chỉ để chúng tôi ẩn nấp trong trò chơi trốn tìm. Hoa xà cừ rụng chỉ để bọn con gái quét gọn sang một bên rồi vẽ ô trên mặt đất chơi trò ô ăn quan hay chơi nhảy dây, nhảy cò cò dưới khoảng không gian rộng mát.

Những đứa con gái chúng tôi ngày ấy đầu còn lấm chấy, chân chẳng màng đến dép thì sắc hoa trắng rung rinh dịu dàng ấy chẳng ăn nhập vào đâu. Tuổi thơ tôi đi qua loài hoa ấy vô tình dửng dưn

Còn nhớ tháng mười năm trước tôi về thăm lại quê, thăm trường cũ, cây xà cừ đã trống gốc tự khi nào? Có lẽ chẳng thể quay ngược lại thời gian để ngắt cành hoa xà cừ nhỏ li ti cài lên tóc. Chẳng thể nào ngắm lá xà cừ vàng rơi giữa mùa nắng hạ, hoa khô yếu ớt bay theo làn gió, rồi bẻ quả xà cừ khô tách vỏ thả vào dòng nước mưa chày xiết.

Dù biết chỉ là một chút ký ức nhỏ nhoi thoảng qua nhưng lại đủ làm cho lòng người buâng khuâng, nhớ nhung về những giấc mơ cổ tích. Không có bà tiên hay cô Tấm, chẳng có quả thị thơm lừng cho bà ngửi mà chỉ là những quả xà cừ xù xì cứng nhắc.

Cây xà cừ năm xưa, tôi chẳng biết có in hằn vào được trong trí nhớ của bao thế hệ học trò tiểu học đã đi qua. Có lẽ loài cây ấy vốn dĩ âm thầm che chở cho những chú ve ngân vang suốt mùa hạ. Ve cứ kêu, hạ cứ vàng nắng, hoa vẫn trắng ngợp diệu kỳ. Thế thôi, chỉ một lần viết về loài hoa ấy, loài cây ấy, mà gợi nhắc chuỗi ngày hân hoan. Xà cừ ơi hãy cứ gửi cho đời những bình dị thân thương.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 54

Nói đến cây cổ thụ, em không thể không nhắc đến cây phượng già nằm ở giữa sân trường em. Từ khi em vào học ở ngôi trường này, cây phượng đã ở đó đầy hiên ngang và kiêu hãnh.

Ngôi trường của em được xây dựng từ cách đây hơn 20 năm. Dường như cây phượng vĩ đã có ở đây từ thời ấy. Nhìn chúng khác hẳn so với những loài cây khác. Gốc phượng già to phải mấy người ôm mới vừa. Nếu em đứng một mình dưới gốc cây, em có cảm giác như mình thật bé nhỏ. Cũng vì đã già nên thân cây phượng xuất hiện những đốm mốc trắng bạc.

Từ thân cây to sụ ấy chúng vươn lên cao tít và tỏa ra bốn phía xung quanh. Những tán lá xum xuê đưa mình ra hứng lấy nắng. Nhờ vậy mà ánh nắng bị cản lại chỉ còn những đốm nhỏ li ti có thể chiếu xuống mặt đất. Đằng sau những tán lá ấy là những chú ve đang ẩn mình nương náu chỉ chờ đến ngày mùa hè đến để cất cao tiếng hát. Bên dưới gốc cậy, một vài cái rễ nổi lên trên mặt đất.

Vào mùa hè, hoa phượng thi nhau đua nở. Em thường nhặt những cánh phượng rơi rụng và những cái nhụy của nó và ép vào trong trang vở để tạo thành hình con bướm. Mỗi lần mở trang vở ra, hình ảnh về một bầu trở đỏ rực hoa phượng lại hiện lên trong mắt em.

Nếu ai hỏi em kí ức về thời học trò mà em ghi nhớ nhất là gì, em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó là kí ức về những bông hoa phượng đỏ.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 55

Đầu làng tôi có một cây gạo cổ thụ rất đẹp. Cây đứng sừng sững và hiên ngang trước giông bão cuộc đời, chứng kiến bao sự đổi thay của làng qua các thế hệ nối tiếp nhau.

Từ cửa sổ, tôi hay trông ra phía cây gạo đầu làng. Trong ánh mắt trẻ thơ của tôi mỗi mùa cây gạo lại hiện ra những hình ảnh khác nhau. Mùa hè cây gạo đứng xòe ô che mát cho ai vào lúc trưa sang chuyến đò quê. Mùa thu, cây gạo nâng vầng trăng tròn vành mọng lên cành, suốt đêm ngồi xem trăng như người kéo kén tằm vàng, dải xuống làng những dải tơ lụa mịn màng.

Mùa đông, cây gạo trơ trọi cành lá. Bầu trời ẩm thấp lè tè mây xám. Cây gạo giống chàng lực sĩ khổng lồ, thân cao vống căng lên. Rễ tì đất, vươn cành như các cánh tay cuồn cuộn cơ bắp đỡ bầu trời lên không cho mây xám đè xuống làng.

Mùa xuân, nàng tiên xuân đem mưa rây bụi làm rung chuyển cả đất trời. Một buổi sáng, tôi trông ra phía đầu làng, ô kìa! Cây gạo đã đơm đầy hoa nom như một mâm xôi gấc đỏ. Ngày Tết, mẹ tôi cũng hay đổ xôi như thế. Khi tôi đang ngon lành giấc ngủ với giấc mơ vui mặc quần áo mới đầu năm thì mẹ tôi lẳng lặng thức dậy. Ánh lửa cháy cùng lòng mẹ.

Ngày tháng qua đi thật chậm mà cũng thật nhanh. Những bông hoa đỏ ngày nào đã trở thành những quả gạo múp míp, hai đầu thon vút như con thoi. Sợi bông trong quả đầy dần, căng lên; những mảnh vỏ tách ra cho các múi bông nở chín đều, chín như nồi cơm chín đội vung mà cười, trắng lóa. Cây gạo như treo rung rinh hàng ngàn nồi cơm gạo mới. Hết mùa hoa, chim chóc cũng vãn. Cây gạo chấm dứt những ngày tưng bừng ồn ã, lại trở về với dáng vẻ xanh mát, trầm tư. Cây đứng im cao lớn, hiền lành, làm tiêu cho những con đò cập bến và cho những đứa con về thăm quê mẹ.

Cây gạo gắn liền với tuổi thơ của những người dân quê tôi, trở thành một kí ức ngọt ngào trong quãng đời của mỗi người. Dù có đi đâu xa quê, hình ảnh cây gạo vẫn luôn trong tâm trí tôi.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 56

Giữa làng em là một cánh đồng lúa rộng lớn. Ở cổng chính của con đường trải nhựa dẫn vào ruộng, có một cây gạo cổ thụ đứng sừng sững.

Cây gạo ấy lớn tuổi lắm rồi, vì mẹ bảo rằng lúc mẹ còn bé cây đã được trồng ở đó. Cây gạo ấy cao lắm, cao vổng lên, phải gấp hơn ba lần chiều cao của cái cổng dẫn vào ruộng. Thân cây thì thô to, dù em và hai bạn nữa cùng ôm cũng chưa xuể. Lớp vỏ quanh thân cây thô ráp, sần sùi, nhiều chỗ ở gần gốc còn nứt toác ra như đất ruộng mùa khô hạn. Phần gốc cây nối liền với bộ rễ khổng lồ dưới đất. Một vài đoạn rễ bò trồi lên to như bắp chân là đã đủ để em biết được những khúc rễ dưới đất to lớn đến nhường nào. Cách mặt đất khoảng 3m, thân cây gạo trổ ra những cành lớn, cành nhỏ. Cành cây tỏa ra các hướng khác nhau, đâm cành chi chít, giúp tạo một tán gạo to tròn như cây nấm khổng lồ. Đứng dưới gốc cây nhìn lên, tán gạo phải rộng bằng một nửa lớp học của em. Nhờ lá lá gạo mọc dày và cành con chi chít mà tán lá ấy đủ sức ngăn cản những tia nắng của ngày hè. Giúp cho khu vực dưới gốc cây lúc nào cũng mát rượi. Nơi đó cũng vì vậy mà trở thành địa điểm vui chơi, tụ tập, nghỉ chân của mọi người. Đông vui nhất, là vào tháng 3, khi mùa hoa gạo nở. Khi ấy cả cây gạo tưng bừng sắc đỏ, nô nức tiếng chim tiếng người dân đến ngắm hoa.

Cây gạo từ lâu đã đi sâu vào cuộc sống của người dân quê em. Dù đi đâu xa, lúc trở về thăm quê, người ta cũng nghĩ ngay đến bóng dáng cao lớn sừng sững bên cánh đồng lúa ấy.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 57

Ở các làng khác thường có cây đa to thì ở làng em lại có được một cây gạo cổ thụ sừng sững giữa đất trời. Ai ai cũng rất yêu cây hoa gạo này.

Lá của cây hoa gạo cũng giống như màu của biết bao những cây khác, nó cũng có được một màu xanh nhạt to xoè ra bằng bàn tay người lớn. Thế rồi ấn tượng nhất đó chính là cái thân to bằng cột đình làng, thẳng đuột. Những cái cành như cũng đã chĩa ra bốn phía như những cánh tay siêu nhân thật cừ khôi vậy. Và cứ cho đến ngày Tết trồng cây thì không ai bảo ai các cụ làng em ra vun gốc và tưới phân. Vào những độ tháng ba gạo ra hoa. Nụ hoa gạo lúc này đây lại rất đẹp, nó to như cái chén rượu của các cụ vậy. Quan sát kỹ hơn em như thấy được nụ gạo có cuống to bằng chiếc đũa, dài khoảng một đốt ngón tay. Thế rồi em như thấy được hoa gạo xoè hơn cái chén tống, nhiều cánh. Có lẽ rằng, chính cây gạo hiên ngang trước thiên nhiên với lớp vỏ như thật là thô. Cũng cùng với đó là những chiếc gai nhọn mọc xung quanh thân cây như chống chọi với sự khắc nghiệt của thời gian. Không ai không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy được khi hoa gạo nở thành hoa rồi kết thành quả. Và cho đến đầu tháng bảy, thì lúc này đây những trái gạo chín nở xoè ra nhiều múi. Ta như thấy được những bông gạo trắng mang theo hạt gạo, được gió đưa đi khắp mọi nơi. Em như cũng đã nhìn thấy được những bông gạo bay lơ lửng trong không trung tuyệt đẹp.

Cây gạo dường như cũng đã gắn liền với tuổi thơ của những người dân quê tôi. Cây gạo trở thành một kí ức ngọt ngào trong quãng đời của mỗi người dân quê vậy.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 58

Bốn phía ở làng quê em đều trồng nhiều cây gạo. Cây gạo như thật quen thuộc với tất cả người dân làng em và đặc biệt với lũ trẻ chúng em thường thường hay tụ tập để có thể chơi đùa dưới tán lá râm mát của cây.

Cây gạo như lag một người bạn thân với mỗi người dân quê em. Lá của cây gạo to xoè ra bằng bàn tay người lớn, màu xanh nhạt và khi lá đã già thì lại chuyển sang màu vàng. Thế rồi em như thấy được thân cây gạo to bằng cột đình làng, thân cây nó cũng như đã cao thẳng đuột. Thế rồi em như cũng thấy được những cành chĩa ra bốn phía như những cánh tay dũng sĩ. Cứ đến mỗi dịp Tết đến làng lại hân hoan mở Tết trồng cây năm nào cũng vậy, các cụ già làng em lại ra vun gốc và tưới phân cho các cây gạo thêm xanh tốt nữa.

Cây hoa gạo đẹp nhất bởi tháng ba, gạo ra hoa. Quan sát thấy được rằng, chính nụ gạo to bằng cái chén uống rượu của các cụ, và nụ gạo lại có màu đỏ nâu, đỏ sẫm. Dễ nhận thấy được rằng, chính nụ hoa có cái cuống to bằng chiếc đũa, và hơn hết em dường như cũng đã thấy được rằng cuống như cũng có độ dài độ đốt ngón tay. Hoa gạo dường như cũng đã nở xoè to hơn cái chén tống, có nhiều cánh, màu đỏ hồng, đỏ tươi nhìn thật đẹp biết bao nhiêu. Thế rồi cho đến tháng tư, trong nắng hè chói chang, và em như thấy được chính cây gạo làng em nở hoa như thắp muôn nghìn ngọn lửa cháy rừng rực giữa trời xanh. Vào những buổi sớm sớm, chiều chiều thì ở cây gạo lại như đã có hàng trăm con chim kéo đến. Có thể kể ra có các loài chim đó chính là chim cu gáy, chim sáo sậu, sáo đen, chim sâu, chim vành khuyên, chim quạ,.. Chúng cứ như hót líu lo, chúng chuyện trò râm ran, chúng bay lượn. Tưởng như bầy chim trời kéo về dự hội hoa gạo vậy.

Khi mà hoa gạo nở hoa rồi kết thành trái. Cho đến vào cuối tháng sáu, đầu tháng bảy, trái gạo dường như cũng đã chín nở xoè ra nhiều múi. Bông gạo như thật là trắng tinh mang theo hạt gạo. Nó dường như cũng đã được những cơn gió đưa đi khắp mọi chân trời.

Cây gạo chính là một trong những vẻ đẹp bình dị và gần gũi của quê em. Năm nay, gạo nở hoa đỏ rực, báo tin một vụ chiêm bội thu cho cả làng em và ai ai cũng yêu quý cây gạo.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 59

Đầu làng tôi có một cây gạo cổ thụ. Từ cửa sổ, tôi hay trông ra phía cây gạo đầu làng.

Trong ánh mắt trẻ thơ của tôi mỗi mùa cây gạo lại hiện ra những hình ảnh khác nhau. Mùa hè cây gạo đứng xòe ô che mát cho ai vào lúc trưa sang chuyến đò quê. Mùa thu, cây gạo nâng vầng trăng vành mọng lên cành, suốt đêm ngồi xe trăng như người kéo kén tằm vàng, rải xuống làng những dải tơ lụa mịn màng. Mùa đông, cây gạo trọi trơ cành lá. Bầu trời ẩm thấp lè tè mây xám. Cây gạo giống chàng lực sĩ khổng lồ, thân vồng căng, rễ tì đất, vươn cành như các cánh tay cuồn cuộn cơ bắp đỡ bầu trời lên không cho mây xám đè xuống làng. Mùa xuân, nàng tiên xuân rây mưa bụi làm rung chuyển cả đất trời. Một buổi sáng, tôi trông ra phía đầu làng, ô kìa! Cây gạo đã đơm đầy hoa nom như một mâm xôi gấc đỏ. Ngày tết, mẹ tôi cũng hay đổ xôi như thế. Khi tôi đang ngon lành giấc ngủ với giấc mơ vui mặc quần áo mới đầu năm thì mẹ tôi lẳng lặng thức dậy. Ánh lửa cháy cùng lòng mẹ. Sớm mai chúng tôi thức dậy đã thấy mâm xôi gấc nghi ngút hương thơm bên bàn thờ Tổ. Cây gạo cũng giống như mẹ tôi thức dậy từ khi nào đổ mâm xôi gấc cho làng. Sáng xuân này cây gạo như cô gái má hồng yếm thắm đội mâm xôi đầy ú ụ vào làng. Vậy là mùa hoa gạo bắt đầu.

Cây gạo gắn liền với tuổi thơ của những người dân quê tôi. Trở thành một kí ức ngọt ngào trong quãng đời của mỗi người.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 60

Bốn phía làng Xuân Ngọc quê em đều trồng nhiều cây gạo. Lá gạo to xoè ra bằng bàn tay người lớn, màu xanh nhạt. Thân cây gạo to bằng cột đình làng, cao thẳng đuột. Cành chĩa ra bốn phía như những cánh tay dũng sĩ. Tết trồng cây năm nào cũng vậy, các cụ già làng em lại ra vun gốc và tưới phân cho các cây gạo.

Tháng ba, gạo ra hoa. Nụ gạo to bằng cái chén uống rượu của các cụ, màu đỏ nâu, đỏ sẫm. Nụ hoa có cái cuống to bằng chiếc đũa, dài độ đốt ngón tay. Hoa gạo nở xoè to hơn cái chén tống, có nhiều cánh, màu đỏ hồng, đỏ tươi. Tháng tư, trong nắng hè chói chang, cây gạo làng em nở hoa như thắp muôn nghìn ngọn lửa cháy rừng rực giữa trời xanh. Sớm sớm, chiều chiều, có hàng trăm con chim kéo đến: chim cu gáy, chim sáo sậu, sáo đen, chim sâu, chim vành khuyên, chim quạ,.. Chúng hát, chúng chuyện trò râm ran, chúng bay lượn. Tưởng như bầy chim trời kéo về dự hội hoa gạo.

Gạo nở hoa rồi kết thành trái. Cuối tháng sáu, đầu tháng bảy, trái gạo chín nở xoè ra nhiều múi. Bông gạo trắng tinh mang theo hạt gạo, được gió đưa đi khắp mọi chân trời. Bông gạo bay lơ lửng như những chiếc khăn voan tuyệt đẹp.

Cây gạo là một trong những vẻ đẹp của quê em. Năm nay, gạo nở hoa đỏ rực, báo tin một vụ chiêm bội thu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 61

Nắng xuân luôn biết cách sưởi ấm cho đất trời để vạn vật bừng sáng sau giấc ngủ đông. Những tia nắng ấm áp ấy cũng thổi bùng muôn nụ nhỏ trên cành cây hoa gạo thành những đốm lửa đỏ rực. Nhờ thế, cây hoa gạo cổ thụ đầu làng tôi đã khoác một chiếc áo mới vô cùng lộng lẫy.

Nhìn từ xa, cây gạo đỏ rực như một đuốc lớn đang bùng cháy. Quanh năm, cây hoa gạo khoác lớp vỏ nâu đen, xù xì như da cóc. Gốc cây hoa gạo to tròn, phải vài ba người ôm mới xuể. Gốc lồi lõm, sần sùi theo năm tháng. Từ gốc, thân gạo mọc lên thẳng tắp rồi tỏa ra muôn cành lớn nhỏ. Các cành lớn mập mạp nâng đỡ các cành nhỏ. Các cành nhỏ mọc vươn dài ra khắp phía như những cánh tay dang ra đón nắng, đón mưa, đùa vui cùng gió. Một số cành còn tỏa xuống tận gần gốc tạo thành một vòng cung tròn rộng lớn. Mùa này, lá cây hoa gạo khá ít. Những chiếc lá nho nhỏ, xanh non mỡ màng như những ngôi sao xanh lấp ánh bên hoa. Hoa gạo năm cánh đỏ thắm, mịn màng chụm vào nhau ở nhụy. Nhụy hoa cùng màu với cánh nhưng điểm thêm những chấm tím than ti li ở ngọn. Từng bông hoa gạo đỏ đã dệt nên một tấm áo choàng đỏ rực phủ lên cây gạo. Không chỉ có những bông hoa đã bung nở, bao búp phượng vẫn còn e ấp ngủ. Chắc chúng đợi nắng ấm rọi chiếu, đợi đàn chim hót tới đánh thức mới mở mắt xòe cánh. Bông hoa gạo thơm nồng, quyến rũ, gọi bầy chim kéo tới dạo chơi. Từng đàn chim sáo, cu gáy hay quạ đen lũ lượt liệng bay quanh cây gạo. Chú vành khuyên khẽ sà xuống, đậu trên một chiếc cành nhỏ rồi cất vang tiếng hót. Chắc không ít người đã từng nghe:

“Bao giờ cho đến tháng ba
“Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn”

Hoa gạo nở rộ, rụng đỏ đầy đường chính là báo hiệu bầu trời đã nắng ấm. Cứ như muôn cánh hoa gạo đỏ rực đã gọi sự ấm áp đó về với làng xóm quê tôi vậy.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 62

Từ nhà em đến trường, có đi qua một con đường luôn mát mẻ, không bị ánh nắng mặt trời hâm nóng. Đó chính là con đường có trồng hai hàng tràm cao vút.

Những cây tràm ấy còn nhiều tuổi hơn em. Nghe bà kể, khi gia đình em chuyển về đây sinh sống thì cây đã được trồng ở đó rồi. Những cây tràm mọc cao lắm, cây nào cũng phải cao từ sáu đến tám mét. Gốc cây tràm to lắm, to hơn cả thân cây chuối sứ của bà ở sau vườn. Nó khoác lớp áo màu xám trắng, nhiều chỗ bong ra từng mảng.

Cành của cây tràm mọc ra rất đặc biêt. Từ gốc tràm, bỗng đột ngột chẻ ra thành hai đến ba thân cây lớn, tiếp tục mọc thẳng lên cao. Các thân cây ấy mọc lên một quãng chừng gần 2m, mới bắt đầu mọc cành và nhánh. Tuy thân cây tràm rất to, nhưng nhánh cây thì lại khá bé, thường chỉ lớn bằng hai đến ba ngón tay mà thôi. Ngay cả lá tràm cũng vậy. Những chiếc lá dài và nhỏ như một ngón tay giữa của người lớn. Sự tương phản về kích thước ấy khiến cây tràm trông thật là ngộ nghĩnh. Tuy nhiên, tuy nhỏ, nhưng lá tràm mọc rất dày, nên vẫn giúp cây tạo thành một tán lá đủ để che đi ánh nắng mặt trời.

Những cây tràm được trồng cách nhau từng quãng không quá xa, nên các tán lá của chúng mọc san sát, thậm chí là đan vào nhau. Vì vậy, cả đoạn đường tràm như là một đường hầm màu xanh vậy. Đang đi ở ngoài trời nắng, vừa vào đường tràm, em liền cảm thấy mát mẻ vô cùng. Đã vậy, trong không khí dễ chịu ấy, còn phảng phất mùi hương thanh mát, dễ chịu của lá tràm nữa chứ. Được đi dạo dưới bóng mát của cây khiến em cảm thấy khoan khoái, thư giãn lạ lùng.

Chính vì vậy, không chỉ vào những ngày đến trường, mà cả những ngày nghỉ, em cũng thường cùng bạn bè ra chơi ở con đường tràm. Chúng em chơi nhảy dây, đá cầu dưới bóng mát của cây. Hay đơn giản chỉ là đọc truyện tranh hay tâm sự những câu chuyện nhỏ. Có thể nói, những cây tràm xanh mát ấy chính là những người bạn thầm lặng, đã cùng em lớn lên từng ngày.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 63

Cây bàng là biểu tượng của sân trường với những kỉ niệm đáng nhớ của học trò. Không giống như hoa phượng đỏ rực gợi nhớ về tuổi thơ, hay hoa bằng lăng tím gợi về những khoảnh khắc chia xa, cây bàng đơn giản lại mang đến những bóng mát và niềm biết ơn cho lũ học trò.

Cây bàng đã đứng đó từ rất lâu, như một bác bảo vệ già canh gác cho sân trường. Với thân cây to lớn, cao đến tầng ba và những rễ trồi lên như những con trăn, cây bàng là biểu tượng của sức sống mãnh liệt và ý nghĩa sống trong cuộc đời. Tán bàng đan xen thành vòng tròn quanh thân, mang lại sự che chở và bình yên cho mỗi học trò vào những giờ ra chơi.

Khi mùa xuân đến, cảnh sắc thiên nhiên tràn ngập sắc màu rực rỡ trên sân trường. Những chồi non và lá xanh mơn mởn của cây bàng đã trở thành nơi sinh sống của nhiều chú chim đáng yêu, tạo nên bản hòa ca ngày hè. Vào mùa thu, cây bàng đổ lá trở lại với hình dạng khẳng khiu của nó và tỏa ra một không gian yên bình trên sân trường. Trong suốt quá trình lớn lên, cây bàng đã trở thành người bạn đồng hành tin cậy của nhiều thế hệ học sinh, luôn lắng nghe và chia sẻ tâm sự thầm kín của chúng. Dù có đi đến bất cứ nơi đâu, học sinh luôn giữ trong lòng hình ảnh bóng dáng thân thương của cây bàng trên sân trường, tạo nên một không gian bình yên và ấm áp. Khi mùa xuân trở lại, cây bàng lại tiếp tục bung nở với những chùm hoa li ti hình ngôi sao trắng ngà, làm say đắm lòng người và tạo nên một cảm giác hạnh phúc, tràn đầy niềm vui trong lòng học sinh.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 64

Trường của tôi có rất nhiều cây xanh để tạo bóng mát, nhưng tôi rất thích cây tràm ở gần cổng. Từ xa, cây tràm trông giống như một chiếc dù khổng lồ với thân to và vỏ đen sần sùi. Cây phát triển nhanh và cao vượt qua cổng trường, với những rễ to nhô lên khỏi mặt đất giống như đàn rắn bò. Thân tràm chẻ thành nhánh và mỗi nhánh đều có nhiều cành con chĩa ra bốn phía, mang đầy những chiếc lá vàng lại lìa cành. Chúng rủ nhau chơi trên mặt đất và khi bay đến ao cạnh trường, thuyền trôi trên mặt nước xen lẫn giữa đám lá xanh um và những cánh hoa vàng lấp lánh ánh nắng như kim tuyến. Quả tràm màu xanh xoắn tròn như trái keo non và khi chín đổi sang màu đen sậm. Tại ao, khi lấy quả thả trong nước, sẽ nổi lên những bọt trắng xóa như xà phòng…

Chúng tôi thường đến bên gốc cây tràm để vui đùa và trò chuyện. Những chiếc hoa vàng rơi lác đác trên mái tóc của chúng tôi như tạo thêm vẻ đẹp cho chúng tôi. Một số bạn thậm chí lại ôm gốc cây và xoay vòng, trông rất thú vị. Buổi sáng sớm, khi mặt trời lên, những tia nắng hồng xuyên qua kẽ lá tạo nên những giọt sương mai óng ánh. Chim hót líu lo và một số bướm đậu trên những cánh hoa thơm ngào ngạt. Đêm về, những cơn gió nhẹ thổi làm lay động những chiếc lá tạo ra âm thanh êm dịu.

Tôi thích cây tràm vì nó không chỉ cung cấp bóng mát cho chúng tôi để chơi đùa mà còn làm cho trường thêm đẹp. Trong những ngày hè mát mẻ, chúng tôi càng thích ngắm nhìn những chiếc hoa tràm rơi xuống.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 65

Ở bên cạnh sân đình của làng, tựa như một người khổng lồ đang đứng vững vàng giữa đường, là một cây đa sừng sững không rõ từ bao giờ đã xuất hiện. Cây đa cao to, tán rộng rãi, tạo nên một bóng mát mát rượi che phủ cả một góc sân. Người dân trong làng coi đây như là cây chủ đạo, chở che cho cuộc sống của cả làng.

Thân cây đa to lớn, có đường kính đến 5-6 người ôm mới được. Vỏ thân cây xù xì, không bằng phẳng, có những u chúm lên như những ung nhọt mọc trên thân cây. Tuy nhiên, ấn tượng nhất là bộ rễ của cây như một đàn trăn bò lổm nhổm trên mặt đất. Rễ cây to lớn, tài bò trên đất nhưng lại bám sâu chặt, cho dù bao nhiêu trận bão tố đi qua cũng không thể quật ngã được cây đa kiên cố này. Đó là nơi để người dân trong làng ngồi hóng gió và đếm những chiều tà đỏ rực trên bầu trời mênh mông.

Những tán cây đa rộng lớn, trải khắp mọi ngóc ngách, đầy những chiếc lá to và đậm. Mỗi chiếc lá như một tác phẩm nghệ thuật với họa tiết độc đáo, thậm chí còn được so sánh với cái quạt mo của bà. Dù gió thổi mạnh như thế nào thì lá cây đa vẫn chắc nịch, không một chiếc lá nào rơi đất nếu không phải vì gió quá to.

Cây đa đã trở thành biểu tượng của làng, nâng niu và bảo vệ cho làng trong suốt nhiều thế kỷ. Mọi người trong làng đều coi cây đa là linh hồn của làng, thể hiện sự văn minh và truyền thống lâu đời của làng quê.

Mỗi khi mọi người trở về thăm quê hương, họ không bao giờ quên ghé đến ngắm cây đa. Tình cảm với cây đa đã trở thành một phần không thể thiếu của những kỉ niệm tuổi thơ đẹp tuyệt vời bên bờ giếng và sân đình. Nhặt một ít lá cây đa để viết thơ hoặc ngồi đánh chuyền ngay dưới gốc cây đã trở thành một hoạt động yêu thích của người dân trong làng.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 66

Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đoá hoa đỏ thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào trường đã thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho tụi nhỏ trường tôi.

Cây phượng đã già lắm rồi. Thân cây đã chuyển sang gam màu xám có nhiều đốm trắng bạc vì cao tuổi. Nó giương những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia nắng gay gắt cùa mùa hè đổ lửa. Dưới gốc cây, nổi lên những cái rễ lớn, ngoằn ngoèo, uốn lượn như những con rắn đang trườn vào bóng râm hóng mát. Phía trên là tán lá như một cái lọng khổng lồ. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng và cất tiếng kêu ra rả suốt ngày.

Giữa khoảng trời mênh mông, những đoá hoa phượng đỏ rực nổi bật lên, rực thắm và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành những chú bướm xinh xinh. Sau nhừng ưận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi, ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Cây phượng thay lá quanh năm. Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra những cành trơ trụi, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế dường như tuổi thanh xuân lại trở về với cây phượng già, xoá đi sự già nua đã in hằn lên thân hình của nó. Sau đó không lâu, ở khắp sân trường hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm. Cây phượng đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.

Mùa hè lại đến và những cánh phượng như những cánh bướm vẫn nằm trong những trang lưu bút của tụi nhỏ chúng tôi như một dấu ấn kỉ niệm đẹp mà trước lúc chia tay gửi lại cho nhau để nghỉ hè.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 67

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 68

Quê hương! Hai tiếng gọi đó mới thân quen làm sao! Quê hương đối với mỗi người có thể là hình ảnh cây đa, bến nước, con đò,…Nhưng đối với em, quê hương là hình ảnh cây gạo ở đầu làng.

Mỗi mùa xuân về, cây gạo lại trút bỏ chiếc áo màu nâu xám của mình để thay vào đó là chiếc áo màu xanh non mơn mởn tràn trề sức sống. Mới ngày nào, trên thân cây chỉ trơ trụi toàn những cành mà giờ đây đã được phủ một màu xanh đẹp mắt. Cây gạo mùa xuân thu hút họ hàng nhà chim về đây mở hội. Biết bao nhiêu là chim từ chim sáo, chim cu gáy,..đến rộn vang cả một góc trời. Nhưng có lẽ cây gạo đẹp nhất vào thời điểm tháng 2, tháng ba là lúc hoa gạo nở. Những bông hoa gạo như những đốm lửa nhỏ bập bùng trên các tán lá màu xanh ngọc mới đẹp làm sao! Từ xa nhìn lại cây gạo cứ như một ngọn đuốc khổng lồ đang rực cháy, mỗi khi cơn gió nhẹ thổi qua, một vài bông hoa gạo lìa cành, chao đảo như khiêu vũ trên không trung rồi đáp xuống mặt đất.

Hè về, tán lá gạo lại càng tỏa bóng mát che kín cả một khoảng trời, lũ trẻ con trong xóm em thích nhất là được ngồi dưới gốc cây này mà trò chuyện, mà hóng mát. Làn gió mát thổi qua làm những tán cây rung rinh trông mới vui mắt làm sao. Trong tiếng ve của mùa hè, em cảm thấy nằm dưới gốc cây sao mà mát mẻ và yên bình đến thế.

Hè qua đi, thu đến. Ánh nắng ngọt ngào của mùa thu in bóng trên cây cổ thụ, làm cho em có cảm giác thật yên bình. Vào những buổi sáng khi mà mặt trời còn chưa ló dạng, một màn sương mỏng bao xung quanh cây gạo tạo nên vẻ đẹp mờ ảo cho cây gạo. Những buổi chiều mùa thu, em rất thích ngồi dưới gốc cây để ngắm nhìn bầu trời cao rộng và nghĩ đến những ước mơ của mình hoặc chỉ đơn giản là lơ đãng ngước lên đếm những bông hoa gạo như những chú bướm lửa trên thân cây.

Rồi mùa đông lạnh giá cũng tràn về sau khi mùa thu qua đi. Cây gạo bây giờ chỉ còn trơ trụi những cành khẳng khiu chống chọi với cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông giá rét. Cây vẫn đứng đó như muốn thách thức với trời đất, ẩn sâu trong những cành trơ trụi kia là những dòng nhựa sống đang cuồn cuộn chảy, chỉ chờ mùa xuân ấm áp về là lại bật ra những chồi non tràn trề sức sống.

Em rất yêu cây gạo này. Nó không chỉ là người bạn thân thiết của em mà còn là hình ảnh tượng trưng của quê hương yêu dấu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 69

“Bác” phượng già trường tôi cứ mỗi độ hè về là lại nở hoa đỏ rực cả một góc trời. Những chùm hoa phượng như những đốm lửa nhỏ, lung linh dưới ánh nắng vàng ươm gọi hè sang, gọi tiếng ve ngân vang. Tất cả điều ấy gắn liền với kí ức tuổi học trò của tôi.

Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không xuể, vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc. Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như hàng trăm cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ ẩn mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng mai rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài, xung quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.

Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi rộn lên bao cảm xúc, vừa vui lại vừa buồn, lại xen cả lo lắng. Tôi vui vì sắp được nghỉ hè, buồn phải xa ngôi trường, còn lo lắng vì mùa thi đang đến. Làm sao quên được những kỉ niệm êm đẹp về người “bạn già” luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn với chúng tôi trong học tập. Thế rồi, chúng tôi phải nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo, xa “bác” phượng kính yêu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 70

Cây xà cừ cổ thụ ở sân trường em chẳng biết đã có tự bao giờ. Em chỉ nhớ là ngay từ những ngày đầu cắp sách đến trường thì bốn “bác” xà cừ đã to lớn, sừng sững trong sân, ngắm nhìn học sinh chúng em nô đùa, học tập. “Bác” luôn dang những cánh tay to khổng lồ là những cành cây xum xuê che bóng mát cho chúng em vui chơi.

Bốn cây xà cừ cổ thụ sừng sững được trồng ở bốn góc sân trường em, cho đến nay sân trường đã gần như rợp bóng râm nhờ có bốn cây xà cừ to lớn này. Các rễ cây xà cừ rất to, mọc chồi lên trên mặt đất, đâm nứt vỡ cả những thành bê tông được xây làm bồn cây. Thân cây xà cừ to phải ba bạn nhỏ chúng em vòng tay nhau mới ôm hết được, tuy nhiên ôm xong cũng thấy đau vì thân cây có vỏ cứng, rất xù xì. Bên trong lớp vỏ ấy còn có thể là nhà của các bạn kiến, nhà của bạn nhện nào đó hoặc là một chú sâu nhỏ, mỗi khi bị cạy ra là chúng đều chạy tán loạn khắp thân cây.

Cây xà cừ có nhiều cành to, vươn khỏe nên tán rất rộng. Những tán lá xếp dày chồng chất lên nhau chẳng để ánh nắng xuyên qua. Xà cừ không có hoa rực rỡ nhưng vẫn cho quả rất sai, mỗi lần nhìn thấy quả xà cừ chúng em lại rất bất ngờ vì không biết chúng đã có từ bao giờ. Chỉ có thể đợi quả rụng xuống rồi nhặt lên cùng chơi vì cây quá cao để chúng em có thể tự hái quả. Vào những ngày mùa hè, khi phải học thể dục ngoài trời, thầy giáo luôn cho chúng em đứng học dưới tán cây xà cừ, vừa tránh nắng lại rất mát mẻ.

Đối với chúng em, dù chỉ cần cắt tỉa một cành của cây xà cừ cũng cảm thấy rất xót xa và thiếu đi sự che chở. Em hy vọng mọi người luôn chú ý cẩn thận và bảo vệ cây thật tốt để không phải chặt hay di dời cây vì sự an toàn của chúng em.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 71

Mùa hè năm ngoái em đã cùng bố mẹ đến thăm Hồ Gươm. Trong chuyến du lịch ấy, bên cạnh tháp Rùa cổ kính, cầu Thê Húc đỏ rực tựa ánh mặt trời, điều em em ấn tượng nhất chính là cây lộc vừng cổ thụ cạnh hồ.

Cây lộc vừng có lẽ đã được trồng ở đây rất lâu rồi bởi trên lớp vỏ xù xì em thấy được cả những đám rêu xanh xám lốm đốm. Thân cây to lớn mà một vòng tay của em ôm không xuể, để chống đỡ cho cây luôn vững vàng trước mọi điều kiện thời tiết là bộ rễ chắc khỏe bám sâu vào lòng đất. Những chiếc rễ ngoằn nghèo trên đất tựa như những chú rắn khổng lồ.

Cây lộc vừng ở Hồ Gươm to lớn với những tán cây to, chắc khỏe, trên đó là những chiếc lá nhỏ mọc san sát vào nhau. Lá cây lộc vừng cũng thật đặc biệt, bên cạnh những chiếc lá màu xanh còn có những chiếc lá màu vàng cam, đặc biệt là vào mùa thu, lá dần ngả sang màu vàng cam, nhìn từ xa cây lộc vừng như một chiếc ô khổng lồ rực rỡ sắc màu. Hoa lộc vừng có màu đỏ rực rủ xuống mặt hồ, những bông hoa nhỏ xíu mọc thành chùm dài rủ xuống tựa như bức rèm hoa.

Dưới bóng mát của cây lộc vừng bao hoạt động bổ ích được diễn ra, đó là nơi các ông, các bà tập thể dục, là nơi vẽ tranh chân dung của những họa sĩ nghiệp dư. Nếu có cơ hội đến thăm Hồ Gươm lần nữa, em sẽ dừng chân lâu hơn dưới gốc cây lộc vừng để cảm nhận hết vẻ đẹp của cây.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 72

Sân trường của tôi to lớn và có nhiều loại cây che bóng mát như: bằng lăng, phượng, sấu,… Nhưng tôi thích nhất là cây bàng cổ thụ được trồng bên mép trái sân trường.

Nhìn từ xa, cây bàng sừng sững xòe ra những tán lá rộng, che mát cho cả một góc sân trường. Cây cao chừng 5, 6 mét, to bằng một vòng tay tôi ôm mới xuể. Bao bọc quanh thân là một lớp vỏ dày đặc, xù xì, sứt sẹo. Gốc bàng rất lớn. Dưới gốc là những chiếc rễ trồi lên, bò lan xung quanh như những con trăn khổng lồ. Trên thân bàng là những cành lớn, cành nhỏ vươn đều ra bốn phía.

Mùa xuân, cành nào cũng xum xuê lá. Lá xanh đậm, bóng nhẫy. Lẫn trong những vòm lá xanh ấy là những chùm hoa li ti năm cánh vàng mơ thật đẹp. Sau một thời gian, những chùm hoa ấy dần dần nhường chỗ cho những quả bàng lòng thòng rũ xuống. Quả bàng hình dẹt và nhọn đầu, lúc còn non căng mọng một màu xanh thẫm. Vào những ngày nắng to, cây bàng tỏa bóng mát cho chúng tôi vui chơi. Chim chóc rộn ràng cất tiếng hót, chọn những vòm lá xanh um để trú ngụ. Vào giờ ra chơi, chúng em thường ngồi lên những chiếc rễ lớn để ôn bài. Đầu hè, quả bàng chín màu mật ong. Rồi thu đến, lá bàng chuyển sang màu đỏ và lần lượt rời cành theo từng cơn gió. Trên nền trời lạnh lẽo, cành bàng trơ trụi trông thật buồn. Sang đông, trên những cành bàng nhú lên vài búp là non trông thật đẹp.

Cây bàng đã gắn bó với chúng em nhiều kỉ niệm. Nó không chỉ là loại cây che bóng mát mà còn làm tăng thêm vẻ đẹp của sân trường.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 73

Sừng sững phía đầu làng là bóng hình một cây gạo to lớn và vững chãi. Không ai biết cây đã qua bao nhiêu mùa hoa, đón biết bao mùa xuân về nhưng cây gạo nơi đầu làng đã trở thành hình ảnh tiêu biểu cho chốn làng mạc đồng quê, là bóng hình quê hương mà em sẽ mãi ghi nhớ.

Cây gạo đã ở đây từ rất lâu, dù bão gió mạnh mẽ và mãnh liệt thế nào cũng không quật đổ được thân cây to lớn. Thân cây gạo có lớp vỏ xù xì, cứng rắn. Thân cây lớn đến mức hai đứa trẻ bọn em vòng tay ôm không xuể. Thân cây cao và sừng sững, như một vị anh hùng hiên ngang bảo vệ cho vùng quê yên bình nơi em sống. Rễ cây dường như đã ăn sâu vào lòng đất mẹ, có những nhánh rễ to, nổi gồ lên mặt đất trông như những con rắn khổng lồ.

Cây gạo có những cành dài, vươn xa thành một lán cây có tầm vóc rộng lớn. Những cành cây càng lên cao càng thu gọn lại, nhìn từ xa như một ngọn tháp cao lớn. Mỗi mùa hoa gạo đến, cây lại đỏ rực vòm trời, những bông hoa gạo đỏ thắm và mềm mại, năm cánh hoa bao bao bọc bên ngoài, bên trong là những thân nhụy với những chấm đen li ti trên đầu nhìn rất độc đáo. Hoa gạo rực rỡ tháng ba, hoa gạo thắp sáng vẻ đẹp cho quê hương, hình ảnh một góc trời đỏ rực rỡ cũng đủ gợn nên biết bao vẻ đẹp đằm thắm nơi làng quê.

Hoa gạo nở rồi kết thành trái, trái gạo có sáu múi, được đơm quả vào tầm tháng sáu. Bông gạo lúc ấy trắng như hạt gạo, theo cơn gió chốn làng mạc đi đến khắp mọi phương trời.

Hình ảnh cây hoa gạo to cao sừng sững từ lâu đã khắc vào trong tiềm thức của em. Bóng hình cây cổ thụ hiên ngang nơi đầu làng như người bạn hiền của những người dân quê. Dù mai này có đi xa thì em vẫn luôn nhớ đến hình ảnh cây gạo cổ thụ nơi quê hương yêu dấu.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 74

Sân trường em trồng rất nhiều loại cây bóng mát, nào bàng, phượng, bằng lăng,… mỗi cây đều mang đến những dấu ấn riêng cho ngôi trường yêu quý này, nhưng với em, em thích nhất là cây si ở góc sân trường.

Cây si này có lẽ đã gần trăm tuổi rồi, từ những ngày đầu tiên khi trường được xây lên, nó đã được trồng ở đấy rồi. Biết bao năm đã qua, bao lứa học sinh đã đến và đi, cây si già vẫn đứng đó, to lớn, xum xuê che mát. Thân cây rất to, một vòng tay em ôm không xuể, màu nâu đất xù xì, khi sờ lên có cảm giác thô ráp. Rễ cây ngoằn nghèo bám sâu xuống lòng đất, có phần còn nhô hẳn lên như những con rắn khổng lồ.

Cây rất cao, ngang với một tầng nhà. Ngồi trên tầng 2 nhìn ra mới thấy những tán lá xanh ngang tầm mắt mình. Trên thân cây còn rất nhiều vết tích là những dấu khắc, vết vẽ của những cô bé cậu bé nghịch ngợm, muốn để lại dấu ấn của chính mình. Thích nhất là những cành cây dài lòng thòng thả rơi xuống mặt đất. Chúng em thường đánh đu, trèo lên những cành ấy đu qua đu lại như trò chơi.

Cây si có tán lá rất dày và rộng, um tùm, xum xuê che mát. Lá cây nhỏ nhưng rất dày, mọc chen chúc nhau, qua bao nắng mưa vẫn nghiêm trang đứng như một người lính bảo vệ ngôi trường, bảo vệ các em học sinh. Đứng dưới tán cây, vào mùa hè hay những khi trời đổ mưa nhỏ, đều không cảm thấy nắng rọi hay mưa ướt trên vai.

Đối với học sinh chúng em, cây si này gắn bó với rất nhiều kỉ niệm. Mỗi giờ ra chơi, mấy bạn nữ lại rũ nhau ra gốc si ngồi đọc truyện, ngâm thơ, tập hát, tập làm những món đồ lưu niệm thủ công xinh xắn. Mấy cậu con trai nghịch ngợm hơn một chút thì chạy đuổi nhau quanh gốc cây, nhặt những cành khô vờ làm kiếm chơi trận giả, đánh đu trên thân cây vờ như những siêu anh hùng đang bay lượn. Mỗi cuối giờ, chunga em lại lần lượt thay nhau tưói cho cây những xô nước mát lành.

Dưới gốc cây ấy, bao nhiêu câu chuyện đã được kể, bao nhiêu kí ức tuổi thần tiên đã được dựng lên, nhiều như lá cây trên cành mãi mãi chẳng bao giờ trơ trụi được. Mai này dù đi đâu xa, mỗi khi quay về thăm quê, em vẫn sẽ tìm lại về nơi đây, tìm lại gốc cây này, ngồi xuống dưới tán lá, cùng bè bạn ôn lại chuyện cũ đã qua.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 75

Cuối tuần vừa rồi, trường em có tổ chức cho chúng em một buổi đi dã ngoại trên thủ đô Hà Nội. Ở đó, em đã được đến thăm cây si cổ thụ rất lớn, vẻ đẹp của cây si để lại cho em ấn tượng sâu sắc.

Cây si chẳng biết có từ bao giờ, nghe người hướng dẫn viên du lịch giới thiệu, cây si đã hơn trăm năm rồi. Khi ấy em đã rất ngạc nhiên, cây si còn nhiều tuổi hơn cả ngôi đình làng em nữa. Rễ cây si tròn và trơn như những con rắn lớn đang ngoi lên trên mặt đất, nằm ngủ im lìm dưới gốc cây. Gốc cây to màu nâu trơn nhẵn và rất lớn, năm sáu bạn học sinh chúng em ôm không xuể. Thân cây nhỏ hơn một chút nhưng vẫn rất lớn, trông xa như người khổng lồ đứng giữa một bãi cỏ xanh rờn. Các dây to tròn ghép lại với nhau tạo nên một chỉnh thể thống nhất là thân cây to cao ấy.

Cách cành cây tỏa rộng ra hai bên như những cánh tay vươn lên trên trời cao, đón lấy ánh nắng mặt trời mỗi buổi sớm mai. Các chiếc lá như những bàn tay nhỏ bé của đứa trẻ hồn nhiên hứng lấy gió lấy mưa của đất trời ban tặng. Nhìn từ dưới lên, các cành cây đan vào nhau như tạo nên một cái nan lớn của chiếc ô khổng lồ màu xanh thẫm.

Lá cây si không to như lá cây đa, nhưng rất nhiều, mọc chi chít nhau. Lá non màu xanh nõn bóng loáng, lá trưởng thành màu xanh đậm và lá đã già thì có màu vàng nhạt khi lìa cành sẽ dần chuyển thành màu nâu. Cây si không có hoa, quả của cây si nhỏ nhỏ. Khi non màu xanh, khi trưởng thành căng bóng màu xanh nhạt hơn và khi chín có màu đỏ đẹp mắt. Đứng dưới gốc cây si như được che chở và bảo vệ. Chơi đùa cùng các bạn dưới gốc cây si rất mát và thoải mái.

Buổi dã ngoại qua rất nhanh và chẳng mấy chốc em đã phải tạm biệt cây si. Em mong sẽ sớm có một buổi đi dã ngoại nữa để lên thăm lại cây si già ấy.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 76

Đầu làng tôi có một cây gạo cổ thụ rất đẹp. Cây đứng sừng sững và hiên ngang trước giông bão cuộc đời, chứng kiến bao sự đổi thay của làng qua các thế hệ nối tiếp nhau.

Từ cửa sổ, tôi hay trông ra phía cây gạo đầu làng. Trong ánh mắt trẻ thơ của tôi mỗi mùa cây gạo lại hiện ra những hình ảnh khác nhau. Mùa hè cây gạo đứng xòe ô che mát cho ai vào lúc trưa sang chuyến đò quê. Mùa thu, cây gạo nâng vầng trăng tròn vành mọng lên cành, suốt đêm ngồi xe trăng như người kéo kén tằm vàng, dải xuống làng những dải tơ lụa mịn màng.

Mùa đông, cây gạo trơ trọi cành lá. Bầu trời ẩm thấp lè tè mây xám. Cây gạo giống chàng lực sĩ khổng lồ, thân cao vống căng lên. Rễ tì đất, vươn cành như các cánh tay cuồn cuộn cơ bắp đỡ bầu trời lên không cho mây xám rơi xuống làng.

Mùa xuân, nàng tiên xuân đem mưa rây bụi làm rung chuyển cả đất trời. Một buổi sáng, tôi trông ra phía đầu làng, ô kìa! Cây gạo đã đơm đầy hoa nom như một mâm xôi gấc đỏ. Ngày Tết, mẹ tôi cũng hay đổ xôi như thế. Khi tôi đang ngon lành giấc ngủ với giấc mơ vui mặc quần áo mới đầu năm thì mẹ tôi lẳng lặng thức dậy. Ánh lửa cháy cùng lòng mẹ.

Ngày tháng qua đi thật chậm mà cũng thật nhanh. Những bông hoa đỏ ngày nào đã trở thành những quả gạo múp míp, hai đầu thon vút như con thoi. Sợi bông trong quả đầy dần, căng lên; những mảnh vỏ tách ra cho các múi bông nở chín đều, chín như nồi cơm chín đội vung mà cười, trắng lóa. Cây gạo như treo rung rinh hàng ngàn nồi cơm gạo mới. Hết mùa hoa, chim chóc cũng vãn. Cây gạo chấm dứt những ngày tưng bừng ồn ã, lại trở về với dáng vẻ xanh mát, trầm tư. Cây đứng im cao lớn, hiền lành, làm tiêu cho những con đò cập bến và cho những đứa con về thăm quê mẹ.

Cây gạo gắn liền với tuổi thơ của những người dân quê tôi, trở thành một kí ức ngọt ngào trong quãng đời của mỗi người. Dù có đi đâu xa quê, hình ảnh cây gạo vẫn luôn trong tâm trí tôi.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 77

Có một loài cây đã lặng lẽ chứng kiến sự đổi thay của làng quê, lặng lẽ đồng hành cùng con người quê em. Đó là cây đa cổ thụ trồng ở đầu làng em. Cây đa có từ bao giờ cũng chẳng ai trong làng em có thể biết được chính xác.

Nó vẫn cứ ở đó, như một thành viên của ngôi làng này. Nhìn từ xa, cây đa như một người hộ vệ trung thành đứng sừng sững ở đầu làng bảo vệ an toàn cho làng quê thân yêu. Những chiếc rễ to, cứng rắn cắm sâu vào lòng đất hút chất dinh dưỡng, một vài chiếc lại nổi lên trên mặt đất. thân cây to, năm người ôm không xuể, lớp áo màu nâu bạc như minh chứng cho thời gian cây đã gắn bó với ngôi làng.

Những cành cây to, tỏa rộng, nhiều chi chít, tán lá xanh non, che mát một khoảng đất rộng. Lá đa to như chiếc quạt nan thu nhỏ, màu xanh đậm, mặt sau có một lớp lông ngắn mỏng khá mềm mại. Dưới tán lá đa xanh mát là nơi nghỉ chân lí tưởng của người dân làng em. Những bác nông dân đi làm đồng về nóng bức cũng ngồi dưới tán cây để hóng mát, xua đi cái mệt mỏi sau những giờ lao động vất vả. Những chú trâu nằm lười biếng dưới tán cây thiu thiu ngủ.

Mỗi chiều đi học về, tụi trẻ trong làng chúng em lại kéo nhau ra đầu làng, ngồi dưới gốc đa chơi chuyền, chơi đuổi bắt, kể chuyện cười vui vẻ, … Tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa làm không khí thêm tươi vui, sôi động. Cây đa cùng bến nước, con đò đã trở thành hình ảnh biểu tượng của làng quê. Em rất yêu cây đa quê em.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 78

Làng quê em có rất nhiều cảnh đẹp khiến ai đi xa nơi đây cũng đều thương đều nhớ. Đối với em, hình ảnh mái đình cổ rêu phong nằm tĩnh lặng dưới bóng cây đa cổ thụ luôn in sâu trong tâm trí mỗi lần trở về quê nội.

Cây đa chẳng biết có từ bao giờ. Bà nội kể từ khi bà còn nhỏ, cây đã ở nơi đây tỏa bóng mát cho trẻ con nô đùa. Có lẽ đến nay, cây đa cũng đến hơn trăm tuổi. Rễ đa nổi lên trên mặt đất và bò rộng ra khoảng đất xung quanh để giữ thân cây được vững chắc. Vì vậy, trải qua thời gian với bao cơn bão lớn, đa vẫn đứng vững và tỏa bóng mát cho làng quê.

Rễ cây to và dài như những con mãng xà nằm lặng yên trên mặt đất. Đây cũng là nơi người dân làng em thường ngồi nghỉ chân mỗi khi đi làm đồng về và lũ trẻ con thích thú ngồi nô đùa sau mỗi buổi tan học. Cây đa còn có nhiều rễ phụ, buông dài từ trên xuống như những chiếc râu của chú bạch tuộc.

Thân cây đa to lớn, chừng ba đến bốn người dang tay mới ôm xuể. Vỏ cây có màu nâu, thân cây không nhẵn mịn mà xù xì. Thân cây khoảng 8 mét và chia thành ba nhánh lớn, xòe tán rộng xum xuê. Ngọn cao nhất mọc thẳng như hướng về nền trời xanh ngắt

Lá đa dày và rộng hơn bàn tay em, có màu xanh đậm. Mỗi khi lá rụng, lũ trẻ trong làng thường sử dụng để làm quạt mát hoặc biến thành chiếc mũ đội đầu xinh xinh. Tán đa xòe rộng như chiếc ô khổng lồ màu xanh. Trên vòm lá ấy còn xuất hiện những bông hoa đa nhỏ xíu, để rồi kết trái và mùa hè đến có những trái đa đỏ mọng, là món quà của trẻ thơ quê em. Mỗi làn gió nhẹ thổi qua, cành lá đu đưa, tạo nên âm thanh xào xạc. Ở những tán lá rộng, chim chóc kéo nhau về làm tổ rộn ràng.

Cây đa đầu làng đã chứng kiến bao chuyện buồn vui của ngôi làng. Mỗi khi có dịp về quê, em cùng các bạn thường nô đùa và chơi các trò chơi dân gian dưới bóng mát của tán đa cổ thụ. Khách qua làng thường dừng chân bên quán nước ven gốc đa, uống bát nước chè xanh và lắng nghe tiếng chim hót văng vẳng bên tai.

Em yêu thích cây đa bởi vẻ đẹp cổ kính và nơi đây đã gắn bó với bao kỉ niệm tuổi thơ êm đềm. Cây đa giống như ông bụt hiền từ đứng ở đầu làng, luôn dang rộng vòng tay chào đón những người con của làng trở về. Em mong gốc đa cổ thụ sẽ mãi mãi xanh tươi, trở thành người bạn gắn bó và thân thiết với người dân quê em.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 79

Cây cổ thụ là một loại cây rất đặc biệt và quý giá với tuổi thọ lên đến hàng trăm năm. Cây cổ thụ có thân cây to và dày, vỏ cây có vân nổi, màu sắc từ nâu đến xám. Các cành cây trải dài, thường mọc lên và ngả xuống tạo nên một điểm nhấn cho vẻ đẹp của cây.

Tuy nhiên, đặc điểm đặc biệt nhất của cây cổ thụ chính là những nhánh cành cũ, gợi lên hình ảnh của cuộc đời dài đầy biến động. Những nhánh cành cũ này vươn lên lộ ra những vết nứt và uốn lượn, bởi chúng đã trải qua nhiều sóng gió trong đời.

Cây cổ thụ cũng có lá cây rộng, thuôn dài tạo nên một màu xanh tươi tốt cho sức khỏe. Lá cây có hình bầu dục, đầu lá nhọn và góc cạnh ở phía dưới. Những chiếc lá này như những bông hoa nhỏ phủ đầy cành cây khiến cho cây cổ thụ trông thật đẹp, quý phái và hoang sơ cùng một lúc.

Khi đứng lại trước cây cổ thụ, người ta cảm nhận được sự bền bỉ, sự kiên cường và sự hùng vĩ của cuộc sống. Sự khéo léo của thiên nhiên đã tạo nên loài cây này, với tuổi thọ cực kỳ lâu dài, vốn là một sự kính trọng đối với sự tồn tại của cuộc sống.

Trong những khu rừng, công viên hay đường phố, cây cổ thụ luôn là một vật liệu thoải mái cho bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Một cây cổ thụ to lớn có thể trở thành một biểu tượng của một địa điểm, nổi bật giữa muôn tầm cây xanh khác. Vì thế, cây cổ thụ không chỉ là một loài cây quý giá mà còn là một ký hiệu của sự tôn kính thiên nhiên và định hướng cho sự phát triển của xã hội.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 80

Trên sân trường em có rất nhiều những loại cây, cây bàng với những tán lá xanh tỏa bóng che mát cho sân trường hay cây phượng với những bông hoa đỏ rực tuyệt đẹp nhưng có lẽ em thích nhất là cây bằng lăng.

Thân cây to màu nâu với những đường vân sần sùi. Cây được trồng trong bồn với những bông hoa bé xinh được xếp ở xung quanh. Cành lá tỏa ra tứ phía trông như những cánh tay khổng lồ vậy. Lá cây bằng lăng có màu xanh thẫm, to bằng bàn tay của người lớn. Lá bằng lăng không có viền răng cưa mà thay vào đó là những đường gân lá kéo dài từ cuống lá đến hết chiếc lá.

Hè đến cây bằng lăng bắt đầu nở rộ. Hoa bằng lăng có màu tím rất đẹp. Hoa bằng lăng có nhiều cánh, mỗi cánh hoa đều mềm như lụa và nhẹ như nhung. Những cánh hoa ấy ôm ấp bao bọc lấy nhụy hoa màu vàng tươi bên trong tạo ra một sự hài hòa về màu sắc. Từ xa nhìn lại cây hoa lúc này trông chẳng khác gì một chiếc ô khổng lồ màu tím sang trọng tỏa bóng che mát cả một góc sân trường.

Hoa bằng lăng từ lâu đã được coi là hoa học trò bởi màu hoa rất giống màu mực tím cũng bởi vì hoa nở đúng vào mùa thi. Mỗi lần ngồi trong lớp em lại lơ đãng hướng ra cửa sổ ngắm nhìn những chùm hoa màu tím thanh thanh ấy, cảm xúc vừa buồn mà lại vừa vui. Vui là vì sắp được lên một lớp mới còn buồn là vì phải xa bạn bè thầy cô. Khi hoa bằng lăng bắt đầu rơi xuống cũng là lúc cây bắt đầu có quả.

Em sẽ luôn chăm sóc và giữ cho cây luôn được tươi tốt. Em mong các bạn học sau sẽ giữ gìn cây bằng lăng không chặt phá, bẻ cành cây.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 81

Quê hương! Hai tiếng gọi đó thật thân thương vs chúng ta biết nhường nào! Quê hương đối với mỗi người có thể là cánh đồng rộng lớn thẳng cánh cò bay hoặc là dòng sông màu mỡ trù phú… Còn đối với em quê hương chính là cây cổ thụ ở đầu làng .

Cây cổ thụ này không biết đã có ở đây từ bao giờ, em chỉ nghe đc bà nội kể lại nó có từ thời chiến tranh, khi em còn chưa sinh ra, cây đã đứng sừng sững ở đây như một minh chứng lịch sử chống giặc, nó chứng kiến đc những sức mạnh tàn phá của bọn giặc tàn ác. Thân cây cổ thụ rất to, bốn đứa trẻ bọn em nắm tay nhau ôm cũng không xuể hết đc cái cây. Cây rất cao với những cành cây tỏa ra thứ phía trông giống hệt như hàng chục cánh tay của những người khổng lồ. Rễ cây lan rộng trên mặt đất, ngoằn ngoèo như những chú rắn khổng lồ. Phần lớn nhưng cái rễ cây đã cắm sâu vào trong lòng đất để vừa làm bệ đỡ cho cây vừa hút chất dinh dưỡng để nuôi cây. Lá cây cổ thụ to hơn bàn tay người lớn một xíu với những vân lá chạy từ cuống rồi lan ra toàn bộ bề mặt chiếc lá xanh. Từ xa nhìn lại cây đa này trông chẳng khác gì một chiếc ô xanh khổng lồ tỏa bóng che rợp cả một khoảng đất rộng. Đây cũng là nơi nghỉ mát của dân làng sau những buổi làm đồng mệt mỏi đồng thời cũng là nơi tụi trẻ con chúng em luôn chọn làm nơi đùa nghịch. Trưa hè oi bức mà được ngồi dưới gốc cây xanh hóng gió thì tuyệt biết mấy. Những buổi chiều trước khi mặt trời bắt đầu ngả sang màu vàng cam tuyệt đẹp thì đây chính là địa điểm cho mọi trò chơi dữ dội của tụi chúng em diễn ra. Nào là ô ăn quan, nhảy dây, đá bóng và rất nhiều trò chơi khác, đó là một tuổi thơ khó quên của chúng em vs cây cổ thụ này thân yêu này. Chẳng biết từ lúc nào mà hình ảnh cây đa đã in sâu vào tâm trí mỗi người dân ở quê em. Ai đi xa từ những nới khác trở về làng việc đầu tiên họ làm chính là đưa mắt tìm kiếm hình ảnh cây cổ thụ quen thuộc, thân quen này .

Em rất yêu quý cây cổ thụ đầu làng này. Cây vừa là người bạn tuổi thơ của em vừa là người em chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống hằng ngày.

Tả một cây cổ thụ- Mẫu 82

Từ bến đò Yến, em đã nhìn thấy làng em. Qua một cánh đồng bao la, con đường liên xã dài hơn hai cây số, em nhìn thấy rõ hình bóng quê hương yêu dấu: cây đa Mục Bài in bóng xanh thẫm trên bầu trời. Mỗi lần đi xa về, em cảm động tưởng như cây đa làng Hương đang giơ tay vẫy chào, đón đợi.

Cây đa tọa lạc trên một bãi cỏ rộng đến ba sào cạnh ngã ba đường vào xóm Bầu xóm Bến. Cách xa cây đa độ trăm mét là đình Hương, nổi tiếng khắp vùng. Cây đa tỏa bóng xanh um. Ông nội em cho biết: “Cụ Nghè đã trồng cây đa này và đặt tên là Mục Bài. Đã mười đời nay, con cháu cụ, dòng họ Trịnh vẫn tự hào về cây cổ thụ. Có lẽ đã trên dưới 200 năm rồi đấy…”.

Gốc đa xù xì, phải đến năm sáu người ôm mới xuể. Rễ cây nâu đen như một bầy trăn khổng lồ cuồn cuộn, nửa chìm nửa nổi ôm lấy gốc đa, cắm sâu vào bốn phía. Có nhiều rễ phụ từ cành cao đâm thẳng đứng, có những chùm tua tủa bằng chiếc đũa màu gạch đỏ, có những rễ phụ to bằng cổ tay, cổ chân chĩa thẳng xuống. Năm tháng trôi qua, những rề phụ này sẽ xuyên sâu vào lòng đất, để hút màu mỡ nuôi cây, để làm cho gốc cây vừa to thêm vừa vững chắc. Gốc đa là nơi nghỉ mát cho khách bộ hành, là nơi đón đợi tụ hội của trẻ mục đồng, của học sinh làng Hương…

Lá đa to và dày bằng bàn tay người lớn. Mùa xuân cây đa nảy lộc, lá non màu đỏ hung, búp đa nhọn tua tủa như muôn nghìn ngọn giáo nhọn hoắt đâm thẳng lén bầu trời, dân làng em vẫn gọi là “giáo búp đa”. Cuối tháng hai, lá đa xanh rì, xanh ngắt, cành lá sum sê. Tán đa, vòm đa đứng xa nhìn như một chiếc dù xanh khổng lồ bung nở. Hoa đa như nụ vối nụ chè, nhưng to hơn. Tháng 5, tháng 6 mùa hè, quả đa chín đỏ mọng, rồi đen thẫm lại như trái bồ quân, như quả táo tàu trong gói thuốc bắc. Quả đa chín có vị ngọt, chúng em vẫn nhặt đa rụng chia nhau. Hạt đa như hạt kê đen nhánh, rất cứng, hoặc theo phân chim, hoặc theo gió đưa đi xa, gieo giống vào đầu non sườn núi, khắp bốn cõi. Dưới vòm lá đa xanh là nơi cò đậu khi hoàng hôn, là nơi trú mưa của đàn én, là nơi hội họp của bầy sáo. Mùa trái chín, cây đa hiền thảo gọi về hàng trăm con sáo. Chúng hót ríu ran, chúng tranh nhau, cãi nhau chí chóe để tranh giành trái chín từ sáng sớm đến chiều tà.

Dưới gốc cây đa Mục Bài, bà con làng Hương đã tìmg làm lễ tiền đưa con em mình ra trận thời chống Mĩ. Là nơi lưu luyến tiễn con của những mẹ già, nơi thương nhớ tiễn chồng của những người vợ trẻ. Cây đa chắc còn nhớ những giọt nước mắt hậu phương, chắc còn nhớ 124 gương mặt những chàng trai làng Hương đi đánh giặc mãi không về.

Từ ngày đình làng còn là trường học cấp 2 của xã, cây đa gốc đa Mục Bài là nơi tụ hội của đám học trò nghịch như quỷ sứ. Sân bóng cũng là đây. Phá tổ chim, hái quả chín, cũng là đây. Nhưng sau ngày có một học sinh trèo đa bị ngã què, cây đa trở thành cõi thiêng, đồn đại nhiều chuyện lạ!

Em chưa dám một lần trèo đa. Nhưng em và bạn em đã nhiều lần đi vòng quanh gốc đa, ôm lấy gốc đa, ngước mất nhìn lên những cành đa to như cột đình, ngắm vòm lá xanh, nghe chim hót, nghe gió thổi lá reo mà thấy lòng tuổi thơ xôn xao khó tả. Cụ Nghè họ Trịnh đã trồng cây đa. Phải chăng cụ muốn để đức sâu nghĩa nặng cho con cháu, để lại bóng mát cho bà con. Câu hát của chị gái vẫn làm em xúc động khi nhớ, khi nghĩ về làng Hương yêu dấu, cây đa Mục Bài thân thương của mình:

“Cây đa cũ, bến đò xưa,

Bộ hành có nghĩa, nắng mưa vẫn chờ”.

(Ca dao)

*****

Trên đây là nội dung bài học Tả một cây cổ thụ lớp 5 chọn lọc hay nhất (82 mẫu) do thầy cô trường THCS Bình Chánh biên soạn và tổng hợp. Hy vọng sẽ giúp các em hiểu rõ nội dung bài học và từ đó hoàn thành tốt bài tập của mình. Đồng thời luôn đạt điểm cao trong các bài thi bài kiểm tra sắp tới. Chúc các em học tập thật tốt.

Đăng bởi THCS Bình Chánh trong chuyện mục Học tập

5/5 - (8 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *