Học TậpLớp 4

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích lớp 4 (22 Mẫu)

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích bao gồm hướng dẫn viết cùng 22 bài mẫu do thầy cô trường THCS Bình Chánh biên soạn sẽ là tài liệu hữu ích cho các em học sinh lớp 4 trau dồi vốn từ, củng cố kỹ năng viết đoạn văn ngày một hoàn thiện hơn.

Đề bài: Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích.
Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích.

Mục lục

Hướng dẫn Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích lớp 4

1. Mở bài: Giới thiệu cây mà em muốn miêu tả

Bạn đang xem: Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích lớp 4 (22 Mẫu)

Gợi ý:

  • Cây mà em muốn miêu tả thuộc loại cây gì? (cây có bóng mát, cây ăn quả, cây hoa)
  • Cây đó do ai trồng? Trồng ở vị trí nào? Hiện nay đã bao nhiêu tuổi? Đã đến tuổi cho ra hoa/ cho ra quả/ cho bóng mát chưa?

2. Thân bài

– Miêu tả khái quát:

  • Cây đó có chiều cao bao nhiêu mét? Kích thước của cây có lớn không? So với các cây trồng cùng loại (hoặc được trồng bên cạnh) thì có gì đặc biệt?
  • Cây có chiếm nhiều diện tích không? Có cần chăm sóc, cắt tỉa nhiều không?

– Miêu tả từng bộ phận của cây

  • Bộ rễ của cây có hình dáng, kích thước như thế nào? Có bộ phận nào của rễ bò lên mặt đất không?
  • Thân cây có kích thước như thế nào? Lớp vỏ bao quanh thân cây có màu sắc gì? Khi chạm vào lớp vỏ đó có cảm giác ra sao?
  • Cây có cành không? Cách mặt đất khoảng bao nhiêu mét thì cây bắt đầu có cành?
  • Cành cây có to lớn không? Có đẻ nhiều nhánh con không? Số lượng nhánh có đủ để tạo thành một tán lá lớn không?
  • Lá cây có hình dáng gì? Màu sắc ra sao? Độ dày và đặc điểm bề mặt lá?
  • Cây có cho hoa không? Thường nở hoa vào tháng mấy? Hoa có kích thước, màu sắc và mùi hương như thế nào? Hoa mọc thành chùm hay mọc đơn lẻ?
  • Hoa có kết thành trái không? Trái mọc thành chùm hay từng quả? Trái khi chín có hình dáng, kích thước, màu sắc và hương vị như thế nào?

– Miêu tả hoạt động của con người:

  • Em (người trồng cây) làm gì để chăm sóc cây?
  • Em thường có hoạt động vui chơi, giải trí gì bên cạnh cây?

c) Kết bài: Tình cảm của em dành cho cây vừa tả

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 1

Ở sân trường em trồng nhiều cây để lấy bóng mát và làm cảnh như: bàng, đa, bằng lăng,…Nhưng gần gũi và thân thuộc nhất với em là cây phượng già ở giữa sân trường.

Cây được trồng từ lâu nên nó cao và to lắm. Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô xanh khổng lồ bung nở.Ngọn của nó sà vào đến tận tầng ba trường em. Tán nó xòe rộng cả một khoảng sân. Thân cây to, vỏ màu nâu xỉn, có đốm bạc, xù xì lồi lõm, có nhiều vết nứt ngang. Từ thân chẽ thành ba nhánh giống cái chạc. Cành vươn ra tứ phía, uyển chuyển la đà. Rễ phượng nổi lên mặt đất như mấy chú trăn nâu nhoài đi kiếm ăn. Lá phượng giống lá me, mỏng, màu xanh thẫm mọc song song hai bên cuống trông xa như đuôi con chim phượng, chắc vì thế mà cây có tên là Phượng. Phượng không trút lá như cây bàng nhưng đến mùa xuân nó lại ra nhiều lá mới thay cho những chiếc lá già. Lá mới xanh non, mát rượi, ngon lành như lá me. Dáng phượng nghiêng nghiêng duyên dáng. Xuân qua, hè tới, phượng bắt dầu nở hoa. Phượng nở đồng loạt, kết thành từng chùm đỏ rực trông như một mâm xôi gấc. Hoa phượng có năm cánh, bốn cánh đỏ tươi và một cánh có đốm trắng. Nhuỵ hoa có một túi phấn hình bầu dục, giống râu con bướm. Chúng em thường lấy nhuỵ đó chơi chọi gà. Thế là dưới gốc phượng, tiếng reo hò ầm ĩ. Khi tiếng ve kêu ra rả trên cây phượng là lúc phượng nở nhiều nhất. Một màu đỏ nồng nàn trên cây. Lúc ấy, phượng già trẻ lại, bừng bừng sức sống. Phượng nở thúc giục em một mùa thi cuối cùng của năm học, chuẩn bị nghỉ hè với bao dự định đầy ắp niềm vui.

Qua hè, hoa phượng tàn dần. Mỗi làn gió thổi, cánh phượng rơi lả tả trên sân giống như xác pháo. Sân trường đẹp lắm, giống cái thảm hoa. Chúng em quét sân nhưng luyến tiếc muốn giữ lại cánh phượng thân yêu. Hết hoa, phượng lại để trái non dài, mỏng, xanh, đung đưa nhè nhẹ trên cành. Quả phượng thuộc họ đậu.Hạt phượng mà rang lên, ăn bùi và ngon tuyệt. Cây phượng già lại, trở lại cái dáng vẻ mộc mạc thân quen.

Em yêu cây phượng, cây phượng như người ban lớn thân thiết. Dưới gốc phượng, chúng em tụ họp bạn bè. Mỗi lần phượng nở với tiếng ve kêu đánh dấu một năm học kết thúc, một sự trưởng thành để rồi chúng em lại náo nức bước vào năm học mới với bao điều thú vị.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 2

Đầu làng em có một cây đa có lẽ đã vài trăm tuổi. Thân cây lớn lắm! Rễ đa ngoằn ngoèo như những con trăn khổng lồ uốn khúc. Xung quanh gốc chính là hàng chục gốc phụ khiến cho cây thêm bề thế và vững chãi. Cách xa hàng cây số đã nhìn thấy bóng đa cao vượt khỏi lũy tre làng, sừng sững in trên nền trời xanh biếc.

Bóng đa che mát một khoảng đất rộng. Chim chóc làm tổ trên cành, suốt ngày ríu rít. Đang đi trên đường nắng chang chang, khách ghé vào quán tranh nghỉ chân, uống một bát nước chè xanh hãm đặc, tận hưởng cơn gió nồm nam lồng lộng thổi, quả là không có gì sung sướng bằng, bao nhiêu mỏi mệt đều tan biến hết.

Tuổi thơ chúng em cũng tìm được ở cây đa nhiều điều kì thú. Lá đa to, dày và xanh bóng đem cuộn tròn lại, xé hai bên mép lá làm sừng, buộc một mẩu dây chuối khô vào cuống rồi luồn vào trong, khe khẽ kéo… Thế là đã có một “con trâu lá đa”, cặp sừng cong cong, cái đầu gục gặc như sẵn sàng nghênh chiên. Nào là trâu bố, trâu mẹ, nghé tơ… nằm quây quần bên nhau, nhìn mới thích làm sao.

Những chiếc búp đa khô quăn queo màu nâu rơi trên mặt cỏ nhặt về có thể làm kèn. Kèn búp đa ngậm vào miệng rồi phồng má thổi, nó kêu “toe” lên một tiếng, kèm theo chuỗi cười trong trẻo vang xa.

Chiều hè, chúng em thường túm năm tụm bảy dưới gốc đa để thi thả diều. Bờ con mương chạy ngang cánh đồng làng là nơi thả diều lí tưởng. Những cánh diều chấp chới bay cao; tiếng sáo diều vi vu ngân nga giữa không trung bát ngát.

Ông em kể rằng cây đa đã chứng kiến bao sự kiện buồn vui của làng. Lá cờ đỏ sao vàng đầu tiên phấp phới bay trên ngọn đa. Cuộc mít tinh đầu tiên của dân làng thành lập chính quyền cách mạng cũng diễn ra dưới gốc đa. Trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, những cuộc tiễn đưa thanh niên lên đường nhập ngũ cũng được tổ chức ở đây… Rồi chuyện làm ăn hàng ngày, chuyện đổi mới không ngừng của làng của nước, bà con trao đổi với nhau dưới bóng mát cây đa. Cây đa cổ thụ quả đúng là nhân chứng lịch sử của làng.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 3

Làng quê tôi không chỉ có cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay mà nơi đầu làng còn có bóng cây đa cổ thụ. Đó là niềm tự hào của cả dân làng.

Cây đa lặng yên đứng đó khoảng hai trăm năm rồi, nhìn từ xa trông như cây nấm xanh khổng lồ. Những tán cây vươn rộng ra khắp khoảng không, tỏa bóng râm mát rượi. Thân chính của cây người ôm không xuể, những nhánh thân phụ cũng tua tủa mọc lên tạo cho cây thế đứng vững vàng trước mưa gió bão bùng. Bao u bướu nổi lên dọc chiếc thân nâu sạm, sần sùi, nhưng ít ai biết rằng đằng sau lớp vỏ cũ kĩ ấy một dòng nhựa nóng vẫn cuồn cuộn chảy nuôi cây. Những chiếc rễ nhô lên khỏi mặt đất giống như hàng chục chú trăn trườn vào gốc cây hóng mát. Cây tôn thêm nét cổ kính cho cổng làng tôi. Về mùa xuân, cây trổ hoa, những chùm nụ nhỏ li ti giấu mình sau lá cành. Chẳng mấy chốc, chúng trở thành chùm quả nhỏ xinh, vàng nhạt tựa như hạt ngọc. Mùa quả chín, bao chim chóc về đây tụ hội làm náo nhiệt cả khoảng trời bình yên.

Cây sống lâu năm lặng lẽ gắn liền với cuộc sống người dân trong làng. Sau những ngày làm đồng vất vả, người dân nghỉ dưới gốc cây, trò chuyện về việc đồng áng, tình nghĩa xóm làng càng thêm thắt chặt. Chiều đến, lũ trẻ con chơi đùa đánh đu với tua rua, làm trâu lá đa, chơi ú tìm sau những hốc cây. Tiếng cười nói giòn tan làm chú chim giật mình hoảng hốt bay đi. Ngồi dưới bóng cây không một tia nắng lọt qua, em ngắm nhìn cánh đồng trải rộng bát ngát, ngắm vầng trăng tròn vằng vặc… những lúc ấy, em thấy yêu hơn quê hương- nơi chôn rau cắt rốn của mình. Cành đa càng ngày càng vươn dài rộng, nó trở thành dấu hiệu để những ai xa quê nhận biết được xóm làng thân thuộc mỗi khi đi xa trở về. Sức sống kiên cường, bền bỉ của cây giống như phẩm chất đáng quý của người dân quê em vậy. Cây đa gìn giữ bao kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp của mỗi người.

Em yêu quý cây đa cổ thụ – linh hồn của làng quê em.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 4

Nhà ông bà nội em có một vườn cây ăn quả, gồm nhiều loại cây, trong đó em rất thích những cây bưởi. Đây là giống bưởi Diễn nổi tiếng thơm ngon. Vườn bưởi này được trồng khá lâu rồi, vì ông bà em sinh sống ở đất Diễn đã lâu đời.

Cây bưởi cao khoảng hơn một mét, chia thành nhiều cành nhỏ tỏa ra xung quanh. Thân cây to bằng cổ chân, màu rêu xám. Vỏ cây mốc thếch. Rễ cây đâm sâu xuống lòng đất, hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Cành cây như những cánh tay to khỏe, rắn chắc, nâng đỡ tán lá và quả. Lá bưởi to như bàn tay người lớn, hơi dài, thắt lại ở giữa như cái nậm rượu. Vào mùa Xuân, từng chùm hoa trắng muốt, hương thơm thoang thoảng theo gió, lấp ló trong những tán lá xanh mơn mởn. Khi có cơn gió thoảng qua, những cánh hoa trắng rơi lả tả quanh gốc cây. Chúng em thường nhặt hoa bưởi để chơi đồ hàng, hoặc để đầu giường cho thơm. Cuối mùa Xuân, hoa kết thành những quả bưởi con. Quả bưởi lớn nhanh như thổi. Lúc đầu, chúng bé bằng hòn bi, sau đó, to bằng quả chanh, rồi bằng nắm tay người lớn, và bằng quả bóng lúc nào không biết. Mỗi cây bưởi có từ hàng chục, đến hàng trăm quả, lúc lỉu trông rất đẹp mắt. Mùa Thu, là mùa bưởi chín.

Lúc đó, từng quả bưởi nặng trĩu cành, màu vàng ươm, có mùi thơm ngọt. Gọt lớp vỏ mỏng bên ngoài, ta thấy xuất hiện lớp cùi trắng ngà, rồi đến múi bưởi tròn căng, mọng nước, nhưng bóc rất dóc vỏ. Tép bưởi không bị nát và chảy nước. Cây bưởi không chỉ cho ta quả ăn, mà còn có nhiều công dụng khác. Cây bưởi làm cây cảnh ngày Tết, quả bưởi để bày mâm ngũ quả, làm quà cho họ hàng, bạn bè. Lá và vỏ bưởi dùng để gội đầu, làm lá xông giải cảm, hoặc luộc ốc rất thơm. Hoa bưởi để ướp bột sắn, cho ta mùi thơm thoang thoảng, dịu mát. Giống bưởi Diễn rất đặc biệt. Phải đến gần Tết mới được ăn, không như các giống bưởi khác, khoảng tháng 8 đã chín. Nên vào dịp Trung Thu, người ta thường ăn các loại bưởi khác. Bưởi Diễn, là đặc sản nổi tiếng của đất Diễn. Trước Tết Nguyên Đán khoảng 1 tháng, bà nội em thường trẩy bưởi xuống, bôi vôi vào cuống quả bưởi, để dưới gầm giường, hoặc dưới đất cho bưởi xuống đường. Đến Tết là thời điểm ăn bưởi Diễn ngon nhất. Trông quả bưởi Diễn héo nhăn nheo, xấu xí, nhưng ăn ngọt lịm, thanh mát. Điều đặc biệt nữa là, bưởi Diễn rất thơm, mùi thơm dễ chịu. Khi trẩy hết bưởi, ông nội thường rủ em ra vườn quét vôi cho từng gốc cây. Ông bảo, để năm sau bưởi ra nhiều quả hơn, và không bị sâu gốc.

Em rất thích thú khi thấy những chú chim non ríu rít nhảy nhót trên cành. Dường như, chúng cũng muốn thưởng thức đặc sản này. Em sẽ chăm sóc vườn bưởi thật tốt, để giống bưởi Diễn đặc sản quê hương em không bị mất dần theo thời gian.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 5

Vậy là một cái Tết nữa sắp đến rồi. Ai nấy đều tất bật dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng sạch sẽ và chuẩn bị sắm Tết. Gia đình tôi, mỗi khi Tết đến lại quây quần cùng nhau gói bánh chưng. Bố tôi luôn được cả nhà “tín nhiệm” giao nhiệm vụ mua đào. Mọi năm, bố tôi thường mang về một cành đào Sơn La hay đào phai Nhật Tân nhưng sao năm nay, hôm 29 Tết vừa rồi, bố lại khệ nệ bê về một cây quất.

Bố cẩn thận để cây quất vào chậu sứ trắng, ngay sát bộ tràng kỉ. Sau đó, bố phủ kín những chiếc rễ ngoằn ngoèo bằng một lớp đất. Mỗi cây quất được người trồng uốn tạo những hình dáng khác nhau, tạo nên nét đặc trưng riêng biệt của cây. Người trồng quất gọi đó là tạo “thế” cho cây. Những thế cây thường là “phu phụ, tam đa, tứ quý,…” nhưng cây quất nhà tôi lại có thế “ngũ phúc”, tức là có một cành ở trên và bốn cành ở dưới.

Gốc cây sần sùi, màu nâu sẫm. Nhìn kĩ tôi mới phát hiện ra đôi chỗ gốc nổi lên những cái bướu nhỏ. Cành quất toả ra các phía, có khi lại vươn lên trên hoặc đan chéo vào nhau. Càng cao lên trên, cành quất càng nhỏ và màu nâu cũng dần nhạt theo. Lá cây nhỏ, dày. Chạm tay vào, tôi có cảm giác lá rất mịn. Mặt trên lá màu xanh thẫm, nhìn không rõ những đường gân. Mặt dưới lá màu xanh nhạt hơn. Đầu cành, đúng vào độ xuân sang, từng chiếc lá non nhỏ mà ta gọi.là “lộc” hé mở, e ấp nhìn trời đất bao la. Lộc cây xanh mướt, đầy sức sống như chúc mừng gia chủ một năm mới sức khoẻ, bằng an và thành đạt. Quả quất chín to, tròn đều, vỏ căng bóng trông như những chiếc đèn lồng bé xíu của Tết Trung thu. Các quả quất chưa chín thì nhỏ hom, màu xanh sẫm, trên vỏ vẫn lấm tấm những chấm li ti màu cam. Sau tận mấy lớp lá xanh, từng bông hoa trắng muốt như hoa chanh lấp ló, nhè nhẹ đung đưa. Hoa có năm cánh, nhuỵ vàng, hương thơm man mát, rất dễ chịu. Cánh hoa mỏng manh, nhẹ nhàng như cánh bướm.

Tôi cùng em gái vui vẻ, lon ton chạy khắp phòng khách, trang trí cây quất sao cho thật đẹp. Tôi viết những lời chúc Tết vào bưu thiếp và gài lên cây quất. Dưới ánh đèn vàng của phòng khách, trông cây quất giống cây thông Nô-en rực rỡ và lung linh sắc màu. Mẹ tôi khen cây quất vừa có dáng đẹp lại vừa hội tụ được cả “tứ quý” – có quả xanh, quả chín, hoa, lộc.

Sau một mùa đông dài lạnh giá, cây khô lá vàng, cùng với các loại cây khác, quất bừng lên đâm chồi nảy lộc ra hoa kết trái để đón chào một mùa xuân tươi đẹp và những ngày Tết cổ truyền của dân tộc. Những cây đào, mai, quất không chỉ tô điểm cho căn nhà mà còn mang đến những lời chúc tốt đẹp, may mắn cho mỗi gia đình trong dịp xuân sang.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 6

Trên thế giới có rất nhiều loài hoa đẹp. Mỗi loài lại mang một ý nghĩa tượng trưng riêng. Trong đó, em yêu thích nhất là cây hoa hướng dương.

Hoa hướng dương hay còn được gọi là hoa Mặt Trời bởi chúng luôn hướng về phía ánh sáng Mặt Trời. Loài hoa này thường được trồng thành từng vườn, tạo nên khung cảnh vừa đẹp đẽ, vừa rực rỡ.

Cây hoa hướng dương thuộc loại cây thân mềm. Khi trưởng thành, thân cây cũng chỉ to bằng một ngón tay người lớn, cao khoảng một mét. Nó có màu xanh sẫm, được bao phủ bởi một lớp lông mỏng mà phải nhìn kĩ ta mới có thể thấy được. Lá hướng dương to bản, đồng màu với thân. Bên viền lá còn có một lớp răng cưa, tựa như lớp lá chắn bảo vệ cho cây. Nhìn vào cả một vườn hướng dương, ta sẽ thấy những chiếc lá tỏa ra, phập phồng hứng gió trông hết sức vui mắt.

Điểm đặc biệt nhất của loài cây này chính là bông hoa hướng dương xinh đẹp. Những cánh hoa có màu vàng rực rỡ tựa như màu của nắng. Chúng xếp liền kề, xen kẽ với nhau thành từng lớp, bao xung quanh nhụy hoa ở giữa. Khác với các loài hoa khác, nhụy hoa hướng dương hình tròn, to lớn, có màu nâu đậm. Ẩn chứa trong đó là những hạt hướng dương đen nhỏ – một món ăn vặt vô cùng quen thuộc của con người. Nhìn từ xa, những bông hoa hướng dương đứng cạnh nhau trông tựa như nhiều Mặt Trời nhỏ bé đang tỏa sáng lung linh.

Có một điều rất thú vị ở hoa hướng dương. Như ta đã biết, loài hoa này thường được trồng ở nơi có nhiều ánh sáng bởi chúng luôn hướng về phía Mặt Trời. Nhưng khi đêm đến, Mặt Trời lặn mất, những bông hoa ấy sẽ hướng về nhau. Bởi màu vàng rực rỡ cùng cơ chế đặc biệt như vậy, hoa hướng dương được con người ưu ái đặt làm biểu tượng của chân lí, của niềm hi vọng và khát vọng tìm đến sự sống, niềm tin vào tương lai tươi sáng trong cuộc đời.

Hoa hướng dương không chỉ có sắc đẹp mà còn mang ý nghĩa vô cùng cao cả. Chính vì vậy, loài hoa này được rất nhiều người yêu thích. Mong rằng sẽ có nhiều người biết đến và trân trọng những bông hoa xinh đẹp này hơn trong tương lai.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 7

Sắp đến Tết, bố em mua về một chậu mai tứ quý rất đẹp. Chỉ cần nhìn thôi, là đã thấy không khí Tết ngập tràn.

Cây không quá cao, chỉ chừng 70cm, được trồng trong chiếc chậu đất nung màu đỏ, cao đến đầu gối của em. Kích thước ấy vừa đủ để đặt ở giữa phòng khách. Thân cây to chừng ba ngón tay, được uốn theo hình xoắn ốc rất đẹp. Từ thân chính, các cành, nhánh nhỏ mọc ra hướng bên ngoài. Khiến cả cây mai trông như một tòa núi nhỏ. Vì cây đang độ ra hoa nên khá ít lá. Chủ yếu là những chiếc lá non vừa mọc sau mùa trảy lá. Lá mai chỉ lớn chừng cái muỗng con, khá mỏng, màu đồng. Già hơn nữa thì màu xanh ngọc. Đẹp nhất, nhiều nhất là hoa mai. Mai mọc dày thành từng chùm, từng cụm. Vừa có nụ lại vừa có bông. Nhờ nở luân phiên như thế mà người ta có thể chơi mai trong cả tháng mùa xuân. Đóa mai tứ quý lớn chừng quả quất, gồm có năm cánh. Cánh mai mỏng và mềm mịn cứ như da em bé. Nó mang một sắc vàng tươi rực rỡ, như ánh nắng của mùa xuân. Chính bởi tông màu tươi mới ấy, mà mai tứ quý trở thành biểu tượng của Tết.

Ngay sau khi bố đặt cây mai ở phòng khách. Em đã rất háo hức chờ được trang trí cho cây. Nào là câu đối, bánh chưng, đĩnh vàng… rồi cả đèn nhấp nháy nữa. Nhìn ngắm cây mai, em càng cảm thấy rộn ràng không khí mùa xuân.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 8

Trước sân nhà em, có một luống hoa nhỏ. Ở đó, mẹ trồng các loại hoa khác nhau. Nào hồng, nào thược dược, nào cúc… Nhưng em thích nhất vẫn là bụi hoa đồng tiền.

Bụi hoa đồng tiền của mẹ em cao khoảng 30cm – được tính là khá “cao lớn” trong họ đồng tiền. Khác với các loại cây khác, hoa đồng tiền không có cành hay nhánh phụ. Từ gốc rễ, các lá và hoa trực tiếp mọc ra, tạo thành một bụi hoa xum xuê, đầy đặn. Lá cây hoa đồng tiền khá lớn, có hình dáng như lông chim, thường dài từ 10 đến 15cm. Đặc biệt, phần mép lá có hai chỗ lõm vào, biến chiếc lá cây hoa đồng tiền giống như là cây thông noel dẹp lép.

Từ giữa bụi hoa đồng tiền, bông hoa sẽ trực tiếp mọc ra. Thân hoa to như ruột bút mực mà em hay viết, màu xanh sẫm, bên ngoài có phủ một lớp lông tơ mịn. Lúc còn là búp, thì hoa đồng tiền chỉ nhỏ như là cái cúc áo tròn màu xanh, hơi cúi đầu xuống như cái gậy của ông. Theo bông hoa lớn lên, phần cuống hoa cũng sẽ ngày càng dài ra, có thể đạt đến 20, 25cm. Khi hoa đồng tiền bung nở hết cỡ, sẽ tạo ra một hình tròn to như bàn tay em bé. Cây hoa đồng tiền của mẹ em nở hoa màu đỏ. Ở giữa nhị có màu nâu sẫm, vòng bên ngoài có màu vàng cam. Bên ngoài là rất nhiều lớp các cánh hoa nhỏ màu đỏ rực xếp chồng lên nhau. Những cánh hoa ấy giống như cánh của hoa cúc nhưng bề ngang nhỏ hơn và mỏng manh hơn.

Hoa đồng tiền có ngoại hình khá đơn giản và mùi hương cũng không quá đặc sắc. Nhưng em vẫn rất yêu thích nó. Mỗi ngày, em đều dành thời gian để chăm sóc cho cây cùng mẹ. Mong rằng, cây sẽ ngày càng phát triển tốt và tiếp tục nở hoa thêm nhiều lần nữa.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 9

Trong một chuyến đi công tác ở Đà Lạt, bố mua về rất nhiều giống hoa lạ mà ở vùng đồng băng quê tôi rất hiếm. Tất cả chúng đều đã có nụ và sắp sửa ra hoa. Cây hoa mà được mẹ và em chăm chút nhiều nhất chính là cây hồng nhung được trồng trong một cái chậu sứ.

Từ trước tới giờ, em chưa từng thấy cụm hồng nào đẹp như thế. Thoạt nhìn cây hồng có vẻ như khắng khiu, mảnh khánh nhưng kì thực thì nó khá cứng và khỏe. Toàn thân có những gai nhọn sắc đâm ra tua tủa. Càng lên đến ngọn, màu xanh của thân cây nhạt dần, chuyển sang màu đọt chuối và gai cũng mềm đi. Chính những cái gai là vũ khí tự vệ củạ loài hoa hồng. Có lần em vô ý bắt một con nhện đang giăng tơ buổi sáng,; đụng phải một cái gai gần gốc chảy máu tay, em giận nó lắm. Nó giống như một tiểu thơ con nhà đài các dễ thương mà ưa nhõng nhẽo.

Nhìn những chiếc lá hình bầu dục to bằng muỗng ăn cơm và một hàng răng cưa như những nét hoa văn bao xung quanh lá đã thấy một sự kiêu kỳ đáng yêu của hồng nhung, ở gần gốc, màu lá xanh đậm, lên đến ngọn thì màu lá chuyển sang sắc tím của trời chiều. Đây đó những nụ hoa to bằng đầu đũa vươn mình lên cao như muốn phô bày dáng vẻ kiêu sai quyền quý của mình, Và kia, một đóa hồng đang độ hàm tiếu còn ngậm một giọt sương long lanh, sắc hồng mới được phô ra vài ba cánh. Mẹ bảo, hoa hồng là “chúa của các loài hoa”. Em nghĩ mẹ nói đúng. Hương thơm của hoa thì quả là một món quà của tạo hóa dành cho loài hoa này, vừa dìu dịu, thanh tao, không ngạt ngào mà chỉ thoang thoảng.

Cây hồng nhung của em là vậy đây. Ai đi qua đây cũng phải đều dừng lại vài phút để chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiêu kì của hồng nhung. Em rất tự hào về chậu hồng “tiểu thư” của mình.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 10

Chưa có mùa xuân nào vườn hoa nhà em lại nở nhiều bông như mùa xuân năm nay. Hình như chúng đua nhau thi tài khoe sắc, xem ai đón xuân đúng ngày đúng tháng theo dự kiến của cô chủ nhà. Vừa mới hai mươi sáu, hai mươi bảy Tết, chúng đã rục rịch hé nở những cánh hoa đầu tiên dưới nắng xuân hồng. Nào hồng, nào huệ, nào cúc, lay ơn, thược dược… loài nào cũng đẹp, cũng xinh, nhưng em thích nhất vẫn là loài cúc trắng.

Ai cũng nghĩ bông cúc thì phải có màu vàng. Đúng như thế. Song chỉ có vậy, hóa ra loài cúc đơn điệu về màu sắc thế ư? Không! Vườn nhà em có loài cúc trắng. Nó không chỉ nở về mùa thu không thôi mà suốt quanh năm, cúc trắng vườn em cứ đơm bông khoe sắc với trời đất, vẫn nở nụ cười chúm chím lúc rạng đông rồi cười tươi một cách hồn nhiên đón nắng mai vàng khi ông mặt trời lên cao rực rỡ.

Cũng giống hệt như hoa cúc vàng, vẻ đẹp của cúc trắng chẳng kém phần lộng lẫy, lại còn thêm vẻ trinh trắng kiêu sa hơn cúc vàng một bậc. Cũng những cánh hoa nhỏ li ti, cũng hương thơm thoang thoảng dịu dàng, vậy mà em thích nó hơn nhiều hoa cúc vàng đấy! Cúc mọc thành từng khóm, thân cây chi chít, chen chúc lẫn nhau như muốn đứng tựa vào nhau bởi thân mềm mảnh mai như cành liễu. Lá mọc thẳng từng chùm xòe ra như những bàn tay. Hình lá nhỏ, cong mềm mại, mọc so le nhưng rất dày. Vì thế nhìn khóm cúc tưởng như nó xòe lan ra mặt đất như loài thân có dây. Lá cúc xanh quanh năm, một màu xanh dìu dịu. Còn bông thì nở theo từng tháng, mỗi đợt đến gần nửa tháng hoa mới tàn. Vài ngày sau đã bắt đầu điểm nụ. Có lẽ quanh năm dường như lúc nào cũng thấy bông có ở đầu cành. Dù nắng hạ mưa đông, tiết trời thay đổi, cúc vẫn không quên nở hoa và cũng không vì thế mà kém cả hương sắc. Lúc nào hoa cũng tròn xoe, trắng muốt, kiêu hãnh xếp đặt cánh bao quanh nhụy. Và lúc nào cũng được ong bướm bầu bạn đông vui.

Cây cúc trắng không gợi nhớ mùa thu như cúc vàng, mùa xuân như vạn thọ, mai, đào. Nó là một loài hoa tứ quý, luôn trang điểm cho đời thêm đẹp thêm vui. Có thể từ đặc điểm có tính riêng biệt này mà làm cho em yêu loài hoa này nhất.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 11

Trước sân nhà em có một cây ổi già năm nay đã hơn tám năm tuổi. Mặc gió, mặc mưa cây vẫn vững chãi và luôn xanh tốt.

Cây ổi khá cao, phải chừng gần ba mét. Gốc của nó to như bắp chân người lớn và cứng cáp lắm. Lấy gậy gõ vào nghe tiếng trầm đục hơn hẳn thân cây mít. Vỏ thân cây ổi có màu xanh xám. Nhiều chỗ ở gần gốc bị bong tróc ra, để lộ phần thân màu vàng nâu bên trong. Vì cây đã nhiều tuổi, và để bảo vệ cây khỏi các loại mối mọt, bố đã quét một lớp vôi ở gốc cây và thân cây ở dưới.

Cách mặt đất chừng gần một mét, cây bắt đầu tỏa cành. Từ gốc cây mọc ra ba cành chính rất lớn và chắc chắn. Từ cành chính, mới mọc ra rất nhiều cành con, cành cháu. Càng các cành bên trong lại càng nhỏ đi, nhưng vẫn cứng cáp lắm. Trên cành, nhánh lại mọc ra hằng hà sa số các chiếc lá ổi. lá ổi to như lá mít, màu xanh sẫm. mặt lá ở dưới nhám hơn mặt lá ở trên. Lá ổi lúc còn non có mùi thơm rất dễ chịu, thường được phơi khô để pha trà uống.

Cây ổi ra trái quanh năm. Lúc nào cũng thấy từng chùm quả lúc lỉu ở trên cành. Ở cành này là chùm quả chín thơm ngọt. Thì nhánh nọ là mấy quả còn xanh non. Và ở ngọn xa là chùm hoa trắng muốt. Vì thế nên mỗi ngày em đều dành thời gian ra vườn thăm cây ổi, tưới nước cho cây và tìm quả chín.

Đối với em, cây ổi không chỉ là một cây ăn trái bình thường. Mà cây còn có ý nghĩa tinh thần vô cùng quan trọng. Bởi nó đã đồng hành cùng gia đình em rất lâu rồi.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 12

Thu về, mang theo bao trái chín đến với mọi nhà. Trong khoảng sân nhỏ của ông tôi, cây cam mật ông trồng đã trĩu quả.

Chao ôi! Trông cây cam mật mới thích mắt làm sao! Mới ngày nào quả đang còn tí xíu như những quả chanh, da dày xanh đậm có vẻ xù xì. Nhưng sau đó, làn da ấy cứ mỏng dần rồi từ màu xanh chuyển sang màu xanh nhạt theo từng ngày, từng tháng. Đến hôm nay, những chùm cam ấy đã vàng hươm, mọng nước. Chúng như những chiếc đèn lồng nhỏ treo lơ lửng trên cây từng chùm quả nặng trĩu đung đưa nhè nhẹ theo làn gió thu. Mặc dầu đã có nhiều cành tre chống đỡ những các nhánh cam ấy vẫn cứ sà xuống gần mặt đất. Thân cây khoác chiếc áo màu xanh giản dị đứng đó trụ đỡ cho những cành chi chít quả, “Tích! Tích!”, chú chim sâu nào đó đang nhảy nhót trên cành đưa chiếc mỏ xinh xinh vạch lá tìm sâu. Hai ông cháu đứng bên nhau ngắm nhìn chùm quả chín. Gió vườn xào xạc như ru các quả cam vào giấc ngủ say nồng. Chắc là trong giấc mơ, chúng sẽ rất vui khi được biết những múi cam ngọt ngào sẽ làm mát lòng bao người trong những lúc mệt nhọc.

Đứng trước cây cam vàng trĩu quả, lòng em dạt dào niềm vui. Ôi! Những quả cam là kết quả của bao ngày vun xới, chăm sóc. Cây cam chứa đựng mồ hôi, công sức của ông em nên em yêu quý nó vô cùng.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 13

Ngay trong khu vườn nhà em cũng đã có rất nhiều loại cây ăn quả, rau xanh,… Và có cả những cây chuối mọc thành bụi um tùm. Em cũng thật yêu thích cây chuối biết bao nhiêu.

Khi chúng ta đứng nhìn từ xa, cây chuối trong vườn nhà bà em dường như một chiếc ô xanh mát rượi khiến ai ai cũng phải thích thú lắm. Thế rồi em nhận thấy được cây chuối cao hơn đầu người lớn. Cây chuối cũng đã lại mọc thẳng, không có cành gì cả thế nhưng chung quanh là mấy cây chuối con đã mọc, có cây còn nhú lên ở dưới mặt đất. Tất cả dường như cứ đứng sát lại thành bụi thật vững chãi. Em như có cảm tưởng rằng cây chuối to lớn này thật giống như một người mẹ khổng lồ che chắn cho lũ con nhỏ ở phía sau. Thân chuối cũng có rất nhiều bẹ lá xếp chặt với nhau mà tạo lên, đây cũng chính là một điều cũng rất khác biệt giữa cây chuối với những cây khác.

Cây chuối trong vườn nhà ngoại em, khi em quan sát thì cũng có nhiều tàu lá. Cây chuối lại có tàu đã già khô cong lại, mỗi khi bị cơn gió mạnh thổi qua thổi lại thì lá cây lúc này đây đã bị rách rồi lại ủ rủ xuống gốc. Ở ngọn chuối mọc ra một bông hoa chuối thật đỏ và đẹp, qua đó ít hôm hoa chuối nở những nải chuối con đã xuất hiện. Thế rồi khi buông thõng xuống dưới thì buồng chuối gồm những nải chuối úp sát vào với nhau kèo dài đến hơn một mét, thậm chí có buồng chuối chạm cả mặt đất nữa. Quả chuối non xanh xanh có một núm đen trên đầu của hoa chuối thật đẹp

Em rất thích cây chuối không chỉ tạo bóng râm cho những cây lá lốt trong vườn nhà ngoại. Đồng thời cây cũng lại có rất nhiều tác dụng, ích lợi cho con người nữa.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 14

Ngay ở giữa vườn, ba em trồng một hàng năm cây đu đủ. Cây nọ cách cây kia chừng hai mét.

Đó là giống đu đủ lùn, dễ sống và rất mau ra trái. Cây chỉ cao hơn đầu em một chút. Thân cây màu nâu mốc. Dấu vết của những cuống lá đã rụng chi chít trên thân.

Cuống lá đu đủ là một ống rỗng khá dài. Chúng em thường lấy cuống lá cắt ngắn độ gang tay, vát nhọn một đầu, làm kèn thổi rất vui tai. Lá đu đủ lớn, hình dáng giống như một bàn tay xoè rộng.

Từ nách các cuống lá, những bông đu đủ màu trắng ngà, to bằng ngón chân cái đã nhú ra. Trái non nằm lọt thỏm giữa những cánh hoa. Trái đu đủ lớn rất nhanh, màu xanh thẫm. Hàng chục trái lớn nhỏ đeo chi chít, san sát bên nhau xung quanh ngọn, trông thật thích mắt!

Đu đủ chín cây hái xuống để một vài ngày sẽ có màu vàng thẫm, vị ngọt và thơm, ăn rất bổ. Đu đủ là loại cây rất quen thuộc rất dễ trồng. Em thích được cùng ba chăm sóc cho hàng cây đu đủ của nhà em.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 15

Cây lúa suốt bao đời nay đã gắn liền với đời sống sinh hoạt của con người Việt Nam ta. Nó chính là hình ảnh tượng trưng cho người nông dân, cho công sức, sự chăm chỉ và tảo tần mà họ đã bỏ ra cho đời.

Cây lúa là một trong những loại cây lương thực phổ biến nhất ở Việt Nam nói riêng và trên toàn thế giới nói chung. Không ai biết chúng xuất hiện trên Trái Đất từ thời gian nào. Thế nhưng hình ảnh những cánh đồng lúa bát ngát từ lâu đã trở thành điều không thể thiếu mỗi khi nhắc đến làng quê.

Lúa thuộc giống cây thân cỏ, rễ chùm. Rễ của chúng ban đầu có màu trắng sữa, dần dần sẽ chuyển sang màu nâu và càng ngày càng đen sậm. Từng chùm rễ tỏa ra bám chặt vào bùn đất. Nó vừa có nhiệm vụ giữ chắc cho cây, vừa hút chất dinh dưỡng để nuôi cây. Thân lúa khá ngắn và nhỏ, chỉ dài khoảng 50 – 60 xăng-ti-mét và có màu xanh đậm. Bởi sự mềm dẻo của mình, chúng thường bị cong xuống bởi sức nặng của những hạt lúa bụ bẫm. Lá cây lúa dài, mỏng và cong. Mặt lá hơi nhám và có gân chạy song song. Khi trưởng thành, lá cây có màu xanh mướt đầy sức sống.

Có lẽ rất ít người biết rằng cây lúa cũng ra hoa. Thế nhưng những bông hoa ấy chỉ nhỏ li ti, không có cánh mà toàn là các vảy nhỏ bọc lấy nhụy. Dần dần, nó trở thành những hạt gạo trắng ngần nằm gọn gàng trong lớp vỏ màu vàng. Đó chính là hạt thóc mà người nông dân thu hoạch được. Đến vụ mùa, những hạt thóc sẽ được đem về phơi khô, xát, đãi và cho ra vô số hạt gạo mà ta được thấy bây giờ.

Đối với con người, cây lúa đóng vai trò vô cùng quan trọng. Chúng không chỉ cung cấp lương thực cho chúng ta mà còn trở thành mặt hàng buôn bán, trao đổi, giúp phát triển nền kinh tế nước nhà. Những hạt gạo chính là minh chứng cho sự vất vả, tần tảo, “một nắng hai sương” của người nông dân.

Có thể nói, cây lúa mang những ý nghĩa rất lớn đối với đời sống con người. Qua đây, em lại càng thêm trân trọng công sức của người nông dân. Đồng thời, biết quý trọng hơn những hạt gạo mà mình ăn hàng ngày.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 16

Ở góc vườn nhà em có một hàng sắn hay còn được gọi là cây khoai mì.

Những cây khoai mì ấy có phần thân lớn bằng ba ngón tay chụm lại, bên trong thân là xốp nhưng vẫn rất cững cáp và chắc chắn. Nếu muốn bẻ gãy được thân cây thì phải là người lớn có sức khỏe. Bề mặt ngoài của thân cây là lớp vỏ màu nâu, với các mắt hình thoi lồi lõm như họa tiết kẻ caro vậy. Từ thân cây, mọc ra các chiếc lá có hình dáng như lá đu đủ, nhưng nhỏ hơn. Cuống lá to như đầu nhỏ nhất cây đũa, dài khoảng 30cm. Có cây khoai mì chỉ toàn lá mọc ra từ thân như vậy, nhưng cũng có cây mọc ra độ hai đến bốn cành nhỏ. Cuống lá khoai mì có màu đỏ sẫm, mặt lá xanh sẫm, còn những chiếc lá non thì có màu xanh pha chút vàng. Những chiếc lá này được dùng làm thức ăn cho vật nuôi như cá, lợn. Thậm chí ngày xưa, còn là thức ăn dân dã của bà con. Từ ngọn cây khoai mì, mọc ra các chùm hoa trắng nhỏ rất xinh xắn. Chúng có đậu thành các quả như quả của cây rau ngót. Nó có màu trắng và chỉ lớn bằng viên bi. Tuy nhiên đó chỉ là quả giả và không ăn được. Củ của cây khoai mì thật ra chính là bộ rễ của nó. Những sợi rễ ở dưới đất phình to ra như bắp tay, và dài từ 10cm đến 20cm. Có củ còn to bằng cả phần bắp tay của bố. Khi bóc lớp vỏ nâu sần sùi bên ngoài củ sắn, ta sẽ thấy phần thịt củ trắng ngà bên trong. Củ sắn luộc độn cơm chính là món ăn huyền thoại của ông bà em lúc còn nhỏ. Bây giờ, nó được chế biến thành nhiều món hơn như xôi sắn, chè sắn, bánh sắn nướng… Món nào cũng ngon và chắc bụng.

Cây sắn dễ trồng lắm. Chỉ cần một khúc ở thân cây cắm xuống đất là đã mọc lên thành cây con rồi. Nó cũng chẳng cần chăm sóc gì nhiều. Bẵng đi một thời gian, ông em ra thăm góc vườn, thấy là tốt tươi bèn nhổ thử, là đã có cả một rổ củ sắn tươi ngon. Em yêu mến lắm những cây sắn mộc mạc và chăm chỉ, chịu khó ở góc vườn nhà mình.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 17

Bà em là một người nông dân chăm chỉ. Phía sau vườn nhà, bà trồng rất nhiều rau trái. Trong đó, em ấn tượng nhất là vạt ngô nếp.

Ngô nếp là một loại cây lương thực quen thuộc, và khá dễ trồng. bà em trồng cả một vườn ngô với năm luống đứng song song với nhau. Mỗi luống có chín cây ngô nếp. Cây nào cũng đứng thẳng hàng, cách nhau đều tăm tắp như chúng em xếp hàng ở lớp.

Lúc này, cây ngô đã gần đến ngày thu hoạch rồi. Cây nào cũng cao hơn cả em một chút. Gốc cây ngô to gần bằng cổ tay của em, càng lên cao càng nhỏ dần. Tuy có vẻ to nhưng thân ngô rất dễ bị gãy, bởi bên trong thân cây không đặc quánh như cây thân gỗ mà khá là xốp. Thân cây ngô có màu xanh lá khá nổi bật, chứ không nâu xám như các loài cây thường gặp trong vườn. Điều thú vị là thân ngô cũng chia thành nhiều khúc như cây múa. Càng lên cao, độ dài của các đốt càng kéo dài thêm. Ở mỗi đầu của từng đốt sẽ mọc ra lá ngô. Chiếc lá ngô có hình dáng như lá mía, nhưng ngắn hơn một chút. Hai mép lá ngô cũng khá sắc bén, nên khi ra vườn, việc di chuyển giữa các cây ngô cũng hết sức phải cẩn thận.

Điều đặc biệt nhất chính là cách cây ngô ra trái. Ở ngọn cây ngô sẽ mọc ra một chùm gồm ba đến năm nhánh hoa nhỏ dài. Nhưng cây lại ra quả ở cách nách giữa lá và thân cây. Thường mỗi nách sẽ cho ra từ một đến hai trái. Tuy nhiên, khi quả ngô non vừa thành hình, bà sẽ ra vườn tỉa bớt đi, để lại khoảng ba đến bốn trái ngô trên cây. Vì vậy mà lúc này, khi trái ngô đã to đến như bắp tay của em thì cây vẫn đứng thẳng vững vàng. Chứ nếu cây vẫn còn đầy đủ hơn mười trái như cũ thì cây sẽ không đủ khả năng nuôi trái đâu. Những bắp ngô to tròn và thon dần về một đầu như hạt gạo phóng tho lên rất nhiều. Trái ngô với những hạt ngô dẻo thơm mềm ngọt được bảo vệ bởi những lớp vỏ như khoác áo giáp, đảm bảo không loài côn trùng nào cắn phá được. Trên đầu chúng là chỏm tóc màu trắng vàng nhạt, nom như là bộ tóc của búp bê vậy.

Chỉ cần chờ thêm một tuần nữa là bà sẽ thu hoạch ngô. Những trái ngô ấy không chỉ ăn no mà còn ngon nữa, bởi có thể làm ra rất nhiều món. Như xôi xếp, bỏng ngô, bánh ngô chiên, ngô rang tép, ngô xào, bột ngô để nấu ăn… Phần râu ngô thì phơi khô rồi đem nấu nước uống, rất tốt cho cơ thể vào mùa hè. Đến thân cây ngô thì có thể đem cho bò cho lợn ăn. Không một bộ phận nào của cây ngô bị bỏ phí cả. Với thời gian trồng ngắn, lại dễ chăm sóc, nó xứng đáng là loại cây lương thực được bà con yêu thích.

Nhìn vườn ngô của bà xanh rì đung đưa theo gió, em vui lắm. Tưởng tượng bà đã chăm chỉ và vất vả như thế nào để chăm sóc chúng lớn lên. Em lại càng tự hào về bà và khu vườn ngô ấy.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 18

Trước cổng nhà em có một cây sấu rất cao lớn. Từ lúc nhà em mới chuyển về đây, thì cây đã sừng sững ở đó rồi.

Cây sấu cao lắm, đứng ở tầng ba của nhà mình, em vẫn nhìn thấy được cành cây ngang tầm mắt. Thân cây thì to lớn, rắn chắc. Đến bố của em cũng không thể ôm hết thân cây. Phần gốc cây được các chú làm đường xây thành một cái bồn cây nhỏ, dựng rào bao quanh để bảo vệ cho cây. Các chú ấy còn quét một lớp vôi trắng dọc theo thân để bảo vệ cây khỏi các loài sâu bọ, mối mọt nữa.

Phần vỏ của thân cây xù xì lắm. Những đoạn ở phía dưới, có chỗ còn nứt thành từng cái khe sâu hoắm. Càng lên cao, thân cây nhỏ dần, lớp vỏ cũng láng mịn hơn. Từ đoạn cách gốc chừng gần hai mét, cây bắt đầu tỏa nhánh. Từ thân chính, đẻ ra các cành lớn, rồi cành lớn lại đẻ cành con, cành con lại đẻ cành cháu. Họ hàng nhà cành sấu cứ thế mà sinh sôi nảy nở, khiến cho tán cây ngày một dày và rộng hơn. Thêm cả một rừng những chiếc lá sấu nhỏ như cái muỗng, mỏng và xanh rì nữa. Thì cái tán cây lại càng xanh um, mướt mắt. Dù ngày hè chói chang, đứng dưới gốc cây vẫn thấy mát rười rượi. Còn ngày mưa rào, thì chẳng giọt mưa nào có thể chảy xuyên qua kẽ lá được. Thật là tuyệt vời.

Nói đến cây sấu, thì phải nhắc đến quả sấu. Vào mùa, khi những khóm hoa sấu li ti màu trắng bắt đầu tàn, thì những trái sấu xanh nhỏ bắt đầu xuất hiện. Và cũng từ đó, hành động ngó nghiêng lên vòm cây cũng bắt đầu diễn ra thường xuyên hơn. Chờ mãi đến khi trái chín, thì người ta bắt đầu khều, hái trái xuống. Trái sấu chua chua, thơm thơm đem dầm canh rau muống, trộn gỏi, chấm muối ớt, ngâm nước đường đều ngon cả. Sấu có thể xem như là một thức quà thú vị của Hà Thành vào những ngày hè nóng nực.

Cây sấu già ấy, thế mà đã cùng em trải qua rất nhiều ngày tháng. Biết bao kỉ niệm đẹp ngồi chơi dưới gốc cây cùng bạn bè, cùng bố mẹ. Rồi cả những lần quên mang chìa khóa mà đứng chờ bố mẹ về. Mong sao, dù qua bao mưa nắng, cây vẫn sẽ mãi xanh tươi như thế.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 19

Trên sân trường em có trồng rất nhiều cây lớn để tạo bóng mát cho học sinh vui chơi. Như cây sấu, cây phượng vĩ, cây hoa sữa… Nhưng em yêu thích nhất vẫn là cây bàng được trồng ngay lối vào khu nhà để xe của trường.

Cây bàng đó năm nay không ai rõ bao nhiêu tuổi, nhưng chắc nó cũng đã lớn tuổi lắm rồi. Chỉ cần nhìn kích thước khổng lồ và những vết sần sùi trên thân cây cũng đủ để em hiểu điều đó. Cây bàng cao chừng 3m, vượt qua cả mái của nhà để xe. Thân cây to đến chừng hai người ôn mới xuể. Lớp vỏ trên thân màu nâu xám, đôi chỗ pha trắng như bị mốc. Hầu như toàn bộ lớp vỏ ấy đều khô và nứt thành từng khe rãnh sâu hoắm, trông khá đáng sợ. Dưới gốc, đôi chỗ trồi lên vài đoạn rễ của cây bàng, to bằng cái cổ tay của em. Nhìn như những con giun khổng lồ đang ngụp lặn dưới lớp đất. Trên cây, những cành mẹ cành con thi nhau mà tỏa ra các hướng. Tạo ra cả một tán lá rộng vô cùng. Những chiếc lá bàng to như bàn tay thầy giáo xanh mướt, khẽ rung rinh trong gió như muôn nghìn bàn tay vẫy chào người học sinh nhỏ.

Cây bàng thay áo theo mùa trong năm. Mùa hè, lá cây xanh sẫm, xanh đến chói lóa, xì xào trong cơn gió mát. Mùa thu lá cây chuyển đỏ, cả cây bàng như ngọn đuốc đang bùng cháy trong những ngày hội thể thao. Mùa đông, cành cây trơ trọi, khẳng khiu như cụ già gần đất xa trời. Và mùa xuân đến, khắp các nhành cây là vô vàn những chồi non xanh biếc như ngàn điệu nến của thiên nhiên. Thật là kì diệu.

Dưới gốc bàng ấy, em đã trải qua những ngày tháng học sinh vui vẻ, vô tư lự. Nào là cùng bạn bè chơi những trò chơi hấp dẫn như nhảy dây, kéo co, đá cầu, ô ăn quan… Nào là ngồi tâm sự với bạn thân về đủ chuyện trên trời dưới đất. Nào là tranh thủ đọc lại bài cũ, dò bài tập về nhà cùng mấy đứa bạn trong lớp. Và còn rất rất nhiều những kỉ niệm khác nữa dưới bóng mát cây bàng.

Đối với em, cây bàng không chỉ là cây tỏa bóng mát, mà nó như là một người bạn hiền lành và trầm tư. Tuy không giao tiếp với nhau bằng ngôn ngữ, nhưng chúng em vẫn là tri kỉ của nhau bởi sự đồng điệu trong tâm hồn.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 20

Giữa sân trường tôi có một cây phượng vĩ đang nở rộ những chùm hoa thắm tươi như báo hiệu cho chúng tôi một mùa hè nữa lại bắt đầu.

Cây phượng vĩ đã nhiều tuổi lắm rồi. Thân cây to đến mấy người ôm không xuể. Dưới gốc phượng có đến mấy cái rễ to, nhỏ khác nhau. Cái thì trồi lên trên mặt đất vài mét mới chui xuống dưới, cái thì ngoằn ngoèo, cái thì thẳng đuột. Tán phượng thì xòe rộng ra như cái dù phi công trùm lấy một khoảng sân rộng, che bóng mát cho tụi nhỏ chúng tôi. Trên những cành phượng cao tít, chim chóc thường đến cây ca hát líu lo làm cho cả sân trường không chỉ rộn rã tiếng trẻ thơ mà còn âm vang cả một bản hợp xướng của nhiều loài chim.

Giữa khoảng trời mênh mông, những chùm phượng nổi lên một màu đỏ rực. Đây là hình ảnh đọng lại trong tâm tưởng tôi mỗi khi tiếng ve sầu bắt đầu râm ran trên các cành phượng và phượng bắt dầu ra hoa đón mùa hè đến. Hè sắp về thời gian thúc giục tụi nhỏ chúng tôi mau mau luyện bài chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới. Và đây cũng là khoảng thời gian chuẩn bị chia tay nhau trong mấy tháng hè. Rồi đây nữa, những trang lưu bút hồn nhiên, ngây thơ nhưng chứa đầy những cảm xúc tình bạn. Trong ấy có thể là những kỉ niệm buồn vùi với những cánh phượng hồng ép khô thành con bướm máu huyết dụ gợi nhớ những ngày học bên nhau dưới gốc phượng này. Và sau nữa, những cơn mưa mùa hạ sẽ đến, xác phượng khắp sân trường đỏ hồng như xác pháo. Nhưng khi hè qua đi, năm học mới lại đến, phượng đâm chồi nảy lộc… Cứ thế, cứ thế, phượng lại ra hoa, thắp đỏ cả một vùng trời, báo hiệu năm học mới sắp kết thúc. Và hè lại đến.

Giã từ những cành phượng thắm, lòng tôi lại cảm thấy xao xuyến bâng khuâng khi phải chia tay với cây phượng thân yêu, chia tay với những người bạn cùng trường với biết bao lưu luyến.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 21

Ở cổng làng em có một cây đa rất to không biết có từ bao giờ. Nó là cây cổ thụ lâu đời nhất làng em cây cao to, tỏa bóng mát rợp cả một góc.

Người dân làng em bảo đó là cây đa chở che, bảo vệ cho làng em. Cây đa đứng sừng sững giống như người khổng lồ hiên ngang chiễm chệ ngay ven đường. Thân cây rất to, phải 5, 6 người ôm mới xuể. Vỏ của thân cây xù xì chứ không trợn mịn và bằng phẳng, vì thỉnh thoảng còn nhô lên một số u mà người ta liên tưởng đến những chú ve con trưa hè bám trên thân cây dạo khúc nhạc ngày hè.

Ấn tượng nhất là bộ rễ giống như một đàn trăn bò lổm nhổm trên mặt đất. Đây cũng là nơi ngồi hóng gió nghỉ ngơi, nơi tránh nắng của người dân quê em. Rễ đa to và dài bò trên đất tạo thành nhiều hình thù khác nhau nhìn rất đẹp. Rễ cây bám rất sâu dưới lòng đất mẹ, vì thế nhiều trận bão đi qua nhưng vẫn đứng hiên ngang tỏa bóng mát cho quê hương.

Những tán lá to và xòe ra khắp nơi với vô vàn nhánh nhỏ chi chít em không đếm được. Trên những cành cây là những chiếc lá to và dày, có một số chiếc lá như cái quạt nhỏ của bà em làm cho em quạt, thậm chí bà còn lấy những lá to nhất gập thành một chiếc mũ xinh xinh để em đội. Lá nào lá nấy chắc nịch và rất khó rụng khi có gió nhẹ thổi qua. Khi những chiếc lá già được thay bằng những lá mới thì chúng lại theo gió rơi xuống, em vẫn thường nhặt lá đa đem về nhà viết thơ lên đó hoặc để ngồi đánh chuyền ngay dưới gốc đa. Cây đa đồ sộ này đã trở thành biểu tượng của làng em, nó vừa là vệ sỹ cho làng, vừa giữ gìn truyền thống lâu năm của làng quê xưa, của làng que Việt Nam nói chung.

Mọi người đi làm ăn xa khi trở về làng cũng ghé vào dưới gốc đa nghỉ ngơi, ai cũng trầm ngâm như tìm lại những kỉ ức tuổi thơ đẹp một thời dưới cây đa này.

Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích – Mẫu 22

Sân trường em trồng rất nhiều loại cây bóng mát, chúng đứng thành hàng thẳng tắp, xòe tán rộng che bóng mát khắp cả sân trường. Nhưng có lẽ chỗ gốc cây cổ thụ thu hút nhiều lũ trẻ chúng em vẫn là cây si già.

Không biết đến nay, cây si già đã bao nhiêu tuổi. Cô giáo chủ nhiệm của em nói: “Cô về đây đã hơn mười năm rồi, lúc ấy cây si cũng như bây giờ, cô nghe nói từ khi có ngôi trường này thì người thì người ta đã trồng nó từ bao giờ rồi. Có lẽ đã gần trăm tuổi rồi đấy!”. Cây si giống như một cây dù khổng lồ xanh thẳm. Những cái rễ trơn bóng nằm uốn lượn trên mặt đất như những con trăn hoa nằm ngủ im lìm dưới tán cây. Thân cây to hết chỗ nói, ước chừng sáu, bảy đứa trẻ chúng em nắm tay nhau mới kín được. Vỏ cây màu nâu sẫm và cũng trơn bóng như rễ cây. Hầu như toàn thân cây chi chít những tên tuổi, những con số, những hình nhân do các bậc đàn anh đàn chị các lớp trước lưu lại để kỉ niệm một thời đã học ở đây. Điều thú vị nhất với chúng em là nắm lấy những cái rễ to bằng ngón tay cái người lớn lòng thòng từ trên xuống thi nhau trèo lên cao hoặc chơi đánh đu. Con trai, con gái đều thích thú. Dường như quanh năm, cây si vẫn xanh một màu xanh muôn thưở của nó. Lá si nhỏ và dày, cành lại dai nên dù mưa to gió bão, cây si vẫn đứng vững vàng chống chọi lại thiên tai mà không hề hấn gì. Đã trăm tuổi rồi, trông nó vẫn cường tráng, vẫn xuân xanh như một chàng trai mới lớn.

Những giờ giải lao, chúng em thường tụ tập về đây để hóng mát và tổ chức các trò chơi của trẻ thơ. Cây si đã gắn với ngôi trường này, gắn với bao thế hệ học trò muôn vàn những kỉ niệm thân thương, những trò chơi hấp dẫn hay những câu chuyện tuế của đời thường râm ran nổ ra dưới gốc cây này.

Mai đây, khi phải từ biệt mái trường này thì cây si già vẫn mãi mãi để lại trong lòng chúng em những ấn tượng đẹp, những kỉ niệm khó quên của một thời thơ ấu.

*****

Trên đây là 22 bài mẫu Viết bài văn tả một cây hoa (hoặc cây ăn quả, cây bóng mát, cây lương thực, cây cảnh) mà em yêu thích lớp 4 do thầy cô trường Bình Chánh biên soạn. Hy vọng dựa vào đây, các em sẽ có thêm nhiều ý tưởng mới lạ để hoàn thành tốt bài tập của mình. Chúc các em hoàn thành tốt bài tập của mình với điểm số cao nhất nhé.

Đăng bởi: THCS Bình Chánh 

Chuyên mục: Học tập, Lớp 4

5/5 - (13 bình chọn)


Cô Nguyễn Thanh Phương

Trường THCS Bình Chánh với mục tiêu chung là tạo ra một môi trường học tập tích cực, nơi mà học sinh có thể phát triển khả năng và đạt được thành công trong quá trình học tập. Chúng tôi cam kết xây dựng một không gian học tập đầy thách thức, sáng tạo và linh hoạt, nơi mà học sinh được khuyến khích khám phá, rèn luyện kỹ năng và trở thành những người học suốt đời.

Bài viết liên quan

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button