Học TậpLớp 10

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín hay nhất (12 bài mẫu)

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử lớp 10 ngắn gọn, hay nhất gồm dàn ý chi tiết và 12 bài văn mẫu do thầy cô trường THCS Bình Chánh biên soạn. Hy vọng sẽ là tài liệu hữu ích giúp các em học tốt và hoàn thành tốt bài tập của mình.

Đề bài: Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín

Phân tích Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử
Phân tích Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử

Dàn ý Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín chi tiết

1.1. Mở bài:

Bạn đang xem: Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín hay nhất (12 bài mẫu)

Bài thơ “Mùa xuân chín” là một tác phẩm văn học nổi tiếng của Hàn Mặc Tử, một trong những nhà thơ lớn của Việt Nam. Bài thơ này được viết vào đầu thế kỷ 20 và cho đến nay vẫn được coi là một trong những bài thơ đẹp nhất của văn học Việt Nam. Ngoài ra, bài thơ còn được xem là một trong những tác phẩm tiêu biểu của thơ mới Việt Nam với những đặc tính độc đáo và tinh tế. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh và từ ngữ tinh tế để miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân, đồng thời thể hiện sự suy tư và tâm trạng của mình với những câu thơ đầy cảm xúc. Bài thơ “Mùa xuân chín” đã được đọc và truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ độc giả, là một trong những tác phẩm văn học quý giá của Việt Nam.

1.2. Thân bài:

Các dấu hiệu của mùa xuân:

Làn nắng vàng rực rỡ

Khói mơ bay trong không khí

Những mái nhà tranh bên giàn thiên lý

Thanh tĩnh, bình dị, duyên dáng mà đằm thắm yêu thương

Cảnh vật thôn quê đang bừng sáng trong ánh nắng xuân:

Làn mưa xuân tưới thêm sức sống cho bao cỏ cây xanh tươi mơn mởn

Niềm vui của con người khi xuân đến, khi mọi thứ xung quanh trở nên tươi mới

Niềm hạnh phúc của những lứa đôi khi được đón mùa xuân đến

Nét đẹp của mùa xuân cũng được thể hiện qua những câu thơ ngây ngất:

“Cỏ cây xanh tươi gợn tới trời”

“Tiếng thơ ngây sao khiến lòng người bâng khuâng, xao xuyến”

Tóm lại, mùa xuân mang đến cho chúng ta vị “chín” của lòng người và của đời người.

1.3. Kết bài:

Hàn Mạc Tử là một thi nhân có tấm lòng hồn hậu, sáng tạo ra một tác phẩm văn học đầy ảnh hưởng trong lịch sử văn học Việt Nam. Bằng ngôn ngữ kết tinh, ông đã mô tả một mùa xuân với đầy đủ những đặc trưng của nó. Các từ ngữ ông sử dụng tạo nên một bức tranh sống động, tươi sáng của mùa xuân. Điều đó cho thấy sự tài năng của Hàn Mạc Tử không chỉ nằm ở việc sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế mà còn ở khả năng tạo ra những tác phẩm đầy ý nghĩa và sức sống. Vì vậy, “mùa xuân chín” của ông đã trở thành một tác phẩm văn học vĩ đại, được đánh giá cao trong giới văn học.

12 bài mẫu Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử hay nhất

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 1

Không biết mùa xuân có tự bao giờ và thơ xuân có tự bao giờ, chỉ biết người ta sinh ra đã có mùa xuân đẹp đầy sức sống và thổi vào các hồn thơ, sống trong cuộc đời, nếu thiếu đi mùa xuân, thiếu đi những câu thơ xuân thì thật buồn. Hôm qua, hôm nay và ngày mai kia lại có những vần thơ xuân cho con người, cho cuộc sống. Và hôm qua đã có Hàn Mặc Tử với “Mùa xuân chín” khi cảm xúc trong con người lữ khách đó đã đến độ tràn đầy.

Nói đến mùa xuân, có ai không hiểu đó là những phút rạo rực nhất của cuộc đời, của cuộc sống. Mùa xuân mỗi khoảnh khắc một vẻ, lúc là “mùa xuân nho nhỏ”, lúc là “mùa xuân xanh”… và đây “Mùa xuân chín” nghe vừa mới, vừa sôi nổi, vừa có một sức sống dồn nén đang thầm nảy nở giống như cái mới, cái lãng mạn và khao khát trong tâm hồn Hàn Mặc Tử.

Mỗi dòng thơ đều phảng phất hơi xuân, đều thấm đượm cái đẹp của tâm hồn thi sĩ. Mùa xuân bắt đầu từ cái nắng mới lạ thường:

“Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lí bóng xuân sang”.

Đúng là nắng xuân, chẳng phải tia nắng, hạt nắng, chẳng phải giọt nắng mà là “làn nắng”. Chữ “làn” như gợi một hơi thở nhẹ nhàng, nắng như mỏng tang, mềm mại trải đều trong thơ và trong không gian. Làn nắng lại “ửng” lên trong “khói mơ tan”. Cảnh sắc nhẹ nhàng, đẹp dân dã mà huyền diệu. Sương khói quyện với nắng; cái “ửng” của nắng được tôn lên trong làn khói mơ màng đang “tan” ấy. Ngòi bút thi sĩ vẫn hướng đến một nét thơ truyền thống, cổ điển, cảnh như có hồn, như có tình chan chứa. Trân trọng đón lấy cái nắng mới tinh khiết ấy là “Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng’!. Sự hô ứng trong vần thơ tạo ra một cảm xúc ấm áp, cảnh vật cân xứng hài hòa, đầy thơ mộng. Vài nét chấm phá đơn sơ mà tinh tế gợi cảm, dung dị mà đáng yêu. Chỉ có “đôi mái nhà tranh” hiện lên trong “làn nắng ửng” nhưng vẫn gợi lên một sức sống đang lay động, dân dã bình yên rất thân thuộc với mọi người. Nắng như đang rắc lên “đôi mái nhà tranh” chút sắc xuân và hương xuân: “Sột soạt gió trêu tà áo biếc”. Cái âm thanh của gió “trêu” tà áo và cái gam màu “biếc” của, lá ây là cái tình xuân. Một chữ “trêu” đáng yêu quá, thân thương quá, có gì như mang hương sắc đồng quê từ những câu ca dao, hát ghẹo tình tứ thuở nào cứ ngân nga mãi trong lòng ta… Gió cũng chọn áo mà “trêu”, phải chọn áo biếc mới thật thơ, thật đẹp. Mùa xuân là như thế, “chín” là như thế!

Từ cụ thể, từ làn nắng, từ mái nhà tranh, từ gió rồi mới khái quát: “Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang”. Câu thơ có một sự ngưng đọng, ngập ngừng cảm xúc nhẹ nhàng, bâng khuâng, vấn vương đón “bóng xuân sang”, cảm xúc ngưng tụ như nín thở ấy ẩn mình vào dấu chấm giữa dòng thơ. Mạch thơ ngập ngừng như mạch cảm xúc. Bên giàn thiên lí, mùa xuân đã sang. Mùa xuân nhẹ nhàng bước… như có thể cầm được, có thể ngắm được ngay trước mắt mỗi chúng ta.

Qua khổ 1 của bài thơ Mùa xuân chín, tác giả bộc lộ một thế giới nội tâm mãnh liệt với những cung bậc cảm xúc được đẩy đến tột cùng. Đọc “mùa xuân chín”, ta thấy Hàn Mặc Tử đã mượn bức tranh xuân tươi đẹp, rạo rực, tràn đầy sức sống để bày tỏ cái “xuân chín” trong lòng người.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 2

Nhà nghiên cứu Chu Văn Sơn từng nhận định: “Thơ Hàn Mặc Tử là tiếng thơ cất lên từ sự hủy diệt để hướng về sự sống”. Quả đúng là như vậy đọc thơ Hàn Mặc Tử ta luôn thấy một tấm lòng khao khát yêu đời, khao khát sống. Một trong số đó là bài thơ “Mùa xuân chín”. Bài thơ được rút trong tập “Đau thương” (1938) – được coi là “tiếng thơ thuộc loại trong trẻo nhất của Hàn Mặc Tử”, trong trẻo song cũng đầy bí ẩn, đau thương.

“Mùa xuân chín” gây ấn tượng với bạn đọc bởi chính nhan đề của nó. Bởi lẽ, đọc thơ của Hàn Mặc Tử, ta luôn thấy một sự u huyền, mơ mộng, kì bí, đượm buồn và đau thương với những hình ảnh đặc trưng là “máu”, “trăng” và “rượu”. Thế nhưng, “mùa xuân chín” lại mang đến một cảm giác hoàn toàn mới lạ, một không gian tràn đầy sức sống của cảnh xuân và tình xuân. “Chín” vốn là tính từ để chỉ trạng thái của quả cây khi đã đến giai đoạn thu hoạch, ngọt ngào, căng mọng và thơm mát. Với ý nghĩa đó, Hàn Mặc Tử đã tạo nên một “mùa xuân chín” – một mùa xuân tràn đầy sức sống, viên mãn và tròn đầy. Mùa xuân đang ở độ tươi đẹp nhất, rạng rỡ nhất, căng tràn nhựa sống nhất.

Mạch thơ là dòng tâm tư bất định với những chuyển kênh bất chợt. Về thời gian, tác giả đang say đắm trong thời khắc hiện tại với cảnh xuân tươi đẹp phô bày trước mắt, bỗng sực nhớ về quá khứ xa căm với khung cảnh làng quê thân thương. Về cảnh sắc, bức tranh xuân đang từ ngoại cảnh (mái nhà tranh, giàn thiên lí, sóng cỏ xanh tươi,…) thoắt biến thành tâm cảnh ( người con gái dánh thóc dọc bờ sông trắng). Về cảm xúc, Hàn Mặc Tử đã bày tỏ dòng tâm tư của bản thân với nhiều bước ngoặt: từ niềm say mê, rạo rực đến trạng thái bâng khuâng, xao xuyến rồi buồn thương da diết. Có thể thấy, mạch thơ không đi theo một chiều mà luôn vận động vô cùng linh hoạt, phong phú. Đó chính là phong cách thơ độc đáo của chàng thi sĩ họ Hàn.

Mở đầu bài thơ là bức tranh thiên nhiên tươi mới, ngập tràn ánh sáng, ngập tràn sắc xuân:

“Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lí. Bóng xuân sang”.

Thiên nhiên mùa xuân hiện ra ngập tràn sắc vàng của nắng hoà trong làn sương khói mờ ảo, huyền bí. Cách kết hợp từ “khói mơ tan” khiến ta hình dung những làn khói sương như đang hoà tan trong nắng tạo nên một khung cảnh đẹp như mơ. Sắc vàng của nắng càng trở nên rực rỡ với hình ảnh “đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng”. Trong khung cảnh thanh bình, yên ả ấy bỗng nhà thơ bắt gặp tiếng “sột soạt” của “gió trêu tà áo biếc”. Biện pháp đảo ngữ và nhân hoá đã được nhà thơ sử dụng thật tài tình. “Sột soạt” được đảo lên đầu câu nhằm nhấn mạnh của động của cảnh vật. Gió như đang trêu đùa cùng tà áo biếc đón xuân sang, khiến không khí mùa xuân trở nên sôi động, vui tươi, đầy hứng khởi. Từ mái nhà tranh, nhà thơ di chuyển điểm nhìn đến “giàn thiên lí”. Dấu chấm đặt giữa câu thơ như một sự ngập ngừng, ngắt quãng. Bởi đó là khoảnh khắc thi nhân giật mình nhận ra “bóng xuân sang”. Mùa xuân được hữu hình hoá, có thể quan sát bằng thị giác. Bóng của mùa xuân nhẹ nhàng bước tới như thể đang đứng trước mặt nhà thơ, khiến con người ngỡ ngàng mà chiêm ngưỡng cái sắc xuân tươi đẹp ấy.

Qua những hình ảnh được miêu tả trong khổ một của bài thơ cùng với phong cách thơ độc đáo, ngôn ngữ kết tinh với tấm lòng hồn hậu của thi nhân, Hàn Mạc Tử đã viết nên một ” mùa xuân chín” vẹn tròn, đầy đặn, thiết tha.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 3

Hàn Mặc Tử là một thi sĩ có phong cách thơ rất riêng biệt, độc đáo. Ông để lại cho đời nhiều tập thơ nổi tiếng như Gái Quê, Thơ Điên hay Chơi Giữa Mùa Trăng. Bài thơ “Mùa xuân chín” là một bài thơ tiêu biểu, góp phần làm nên tên tuổi của nhà thơ.

Tựa đề bài thơ đầy ấn tượng” Mùa xuân chín”, ta nghe như có sự mềm mại, hương thoang thoảng của vị xuân rạo rực mà không kém phần đằm thắm, ý tứ chất chồng những tầng sâu ý nghĩa khiến ta tò mò muốn khám phá, thôi thúc ta đi sâu vào nội dung tác phẩm để khám phá nét “chín” của mùa xuân trong thơ Hàn Mặc Tử ra sao.

“Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang”

Bức tranh mùa xuân chốn thôn quê thật thanh bình, duyên dáng mà đằm thắm yêu thương. Trong làn nắng nhẹ của của bầu trời, làn khói xa như tan đi, tạo nên vẻ đẹp như mơ như thực, không quá chi tiết, chỉ đôi nét chấm phá nhưng khiến ta không khỏi xuyến xao trước khung trời đầy yên bình lúc này. Trên những mái nhà tranh nơi quê nghèo lấm tấm màu hoa thiên lý điểm tô, cơn gió nhẹ đung đưa những chiếc lá xanh biếc tạo nên thứ âm thanh lạ lùng” sột soạt”, tất cả đều quá đỗi nhẹ nhàng mà thân thương.

Đoạn thơ trên trích trong bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử đã vẽ ra một bức tranh xuân tràn đầy sức sống nhưng cũng đầy chất lãng mạn. Khi tả nắng người ta thường sử dụng ánh nắng nhưng ở đây tác giả lại dùng từ “làn nắng” để tô đậm sự nhẹ nhàng uyển chuyển của nắng. Là khói mơ màng tan trong không trung. Đó là làn khói mà ánh nắng rọi vào không khí hay là khói của nhà ai dậy sớm nhóm bếp? Dù hiểu theo nghĩa nào thì ta cũng thấy được sự cảm nhận đầy tinh tế của Hàn Mặc Tử. Bên cạnh ánh nắng thì mái nhà tranh cũng được hiện ra trong bức tranh xuân lấm tấm vàng. Và cô gió đang trêu ghẹo tà áo biếc nghe sột soạt. Cách nhân hóa làn gió trêu ghẹo tà áo càng làm bừng lên sức sống mãnh liệt căng tràn của mùa xuân. Và ngoài kia, giàn thiên lý đã bắt đầu nở hoa và những chiếc lá xanh tươi mơn mởn đang thi nhau khoe sắc đã báo hiệu mùa xuân đã sang thật rồi.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 4

Chẳng biết xuân có từ bao giờ và thơ xuân có từ bao giờ, chỉ biết rằng con người sinh ra đều có một mùa xuân tươi đẹp tràn đầy sức sống và thổi hồn vào hồn thơ, sống trong đời, nếu không có mùa xuân thì không có mùa xuân. Thơ xuân buồn quá. Hôm qua, hôm nay và mai sau, có thơ xuân cho người, cho đời. Và hôm qua, có Hàn Mặc Tử với “Mùa chín” khi cảm xúc trong người lữ khách ấy đong đầy.

Nhắc đến mùa xuân, ai chẳng hiểu rằng đó là những thời khắc sôi động nhất của cuộc đời, của cuộc đời. Mùa xuân mỗi khoảnh khắc đều có vẻ đẹp riêng, có khi là “mùa xuân nho nhỏ”, có khi là “mùa xuân xanh”… và ở đây “mùa xuân chín” nghe vừa mới mẻ, sôi động, vừa có sức sống dồn nén đang âm thầm sục sôi. nở rộ như cái mới, cái lãng mạn và khát khao trong tâm hồn Hàn Mặc Tử.

Từng dòng thơ phảng phất hơi xuân, thấm đượm vẻ đẹp tâm hồn thi nhân. Mùa xuân bắt đầu với một mặt trời mới lạ thường:

“Trong nắng cháy, giấc mơ tan biến
hai mái nhà tranh lác đác vàng
Gió xào xạc trêu tà áo xanh
Trên giàn thiên lý bóng xuân về”.

Đúng là nắng xuân không phải là một tia nắng, là một hạt nắng, không phải là một giọt nắng, mà là một “nắng”. Từ “làn” như gợi lên một hơi thở dịu dàng, nắng như một làn mỏng tang, mềm mại trải đều trong thơ và trong không gian. Mặt trời lại “thắp sáng” trong “khói mơ”. Khung cảnh nhẹ nhàng, xinh đẹp và huyền diệu. Sương khói lẫn với nắng; “Ánh sáng” của mặt trời được tôn lên trong làn khói mơ màng đang “tan biến”. Ngòi bút của nhà thơ vẫn hướng đến lối thơ truyền thống, cổ điển, cảnh như nhập hồn, như có tình tràn trề. Xin trân trọng chào đón nắng mới tinh khôi ấy là “Những mái tranh vàng”!. Lời đối đáp trong thơ tạo cảm giác ấm cúng, cảnh vật cân đối hài hòa, đầy chất thơ. Một vài nét đơn giản mà tinh tế nhưng gợi cảm, đơn giản nhưng đáng yêu. Chỉ những “mái nhà tranh” hiện ra trong “nắng chói chang” nhưng vẫn gợi lên một cuộc sống lay động, bình yên, mộc mạc, thân thuộc với mọi người. Nắng dường như rắc lên những “mái nhà tranh” một chút sắc xuân và hương xuân: “Gió xào xạc trêu tà áo xanh”. Tiếng gió “trêu ghẹo” tà áo và màu “xanh biếc” của lá này chính là tình yêu của mùa xuân. Một chữ “trêu” thật đáng yêu, thật thân thương, không gì bằng mang hương vị quê hương từ những câu ca dao, những câu hát giao duyên luôn ngân nga trong lòng ta… Gió cũng chọn một chiếc áo để “trêu ghẹo”. phải chọn màu áo xanh mới nên thơ, thật đẹp. Thanh xuân là thế, “chín” là thế!

Từ cụ thể, từ nắng, từ mái tranh, từ gió, rồi khái quát: “Trên giàn thiên lý. Bóng xuân về”. Câu thơ có sự ngưng đọng, ngưng đọng của cảm xúc nhẹ nhàng, bâng khuâng, lưu luyến đón “bóng xuân”, cảm xúc cô đọng đến nghẹt thở ấy ẩn hiện trong dấu chấm ở giữa bài thơ. Mạch thơ chùn xuống như một mạch cảm xúc Bên giàn thiên lý xuân đã về Xuân nhẹ bước… như cầm được, thấy được ngay trước mắt mỗi chúng ta.

Qua khổ thơ đầu của bài thơ Mùa chín, tác giả bộc lộ một thế giới nội tâm mãnh liệt với những cung bậc cảm xúc được đẩy lên cao trào. Đọc “mùa xuân chín” ta thấy Hàn Mặc Tử đã mượn hình ảnh mùa xuân tươi đẹp, rực rỡ và tràn đầy nhựa sống để nói lên “mùa xuân chín” trong lòng người.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 5

Nhà nghiên cứu Chu Văn Sơn từng nhận xét: “Thơ Hàn Mặc Tử là thơ vươn lên từ sự hủy diệt hướng tới sự sống”. Thật vậy, khi đọc thơ Hàn Mặc Tử, ta luôn thấy một trái tim khát khao yêu đời, được sống. Một trong số đó là bài thơ “Chín mùa xuân”. Đoạn thơ được trích từ tập Nỗi đau (1938) – được coi là “thơ trong sáng nhất của Hàn Mặc Tử”, trong trẻo nhưng cũng đầy bí ẩn, đau đớn.

“Mùa Xuân Nguyên Đán” gây ấn tượng với độc giả bởi chính tựa đề của nó. Bởi lẽ, đọc thơ Hàn Mặc Tử, ta luôn thấy một âm u, mơ màng, huyền bí, buồn đau với những hình ảnh tiêu biểu là “máu”, “trăng” và “rượu”. Tuy nhiên, “mùa chín” lại mang đến một cảm giác hoàn toàn mới, một không gian tràn đầy sức sống của cảnh xuân và tình xuân. “Chín” là tính từ để chỉ trạng thái của trái cây khi đến thời điểm thu hoạch, ngọt, mọng nước và thơm. Với tâm niệm đó, Hàn Mặc Tử đã làm nên một “mùa xuân chín” – mùa xuân căng tràn nhựa sống, tròn đầy và viên mãn. Mùa xuân đẹp nhất, rạng rỡ nhất, tràn đầy sức sống nhất.

Mạch thơ là một dòng suy tưởng bấp bênh, chuyển kênh đột ngột. Khoảng thời gian tác giả đang đắm chìm trong giây phút hiện tại với cảnh đẹp mùa xuân hiện ra trước mắt, chợt nhớ về quá khứ xa xăm với cảnh làng quê thân thương. Về khung cảnh, bức tranh xuân đang từ ngoại cảnh (mái tranh, giàn thiên lý, cỏ xanh sóng biếc,…) bỗng chuyển sang tâm trạng (cô gái cày ruộng bên bờ sông trắng xóa). Về cảm xúc, Hàn Mặc Tử đã bộc lộ tư tưởng của mình với nhiều khúc ngoặt: từ say mê, rạo rực đến trạng thái bâng khuâng, xao xuyến, bùi ngùi. Có thể thấy mạch thơ không đi theo một chiều mà luôn vận động vô cùng linh hoạt, phong phú. Đó là phong cách thơ độc đáo của nhà thơ Hànộimới.

Đoạn thơ mở đầu bằng một bức tranh thiên nhiên tươi mới, tràn ngập ánh sáng, tràn ngập sắc xuân:

“Trong nắng cháy, giấc mơ tan biến
Hai mái tranh lác đác vàng
Gió xào xạc trêu tà áo xanh
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân đến”.

Thiên nhiên mùa xuân hiện ra tràn ngập sắc vàng của nắng lẫn trong làn khói mờ ảo, huyền bí. Sự kết hợp từ “khói tan mộng” khiến ta hình dung sương mù như tan trong nắng tạo nên một khung cảnh thơ mộng. Màu vàng của nắng càng rực rỡ hơn với hình ảnh “những mái tranh vàng”. Trong khung cảnh yên bình, tĩnh lặng ấy, nhà thơ chợt bắt gặp tiếng “xào xạc” của “gió trêu tà áo xanh”. Biện pháp đảo ngữ, nhân hoá đã được nhà thơ sử dụng một cách tài tình. “Xào xạc” được đảo ở đầu câu để nhấn mạnh tính động của cảnh vật. Những cơn gió như đang đùa giỡn với tà áo xanh đón xuân, làm cho không khí xuân thêm rộn ràng, vui tươi, rộn ràng. Từ mái tranh, nhà thơ chuyển điểm nhìn của mình sang “thần trời”. Dấu chấm đặt giữa câu thơ như ngắt nhịp, ngắt nhịp. Bởi đó chính là khoảnh khắc thi nhân giật mình nhận ra “bóng xuân”. Thanh xuân là hữu hình, có thể nhìn thấy bằng mắt. Bóng xuân nhẹ nhàng bước tới như đứng trước mặt thi nhân, làm người ta ngỡ ngàng khi chiêm ngưỡng sắc xuân tươi đẹp ấy.

Qua những hình ảnh được miêu tả trong khổ thơ đầu cùng với thể thơ độc đáo, ngôn ngữ kết tinh bằng trái tim nhân hậu của thi nhân, Hàn Mặc Tử đã viết nên một “mùa xuân chín” trọn vẹn, tròn đầy. thường xuyên, nghiêm túc.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 6

Hàn Mặc Tử là nhà thơ có phong cách thơ rất riêng và độc đáo. Ông để lại nhiều tập thơ nổi tiếng như Gái quê, Thơ điên hay Chơi giữa mùa trăng. Bài thơ “Mùa xuân chín” là một bài thơ tiêu biểu, góp phần làm nên tên tuổi nhà thơ.

Nhan đề bài thơ thật ấn tượng là “Mùa chín”, ta nghe như có một sự êm dịu, thoang thoảng hương thơm của một mùa xuân rực rỡ nhưng cũng không kém phần đằm thắm, ý tứ chất chồng tầng tầng lớp lớp ý nghĩa sâu xa khiến ta tò mò. khám phá, thôi thúc ta đi sâu vào nội dung tác phẩm để phát hiện ra độ “chín” của mùa xuân trong thơ Hàn Mặc Tử như thế nào.

“Trong nắng cháy, giấc mơ tan biến
hai mái nhà tranh lác đác vàng
Gió xào xạc trêu tà áo xanh
Trên giàn thiên lý bóng xuân về”

Bức tranh mùa xuân quê thật yên bình, đậm đà, đằm thắm. Trong ánh nắng nhẹ của bầu trời, những làn khói dường như tan biến tạo nên một vẻ đẹp mộng mơ, không quá chi tiết, chỉ vài nét chấm phá nhưng lại khiến ta xao xuyến trước khung trời bình yên lúc này. . Trên những mái nhà tranh của vùng quê nghèo điểm xuyết màu hoa thiên lý, làn gió nhẹ khẽ đung đưa những chiếc lá xanh tạo nên âm thanh “xào xạc” là lạ, tất cả thật nhẹ nhàng mà thân thương.

Đoạn thơ trên trích từ bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử vẽ nên một bức tranh mùa xuân tràn đầy sức sống nhưng cũng đầy lãng mạn. Khi miêu tả nắng, người ta thường dùng nắng, nhưng ở đây tác giả dùng từ “nắng” để làm nổi bật vẻ dịu dàng, uyển chuyển của nắng. Là làn khói mơ màng tan trong không trung. Là khói nắng hắt vào không trung hay là khói nhà ai dậy sớm nấu cơm? Dù thế nào ta cũng thấy được sự cảm nhận tinh tế của Hàn Mặc Tử. Ngoài ánh nắng, mái tranh còn được hiện lên trong bức tranh vàng của mùa xuân. Và gió đang trêu đùa tà áo xanh của cô xào xạc. Cách nhân hóa làn gió trêu đùa tà áo dài càng làm bừng lên sức sống căng tràn của mùa xuân. Và bên ngoài, bồ công anh đã bắt đầu nở và những chiếc lá xanh tươi mơn mởn báo hiệu mùa xuân đã thực sự đến.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 7

Trong bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử, tác giả đã mô tả một bức tranh chi tiết về mùa xuân với sự tràn đầy sức sống và lãng mạn. Tuy chỉ là đoạn 1, nhưng đó là đoạn vô cùng tuyệt vời và đầy cảm xúc. Để mô tả ánh nắng, tác giả đã sử dụng từ “làn nắng” để tô đậm sự nhẹ nhàng và uyển chuyển của nắng. Với từ này, ánh sáng của nắng trở nên mơ hồ và không thể chạm vào được, giống như khói mơ màng trôi trong không khí. Điều này đã tạo nên một sự lãng mạn và tinh tế đặc biệt, tăng thêm sự thích thú cho người đọc.

Bên cạnh sự mô tả về ánh nắng, tác giả cũng không quên đề cập đến mái nhà tranh lấm tấm vàng. Để tạo ra hình ảnh này, tác giả đã sử dụng một số từ ngữ tinh tế và hài hòa, giúp cho mùa xuân trở nên sống động hơn bao giờ hết. Và cô gió trêu ghẹo tà áo biếc nghe sột soạt càng làm cho cảnh vật mùa xuân trở nên đầy sức sống và mãnh liệt. Cách nhân hóa gió đã giúp tác giả mô tả một cách tinh tế và đầy cảm xúc về mùa xuân, đưa người đọc vào một thế giới đầy màu sắc và đầy cảm hứng.

Và ngoài kia, giàn thiên lý đã bắt đầu nở hoa và những chiếc lá xanh tươi mơn mởn đang thi nhau khoe sắc, báo hiệu mùa xuân đã sang thật rồi. Chính những hình ảnh này đã giúp cho mùa xuân trở nên tươi đẹp hơn bao giờ hết, mang lại cho người đọc một cảm giác vô cùng ấn tượng và đáng nhớ.

Tóm lại, đoạn 1 trong bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử là một bức tranh vô cùng đẹp và đầy màu sắc về mùa xuân, đưa người đọc vào một thế giới đầy cảm xúc và tình cảm. Đó là một bài thơ tuyệt vời và đáng để được suy ngẫm và cảm nhận.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 8

Mùa xuân là thời điểm của sự sinh sôi nảy nở, được thể hiện qua nhiều góc nhìn khác nhau của các thi sĩ. Có những bài thơ miêu tả mùa xuân với bông hoa tím nở trên dòng sông xanh, còn những bài thơ khác lại miêu tả mùa xuân như một kỷ niệm đẹp. Một số thi sĩ miêu tả mùa xuân bằng các bức tranh về giàn thiên lí trên mái nhà tranh. Bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử là một tuyệt phẩm miêu tả mùa xuân tràn đầy sức sống và quyến rũ.

“Trong làn nắng ửng: Khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang”​

“Bức tranh mùa xuân chín” trong bài thơ của Hàn Mặc Tử được miêu tả tinh tế và tràn đầy cảm xúc. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tươi sáng và nhẹ nhàng để khiến người đọc dễ dàng cảm nhận được vẻ đẹp của mùa xuân.

Trong bài thơ này, Hàn Mặc Tử không chỉ miêu tả cảm giác của mùa xuân qua những làn nắng nhẹ nhàng và mỏng manh, mà còn thông qua gió xuân. Gió xuân được tác giả miêu tả như một thế lực trêu đùa không chỉ với làn nắng mà còn với tà áo biếc. “Soạt soạt” một từ gợi thanh, đưa ta vào khoảnh khắc tà áo tung bay trong gió, những làn gió mát nghịch ngợm luôn qua khe tóc, lật tung tà áo, mát mẻ và đầy hương xuân.

Ngoài ra, tác giả còn miêu tả về dàn thiên lí vàng tươi trên những mái nhà tranh, tạo ra những đốm lấm tấm vàng, như hoa dệt trên mái. Tất cả tạo nên một bức tranh mùa xuân tươi đẹp, với màu sắc tươi sáng, cảm giác ấm áp và tràn đầy hy vọng.

Hàn Mặc Tử cũng miêu tả rất sâu sắc về cảm xúc và tâm trạng của nhân vật trong bài thơ. Những đoạn miêu tả về nắng và gió xuân, về dàn thiên lí vàng tươi trên những mái nhà tranh đều rất nhân hóa, gợi lại những kỷ niệm về mùa xuân thơ ấu, có nắng vàng chiếu rọi và những ngọn gió mát mẻ, đơn giản và trữ tình.

Tóm lại, “Bức tranh mùa xuân chín” trong bài thơ của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, toát lên vẻ đẹp và sức sống của mùa xuân, cùng với những cảm xúc sâu sắc của người viết và những kỷ niệm của người đọc

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 9

Mùa xuân là thời điểm của sự khởi đầu mới, của những kế hoạch và ước mơ, của hy vọng và niềm tin. Không có gì tuyệt vời hơn khi được đón mùa xuân với những bước chân trẻ trung, những trái tim đầy nhiệt huyết, và niềm tin rằng mọi điều đều là có thể.

Điều đặc biệt của mùa xuân là sự trở lại của sự sống, khi những ánh nắng ấm áp của mùa xuân đang đẩy lùi những ngày đông giá lạnh, để mang lại niềm vui và sự yêu đời cho mọi người. Mùa xuân cũng là thời điểm của sự đổi mới về mặt tinh thần, khiến cho con người trở nên sáng tạo và năng động hơn bao giờ hết.

Bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm vô cùng đặc biệt, khiến cho người đọc cảm nhận được rõ ràng những cảm xúc đang tràn ngập trong tâm hồn của nhà thơ. Những câu thơ xuân tươi mới trong bài thơ đã mô tả chính xác vẻ đẹp tuyệt vời của mùa xuân, khiến cho mọi người không thể không cảm nhận được sự sống động và niềm vui của mùa xuân.

Mùa xuân cũng là thời điểm của tình yêu, khi mọi người lại đang tìm kiếm cho mình một nửa yêu thương. Tình yêu trong mùa xuân là tình yêu đầy sự ngọt ngào và lãng mạn, khi những cặp đôi đi dạo trên đường phố, tay trong tay, với những nụ cười tươi tắn trên môi.

“Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lí bóng xuân sang”.

Ánh nắng xuân không giống như tia hoặc giọt nắng mà giống như một “làn nắng”. Từ “làn” gợi lên hơi thở nhẹ nhàng, ánh nắng mỏng manh và mềm mại, trải đều trong thơ và khoảng không. “Làn nắng” lại phản chiếu trong “khói mơ tan”. Đây là một cảnh sắc nhẹ nhàng, đẹp dân dã và huyền diệu. Sương khói kết hợp với ánh nắng; “ánh sáng” của ánh nắng được nhấn mạnh trong khói mơ màng đang “tan”. Bút của thi sỹ vẫn hướng đến một phong cách thơ truyền thống và cổ điển, nơi cảnh sắc có một linh hồn, một tình cảm sâu sắc. Người viết trân trọng chào đón ánh nắng mới tinh khiết đó là “Mái nhà tranh lấm tấm vàng”! Những cặp vần trong bài thơ tạo nên một cảm giác ấm áp, một cảnh vật cân xứng và hài hòa, đầy mơ mộng. Những nét chấm phá đơn giản nhưng tinh tế gợi lên những cảm xúc, đơn giản nhưng đáng yêu. Chỉ có “mái nhà tranh” hiện lên trong “làn nắng ửng” nhưng vẫn gợi lên một sức sống đang lay động, đơn giản nhưng vẫn mang đậm tính bình yên của dân làng. Ánh nắng như rải trên “mái nhà tranh” một chút sắc xuân và hương xuân: “Sót soát gió trêu tà áo xanh”. Tiếng gió “trêu” áo và gam màu “xanh” của lá là những màu sắc của mùa xuân. Một từ “trêu” đáng yêu, thân thương, như mang hương vị đồng quê từ các bài ca dao, từ những lời hát ghẹo tình tứ xưa. Gió cũng chọn áo để “trêu”, phải chọn áo xanh mới thật thơ, thật đẹp. Đó chính là mùa xuân, đó chính là “chín”!Bài thơ Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm nghệ thuật đầy tinh tế và sắc màu, đem đến cho người đọc một trạng thái cảm xúc bâng khuâng và đầy cảm xúc nhẹ nhàng.

Tác giả đã sử dụng những từ ngữ tinh tế như “cụ thể”, “làn nắng”, “mái nhà tranh”, “gió” để tạo ra hình ảnh về mùa xuân đẹp như mơ trong đầu người đọc. Câu thơ “Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang” cũng mang đến cho người đọc một trạng thái cảm xúc ngập tràn và đầy bồi hồi. Mạch thơ ngập ngừng như mạch cảm xúc, khiến cho người đọc cảm nhận được một sự đong đưa và bồi hồi.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 10

Mùa xuân là thời điểm của những khởi đầu mới, của những dự định và ước mơ, của hy vọng và niềm tin. Còn gì tuyệt vời hơn khi chào đón mùa xuân với những bước chân trẻ trung, những trái tim nhiệt huyết và niềm tin rằng mọi thứ đều có thể.

Điều đặc biệt của mùa xuân là sự sống trở lại, khi những tia nắng ấm áp của mùa xuân đang đẩy lùi những ngày đông giá lạnh, để mang đến niềm vui, sự yêu đời cho mọi người. Mùa xuân cũng là thời điểm đổi mới tinh thần, khiến con người trở nên sáng tạo và năng động hơn bao giờ hết.

Bài thơ “Mùa chín” của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm vô cùng đặc sắc, khiến người đọc cảm nhận rõ những cảm xúc dâng trào trong tâm hồn thi nhân. Những câu thơ xuân tươi trong bài thơ đã miêu tả chính xác vẻ đẹp tuyệt vời của mùa xuân, khiến cho người ta không khỏi cảm nhận được sự rộn ràng, tươi vui của mùa xuân.

Mùa xuân cũng là thời điểm của tình yêu, khi mọi người đang tìm kiếm một nửa của mình. Tình yêu mùa xuân là tình yêu đầy ngọt ngào và lãng mạn, khi các cặp đôi tay trong tay đi dạo trên phố, trên môi nở nụ cười rạng rỡ.

“Trong nắng cháy, giấc mơ tan biến
hai mái nhà tranh lác đác vàng
Gió xào xạc trêu tà áo xanh
Trên giàn thiên lý bóng xuân về”.

Nắng xuân không giống tia nắng hay giọt nắng mà giống một “ánh nắng”. Từ “ngõ” gợi một hơi thở nhè nhẹ, một ánh nắng mỏng manh, trải đều trong thơ và không gian. “Nắng” được phản chiếu trong “khói mơ”. Đây là một khung cảnh nhẹ nhàng, đẹp đẽ và huyền diệu. Sương mù kết hợp với ánh sáng mặt trời; “Ánh sáng” của nắng được nhấn mạnh trong làn khói mơ màng đang “tan biến”. Ngòi bút của nhà thơ vẫn hướng về lối thơ truyền thống, cổ điển, ở đó cảnh vật có tâm hồn, tình cảm sâu sắc. Người viết trân trọng đón ánh nắng mới tinh khôi đó là “Mái nhà tranh vàng”! Các cặp vần trong bài thơ tạo cảm giác ấm áp, cảnh vật cân đối hài hòa, đầy mộng mơ. Những nét vẽ đơn giản nhưng tinh tế khơi gợi cảm xúc, đơn giản nhưng đáng yêu. Chỉ có “mái nhà tranh” hiện ra trong “nắng chói chang” mà vẫn gợi lên một sức sống lay động, giản dị mà vẫn mang nét hiền hòa của dân làng. Ánh nắng dường như rải trên “mái tranh” một chút sắc xuân và hương xuân: “Khống chế gió trêu tà áo xanh”. Tiếng gió “rùa” vào tà áo và màu “xanh” của lá là sắc màu của mùa xuân. Một từ “chêu ghẹo” đáng yêu, thân thương như mang theo hương vị đồng quê từ những câu ca dao, từ những câu đùa nghĩa tình xưa cũ. Gió cũng chọn áo để “trêu ngươi”, nhất định phải chọn áo xanh mới nên thơ và đẹp. Đó là mùa xuân, đó là sự “chín”! Bài thơ Mùa chín chín của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, nhiều màu sắc, mang đến cho người đọc những trạng thái tâm hồn bâng khuâng, xúc động. chạm nhẹ nhàng.

Tác giả đã sử dụng những từ ngữ tinh tế như “bê tông”, “nắng”, “mái tranh”, “gió” tạo nên hình ảnh mùa xuân đẹp như mơ trong tâm trí người đọc. Bài thơ “Trên giàn thiên lý.” Bóng xuân” cũng mang đến cho người đọc một trạng thái cảm xúc đầy rạo rực, hồi hộp. Mạch thơ ngập ngừng như một dòng cảm xúc, khiến người đọc có một cảm giác đung đưa, bồi hồi.

Qua bài thơ Mùa xuân chín ta cảm nhận được tình yêu mùa xuân của tác giả. Dù mùa xuân nhẹ nhàng bước đi, ta vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của nó trong niềm hạnh phúc của cuộc đời.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 11

Trong bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử, tác giả đã miêu tả một cách chi tiết bức tranh mùa xuân tràn đầy sức sống và lãng mạn. Mới chỉ là phần 1 thôi nhưng là một tập phim rất hay và đầy cảm xúc. Để tả nắng, tác giả đã dùng từ “nắng” để làm nổi bật vẻ nhẹ nhàng, uyển chuyển của nắng. Với từ này, ánh sáng của mặt trời trở nên mơ hồ và không thể chạm tới, giống như một làn khói mơ màng bay trong không trung. Điều này đã tạo nên sự lãng mạn và tinh tế đặc biệt, làm tăng thêm sự thích thú cho người đọc.

Bên cạnh việc miêu tả ánh nắng, tác giả cũng không quên nhắc đến mái nhà tranh điểm xuyết sắc vàng. Để tạo nên hình ảnh này, tác giả đã sử dụng một số từ ngữ tinh tế, hài hòa, làm cho mùa xuân trở nên sống động hơn bao giờ hết. Và nàng khẽ reo xào xạc trên tà áo dài xanh làm cho khung cảnh mùa xuân tràn đầy sức sống và mãnh liệt. Sự nhân cách hóa của gió giúp tác giả miêu tả mùa xuân một cách tinh tế và giàu cảm xúc, đưa người đọc vào một thế giới đầy màu sắc và tràn đầy cảm hứng.

Và bên ngoài, bồ công anh đã bắt đầu nở và những chiếc lá xanh tươi mơn mởn báo hiệu mùa xuân đã thực sự đến. Chính những hình ảnh ấy đã làm cho mùa xuân trở nên tươi đẹp hơn bao giờ hết, tạo cho người đọc một cảm xúc vô cùng ấn tượng và đáng nhớ.

Tóm lại, khổ thơ đầu bài thơ “Mùa chín” của Hàn Mặc Tử là một bức tranh mùa xuân vô cùng tươi đẹp và đầy màu sắc, đưa người đọc vào một thế giới đầy cảm xúc và cảm xúc. Đó là một bài thơ tuyệt vời và đáng suy ngẫm và cảm nhận.

Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín – Mẫu 12

Mùa xuân- mùa của sự sinh sôi nảy nở đã đi vào trang văn của biết bao thế hệ thi sĩ với những nét đẹp khác nhau. Đôi lúc mùa xuân với bông hoa tím biếc mọc giữa dòng sông xanh của Thanh Hải, có khi lại là mùa xuân một đi không trở lại với những nét đẹp khó quên trong nhưng dòng thơ của Xuân Diệu.. Còn với Hàn Mặc Tử thì mùa xuân chính là những làn nắng nhẹ nhàng chiếu rọi lên giàn thiên lí trên mái nhà tranh. Bức tranh mùa xuân đó đã được Hàn Mặc Tử khắc họa rõ nét trong khổ đầu bài thơ “Mùa xuân chín”. Một mùa xuân căng mọng và nhẹ nhàng quyến luyến.

“Trong làn nắng ửng: Khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang”​

Ánh nắng xuất hiện trong “Mùa xân chín” không phải là những hạt nắng hay giọt nắng vàng mà ánh nắng ở đây là những làn nắng nhẹ nhàng và mỏng manh. “Làn nắng” gợi cho ta cảm giác nhẹ nhàng, mềm mại, cái nắng ấy như một tấm lụa được dệt bằng ánh sáng, đang uốn mình trong cái gió xuân. Không chỉ vậy nắng xuân ở đây là nắng ửng, cái nắng nhẹ nhàng hiện lên, chiếu rọi xuống những mái nhà tranh như vệt hồng ửng lên trên má người thiếu nữ. Những làn nắng ấy còn ẩn hiện trong khói mờ tan, những vệt nắng xuyên qua làn khói ửng lên rực rỡ. Tất cả làm nổi bật cái nắng xuân trong làn khói mờ. Vừa hư vừa thực, ảo diệu mà lại đắm say.

Trên những mái nhà tranh vừa nghi ngút khói mờ vừa được điểm tô bởi những bông hoa thiên lí vàng tươi. Tạo nên những đốm lấm tấm vàng, như hoa dệt trên mái. Gió xuân không chỉ trêu đùa làn nắng mà còn trêu tà áo biếc. “Soạt soạt” một từ gợi thanh, đưa ta vào khoảnh khắc tà áo tung bay trong gió, những làn gió mát nghịch ngợm luôn qua khe tóc, lật tung tà áo, mát mẻ và đầy hương xuân. Mùa xuân có nắng có gió này được Hàn Mặc Tử cảm nhận được khi nhìn dàn thiên lí thấy bóng xuân. Giống cách mà các nhà thơ thời trước thấy khói trên sông sẽ nhớ về quê nhà thì Hàn Mặc Tử cũng vậy, nhờ dàn thiên lí mà thấy bóng xuân. Bức tranh mùa xuân hiện lên một cách nhẹ nhàng và tươi đẹp, luồn lách vào tâm trí gợi lại cho ta những mùa xuân thơ ấu, có nắng vàng chiếu rọi và những ngọn gió mát mẻ, đơn giản nhưng rất đỗi trữ tình.

Bằng những câu thơ miêu tả tài tình và bện pháp nhân hóa, ta thấy được một bức tranh mùa xuân từ trên cao với làn nắng hòa trong khói mờ đến những nơi thấp hơn như mái nhà với dàn thiên lí. Tác giả đã đưa ta đến với nhiều góc nhìn khác nhau từ cao xuống thấp, từ xa đến gần. Bức tranh mùa xuân trong khổ đầu bài thơ “Mùa xuân chín” chín là mùa xuân vừa mới đến độ căng mọng, nhẹ nhàng và ngát hương thơm.​

Trên đây là nội dung bài học Phân tích khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín hay nhất (12 bài mẫu) do thầy cô trường THCS Bình Chánh biên soạn và tổng hợp. Hy vọng sẽ giúp các em hiểu rõ nội dung bài học và từ đó hoàn thành tốt bài tập của mình. Đồng thời luôn đạt điểm cao trong các bài thi bài kiểm tra sắp tới. Chúc các em học tập thật tốt.

Đăng bởi THCS Bình Chánh trong chuyện mục Học tập

5/5 - (177 bình chọn)


Nguyễn Thanh Tùng

Trường THCS Bình Chánh với mục tiêu chung là tạo ra một môi trường học tập tích cực, nơi mà học sinh có thể phát triển khả năng và đạt được thành công trong quá trình học tập. Chúng tôi cam kết xây dựng một không gian học tập đầy thách thức, sáng tạo và linh hoạt, nơi mà học sinh được khuyến khích khám phá, rèn luyện kỹ năng và trở thành những người học suốt đời.

Bài viết liên quan

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button