Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm lớp 4 (26 Mẫu)

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm bao gồm dàn ý chi tiết cùng 26 bài mẫu hay nhất được biên soạn bởi thầy cô trường THCS Bình Chánh sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích cho các em lớp 4. Dựa vào đây, các em sẽ trau dồi thêm nhiều vốn từ mới, rèn luyện kỹ năng viết bài văn ngắn ngày một hoàn thiện hơn.

Đề bài: Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm lớp 4
Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm lớp 4

Mục lục

Dàn ý viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm lớp 4

1. Mở bài:

– Giới thiệu về thời gian, địa điểm diễn ra sự việc.

2. Thân bài:

– Sự việc đó là gì?

– Ai đã giúp đỡ ai? Cách giúp đỡ là gì?

– Thái độ của người nhận được sự giúp đỡ là gì?

3. Kết bài:

– Kết quả của việc tốt ấy là gì?

– Cảm xúc, suy nghĩ của em về việc tốt ấy.

Dàn ý viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm lớp 4
Dàn ý viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm lớp 4

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 1

Chiều hôm nay, sau khi tan học, em đã ngồi chờ bố đến đón ở trên sân trường. Trong lúc chờ đợi, em đã làm được một việc tốt, giúp bác lao công ở trường.

Lúc ấy, các bạn học sinh đã đi về gần hết, chỉ còn lác đác vài bạn đang chờ phụ huynh đến đón giống em. Bác lao công bắt đầu kéo từng thùng rác lớn từ phía căn-tin trường học về xe tập kết rác ở trước cổng. Các thùng rác đều cao đến ngực bác, đựng đầy rác mà bánh xe thì lại nhỏ, nên bác kéo vất vả lắm. Thế là, em liền chạy lại, đẩy mặt sau của thùng để bác kéo đi dễ dàng hơn. Nhìn thấy em, bác liền bảo: “Cháu đừng đẩy như thế, thùng rác bẩn lắm!”. Nhưng em không dừng lại, mà vẫn tiếp tục đẩy. Vừa đi, em vừa trả lời bác: “Dạ không sao đâu bác ạ, lát nữa cháu về nhà luôn mà, không có đi đâu cả!”. Lần này, bác không nói gì nữa, ngầm đồng ý sự giúp đỡ của em. Cả hai bác cháu đẩy bốn thung rác lớn ra đến cổng, mà mồ hôi ướt hết cả trán. Sau khi người thu gom rác lấy rác đi, em và bác lại đẩy thùng rác rỗng về căn-tin. Lần này thùng nhẹ rồi, nên một mình em đẩy được một thùng mà không cần ai giúp cả. Khi em vừa giúp bác lao công đẩy nốt cái thùng rác cuối cùng về vị trí cũ, thì vừa hay bố em đã đến đón ở trước cổng. Em liền vội vào chào bác để chạy về phía bố. Nhìn thấy chiếc áo lấm tấm mồ hôi của em, bố rất ngạc nhiên. Nhưng khi thấy bác lao công tiến lại để nói lời cảm ơn em, bố đã hiểu tất cả.

Trên đường về nhà, em tíu tít kể cho bố nghe về chuyện mình đã chủ động giúp bác lao công như thế nào. Vì đã làm được một việc tốt, nên em cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc vô cùng.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 2

Gần đây, miền Trung nước ta đã phải đối diện với một trận lũ lịch sử, gây ra những thiệt hại nghiêm trọng và khốn đốn cho người dân. Tuy nhiên, trong thời điểm khó khăn này, truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta đã được thể hiện mạnh mẽ. Em cũng đã đóng góp một phần nhỏ sức mình vào việc hỗ trợ.

Suốt những ngày qua, truyền thông tràn ngập những hình ảnh và thông tin về cuộc khủng hoảng tại miền Trung. Trước sức mạnh của thiên nhiên, con người trở nên vô cùng nhỏ bé, nhưng sự kiên nhẫn và bền bỉ đã giúp họ vượt qua khó khăn. Tuy nhiên, sau cơn lũ, những gì còn lại là những tài liệu học tập, dụng cụ bị đất lấm bẩn, những bộ quần áo rách, dơ bẩn, và những tài sản bị hư hỏng nặng. Các học sinh bị cảm động khi không còn sách vở, quần áo sạch sẽ để đến trường. Nhìn thấy tình cảnh đó, mọi người đều tỏ ra đoàn kết, chung tay giúp đỡ miền Trung. Ai có thể giúp, thì giúp; ai có thứ gì đó, thì đem góp. Nhìn thấy những hành động đó, trong em hiện lên một cảm giác đặc biệt.

Một tối, em về nhà và xin phép mẹ để dành những bộ quần áo còn mới nhưng không mặc nữa để tặng cho các bạn ở miền Trung. Mẹ đồng ý, em vui mừng và ngay lập tức giặt sạch và gấp gọn những bộ quần áo để chuẩn bị. Sau đó, em lấy những cuốn sách đã sử dụng qua các năm học trước đó và đóng gói chúng để gửi cùng. Cả tối, em không thể ngủ, không ngừng suy nghĩ về những người dân miền Trung khó khăn và vất vả. Em nhớ đến cảnh tượng những em học sinh bất hạnh không có đồ ăn, không có sách vở trong nhiều ngày, và những cuốn sách, áo quần bị cuốn trôi trong lũ. Tại thời điểm đó, em quyết định đem ra số tiền tiết kiệm được từ việc nuôi chú heo trong hai năm để mua đàn guitar. Tuy rằng có chút tiếc nuối, nhưng em tự tin rằng đó là điều đúng đắn để giúp đỡ các bạn học sinh tại vùng lũ. Em đã phá vỡ chú heo và cẩn thận vuốt sạch từng tờ tiền, sau đó cất gọn vào phong bì. Khi hoàn tất mọi việc, em cảm thấy hạnh phúc và an lòng khi đã đóng góp một phần nhỏ của mình vào công cuộc hỗ trợ.

Em hiểu rằng hành động của mình không lớn lao, nhưng em vô cùng hạnh phúc và biết ơn khi có cơ hội giúp đỡ những người khó khăn. Em hứa sẽ cố gắng học tập và phát triển bản thân để trong tương lai, em có thể giúp đỡ nhiều người hơn bằng khả năng và sự nỗ lực của mình.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 3

Những việc tốt góp phần lan tỏa điều đẹp đẽ trong cuộc sống. Chắc hẳn, trong cuộc đời, ai cũng đều từng làm được một việc tốt. Bản thân tôi cũng như vậy. Việc làm đó giúp tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.

Chủ nhật tuần này, khu phố của tôi đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người cùng tham gia. Công việc của bố mẹ khá bận rộn, chỉ có cuối tuần được nghỉ ngơi. Vì vậy tôi và chị Hoài đã xung phong tham gia thay bố mẹ.

Sáng hôm đó, hai chị em thức dậy thật sớm. Chúng tôi vệ sinh cá nhân nhanh chóng, rồi ăn sáng. Sau đó, chị Hoài đạp xe đưa tôi ra nhà văn hóa. Tám giờ sáng, rất đông người đã tập trung lại nhà văn hóa. Từ các bác lớn tuổi, đến các anh chị thanh niên và cả các bạn thiếu nhi đều tham gia. Ai cũng đều hào hứng đóng góp một phần công sức vào việc chung.

Các anh chị đoàn viên đã phân loại từng dụng cụ lao động. Mọi người lắng nghe sự phân công của bác trưởng thôn. Nhiệm vụ của chúng tôi là dọn dẹp các con đường trong thôn, nhà văn hóa và trồng cây ở con đường chính. Sau đó, chúng tôi đến nhận dụng cụ lao động và cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn con đường chính. Các anh chị thanh niên phụ trách quét dọn các con đường trong ngõ, trồng cây tại con đường chính. Chúng em ở lại nhà văn hóa để quét dọn và giúp tưới nước cho cây mới được trồng. Mọi người vừa làm việc, vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đến chiều, mọi công việc mới xong. Toàn bộ số rác được gom lại vào bao tải để đem đến nơi xử lí. Những rác thải có thể tái chế như vỏ chai, vỏ lon, ống hút… sẽ được để riêng vào một bao tải.

Sau một buổi sáng, các con đường trong thôn như được khoác lên một bộ áo mới. Ai cũng đều cảm thấy mệt mỏi đã tan biến. Hàng cây xanh mới được trồng đung đưa trong gió.

Tôi cảm thấy công việc này thật ý nghĩa và giá trị. Nhờ vậy, tôi tự hứa với bản thân sẽ tích cực làm thêm nhiều việc tốt hơn.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 4

Kì nghỉ hè vừa rồi, em cùng mẹ đã có một chuyến đi chơi vô cùng đáng nhớ. Hôm đó là một ngày trời khá nóng, người trong khu du lịch rất đông. Khi em và mẹ đang chụp ảnh cùng nhau thì thấy một cô bé đứng sau bồn hoa đang khóc.

Cô bé chỉ khoảng 4 tuổi, mặc váy hoa màu hồng rất xinh, hai bím tóc thắt lại. Nghe thế, em tiến đến lại gần và hỏi: “Em ơi, em sao thế?”. Cô bé òa khóc to hơn, nức nở: “Em không thấy bố mẹ đâu cả.”. Mẹ tôi thấy vậy liền tiến đến hỏi: “Cháu là ai? Bố mẹ cháu tên gì? Sao lại lạc ở đây?” Cô bé ấy vẫn khóc nấc, không trả lời được tiếng nào. Thấy vậy, em bèn nói “Thôi em nín đi, chị đưa em đi tìm bố mẹ nhé”. Cô bé gật đầu rồi nhưng vẫn chưa ngưng khóc, hàng nước mắt vẫn lăn dài trên má.

Cô bé tên là Trang Anh. Bởi vì mải nhìn người ta diễn xiếc rồi bị dòng người đẩy đi nên em lạc mất bố mẹ từ khi nào không biết. Sau khi cô bé nín khóc, em và mẹ quyết định đưa Trang Anh đến phòng phát thanh của khu du lịch để nhân viên gọi loa tìm gia đình cho bé. Thấy cô bé có vẻ đói và mệt, mẹ em đã mua cho Trang Anh một chiếc xúc xích và một chai nước. Khi này, Trang Anh đã bình tĩnh hơn. Cô bé nín khóc, ngồi ngoan trong lòng em ăn đồ ăn.

Khoảng mười lăm phút sau, bố mẹ Trang Anh đã đến. Cả gia đình mừng mừng tủi tủi ôm nhau khóc rồi rối rít cảm ơn hai mẹ con em. Nhìn cảnh đoàn tụ, em và mẹ cũng thấy hạnh phúc lây.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 5

Đối với mỗi người, khi làm được một việc tốt sẽ đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Và tôi cũng vậy. Tuy đó chỉ là một việc làm vô cùng nhỏ bé nhưng tôi tin chắc rằng mình đã đóng góp một phần công sức để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.

Vào thứ bảy tuần vừa rồi, nhân dịp chào mừng kỷ niệm ngày Quốc khánh mùng 2 tháng 9, thôn tôi đã tổ chức một buổi tổng vệ sinh. Theo sự chỉ đạo của ban phó trưởng thôn và đoàn thanh niên, mỗi gia đình sẽ tự dọn dẹp vệ sinh trong nhà cũng như khu vực đường làng xung quanh nhà. Bố mẹ tôi đều có việc bận ở công ty nên không thể ở nhà. Chị gái và tôi đã xung phong thay mặt cả nhà tham gia dọn dẹp.

Từ sáng sớm, tôi và chị đã lau dọn nhà cửa, sân vườn. Sau đó, hai chị em tôi cùng nhau quét dọn khu vực đường xung quanh nhà mình. Tất cả những giấy rác đều được chúng tôi gom vào một chiếc túi bóng to và chuyển đến khu vực để rác chung của làng, sau đó chúng sẽ được vận chuyển tới nơi xử lý rác thải. Kết thúc một buổi sáng, nhà cửa và đường làng đã sạch sẽ. Tôi cùng chị tiếp tục theo các anh chị đoàn viên đi nhặt cỏ, tưới tắm cho các cây trong bồn cây dọc theo con đường làng. Dường như, dưới bàn tay chăm sóc của con người, những bồn cây trở nên sạch sẽ hơn, cây cối cũng trở nên tươi tốt hơn.

Sau một ngày lao động chăm chỉ của chúng tôi, cả thôn như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Điều đó khiến tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc vì đã đóng góp sức mình vào công cuộc bảo vệ môi trường của quê hương.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 6

Việc làm tốt giúp lan tỏa những điều tích cực trong cuộc sống. Có lẽ chúng ta đều đã từng làm được việc tốt, và em cũng như vậy.

Chủ nhật tuần này, khu phố của em đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người. Yêu cầu mỗi gia đình cần có hai người tham gia. Vì vậy, em và chị gái đã xung phong ứng cử.

Hai chị em vô cùng háo hức. Việc dọn dẹp có lẽ sẽ vất vả nhưng rất hữu ích. Từ sáng sớm, mọi người đã tập trung tại nhà văn hóa. Bác tổ trưởng tổ dân phố phụ trách phân công từng công việc cụ thể. Chưa lúc nào, nhà văn hóa lại đông đúc và nhộn nhịp như vậy. Ở khu vực nhà kho, tất cả các dụng cụ để dọn dẹp đã được chuẩn bị đầy đủ.

Sau khi nhận dụng cụ, mọi người cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn đường lớn. Các anh chị thanh niên phụ trách trồng cây, nhổ cỏ. Các bạn nhỏ như em sẽ ở lại nhà văn hóa để quét dọn. Những túi rác được gom lại trong túi. Sau đó, rác sẽ được phân loại thành rác hữu cơ (có thể phân hủy) và rác vô cơ (không thể phân hủy). Toàn bộ số rác sau đó sẽ được xe chở rác đưa đến nơi xử lý.

Mọi người vừa làm vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đến chiều, mọi công việc mới xong. Con đường sạch sẽ hơn, không còn rác bẩn. Cây cối xanh tươi trong ánh nắng ban mai. Nhà nào cũng rực rỡ lá cờ đỏ tổ quốc đỏ thắm. Khu phố như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Ngắm nhìn khung cảnh đó, em cảm thấy dường như mọi mệt nhọc đã tan biến hết. Một ngày lao động thật vất vả nhưng lại rất ý nghĩa. Ai cũng hân hoan, vui vẻ trở về nhà.

Mỗi việc làm tốt đều thật giá trị. Em tự hứa sẽ cố gắng làm thêm được nhiều những công việc có ích cho cuộc sống hơn nữa.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 7

Những ngày vừa qua, liên tiếp các thiên tai xảy ra, lũ chồng lũ, bão chồng bão đã khiến cho cuộc sống của đồng bào miền Trung đang gặp rất nhiều khó khăn. Chính vì vậy, để hưởng ứng tinh thần cả nước hướng về miền Trung, trường tôi đã tổ chức một cuộc vận đồng ủng hộ đồng bào miền Trung.

Dưới sự phổ biến của cô tổng phụ trách, chúng tôi hiểu được các cách ủng hộ. Mỗi học sinh đều có thể tham gia đóng góp ủng hộ theo đơn vị lớp với hai cách. Một là ủng hộ bằng tiền mặt, hai là ủng hộ bằng hiện vật. Đối với cách thứ nhất, chúng tôi có thể ủng hộ số tiền tùy theo điều kiện của mỗi gia đình và tấm lòng của mỗi bạn. Đối với cách thứ hai, chúng tôi có thể ủng hộ quần áo, sách vở, giày dép… cho các bạn học sinh. Toàn bộ số tiền và đồ dùng mà chúng tôi ủng hộ đều sẽ được chuyển tận tay đến những người khó khăn.

Tôi cảm thấy đây là một việc làm vô cùng ý nghĩa. Chính vì vậy, tối hôm đó, khi trở về nhà tôi đã xin mẹ một số tiền nhỏ để đem đi ủng hộ. Sau đó, tôi còn xin mẹ sẽ đem những quần áo còn mới nhưng không mặc nữa hay những cuốn sách cũ mình đã không còn học… Khi mẹ nghe xong, mẹ đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi tôi đã biết chia sẻ và giúp đỡ những người khó khăn.

Tuy rằng, sự đóng góp của tôi chỉ vô cùng nhỏ bé thôi nhưng hy vọng rằng sẽ giúp đỡ được người dân miền Trung, đặc biệt là các bạn học sinh như chúng tôi.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 8

Em và Bảo Anh là hàng xóm, lại bằng tuổi nhau nên hai đứa chơi rất thân với nhau. Mỗi chiều đi học về, em đều sang nhà bạn để gọi bạn đi chơi. Thế nhưng chiều hôm qua em gọi mãi mà không thấy bạn trả lời. Bước vào phòng Bảo Anh, em thấy bạn đang ngồi trên bàn học.

Em khẽ gọi lại lần nữa, Bảo Anh quay ra, vẻ mặt buồn rầu nói: “Thôi cậu đi đi, hôm nay tớ không đi chơi đâu”. Thấy lạ, em tiến lại gần hỏi bạn có chuyện gì. Bảo Anh nói bài kiểm tra toán của mình được 8,5 điểm vì không biết làm câu cuối cùng. Bạn không muốn đi chơi, muốn tìm cho ra cách giải được bài toán này. Khi xem đề bài, em thấy rất quen thuộc, hình như em đã học qua rồi. Chạy vội về nhà lấy sách vở sang xem lại, em nhận ra đây là bài toán khó mà cô giáo đã giảng kĩ từng bước giải ở buổi học hôm trước. Bảo Anh và em cùng xem bài mẫu mà cô giáo đã dạy rồi tự tìm ra cách giải bài toán trong đề kiểm tra.

Sau khoảng hơn mười phút, cuối cùng chúng em cũng hoàn thành bài toán. Bảo Anh vui lắm, cảm ơn em rối rít. Chúng em còn ngồi lại, cùng nhau tìm những dạng toán như thế để luyện tập cho nhuần nhuyễn. Mẹ Bảo Anh biết chuyện liền mua kem cho chúng em ăn. Cô bảo “Đây là phần thưởng cho hai bạn vì đã rất chăm chỉ, giúp đỡ nhau trong học tập”. Tuy chiều hôm đó không được đi chơi nhưng em rất vui vì mình đã có thêm nhiều tri thức mới và được ăn cây kem mát lạnh.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 9

Mỗi người trong đời chắc chắn đều từng làm được một việc tốt. Em cũng vậy. Khi làm được việc đó em cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc. Và nhờ vậy mà em nhận ra rằng mình cần phải làm thêm nhiều việc tốt hơn nữa.

Năm nay, sau dịp nghỉ Tết, trường em đã phát động phong trào ủng hộ học sinh vùng cao. Cô tổng phụ trách phổ biến rằng mỗi bạn học sinh trong trường có thể đóng góp bằng hai cách. Đầu tiên, chúng em có thể đóng góp bằng những đồ vật cụ thể như quần áo cũ, cặp sách cũ, đồ dùng học tập… Thứ hai, chúng em có thể đóng góp bằng số tiền nho nhỏ được rút ra từ số tiền mừng tuổi của mỗi người.

Bản thân em thích đóng góp từ những hiện vật cụ thể. Nên em đã chuẩn bị rất nhiều “món quà” tuy nhỏ bé nhưng chứa đựng tấm lòng của em. Em đã trích một số tiền nho nhỏ đề mua những món đồ dùng học tập như: bút chì, thước kẻ và tẩy… Ngoài ra, em cũng thu gom một số bộ quần áo mà mình không mặc nữa nhưng vẫn còn rất mới, giặt sạch sẽ và gấp gọn gàng.

Tất cả những món quà ấy đều được em cho vào túi cẩn thận và đem đến trường nộp lại cho cô giáo. Mẹ cũng giúp em chuẩn bị. Hai mẹ con vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ. Em kể cho mẹ nghe về công việc học tập ở lớp. Nghe thấy giọng của mẹ là em biết rằng chắc chắn mẹ đang rất vui. Em hy vọng rằng những món quà này sẽ giúp đỡ phần nào cho các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắn hẳn, nhờ những món quà nhỏ đó mà các bạn nhỏ đó có thể tiếp tục học tập như em và thực hiện được ước mơ của mình. Trong tương lai, các bạn sẽ trở thành những người có ích cho xã hội.

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng” – đó là những lời ca trong bài hát “Để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Em cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi đã làm được một việc tốt, tuy nhỏ bé nhưng cũng có ích cho xã hội.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 10

Bố của em là một thợ mộc giỏi có tiếng trong làng. Tuy không được học hành nhiều, nhưng bố vẫn là người thầy tuyệt vời của em. Bởi điều bố dạy cho em là những bài học ý nghĩa về đạo làm người, qua những hành động nhỏ nhặt hàng ngày. Và tối qua, em đã được nhận một bài học ý nghĩa như thế.

Tối ngày hôm qua, sau khi học bài xong, em thấy bố vẫn đang loay hoay ở trước sân với mấy thanh gỗ. Thấy lạ, em bèn chạy ra sân để hỏi bố xem đó là đồ vật gì. Lại gần, em thấy bố đang cẩn thận đóng các khúc gỗ lại với nhau, tạo thành một cái chân hình lục giác cứng cáp. Trông nó y hệt cái chân giữ chiếc dù to che mưa ở chợ của cô, các dì. Khi thấy vẻ mặt tò mò của em, bố mới bắt đầu kể. Thì ra, chiều nay lúc đi qua quán bán nước chè của bà Tư đầu xóm, bố thấy cái chân của chiếc dù đã cũ rồi, không còn giúp chiếc dù đứng vững được nữa. Nên bà Tư phải dùng một tảng đá để đằn lên. Nhưng như vậy thì rất nặng nề khi di chuyển, và cũng dễ bị lăn ra khỏi vị trí ban đầu. Thế là, bố đã tranh thủ chạy qua xưởng, chọn mấy thanh gỗ để mang về nhà, tranh thủ làm trong buổi tối. Nhìn bố tỉ mẩn đóng từng khúc gỗ lại với nhau, em cảm thấy ngực mình ấm áp lạ thường. Dưới ánh đèn vàng, bố cao lớn đến lạ. Từng nhát búa bố đóng xuống thật vững chãi và mạnh mẽ. Không cần một lời nói hoa mĩ hay câu chuyện cổ tích nào, bố vẫn dạy cho em những bài học thật ý nghĩa.

Sáng hôm nay, khi chở em đến trường, bố đã dừng lại, đưa cho bà Tư chiếc chân đỡ cây dù. Bà bảo muốn gửi bố tiền, nhưng bố không nhận. Chỉ kịp bảo “Vậy nha bà” rồi chạy xe vụt nhanh đưa em đi học. Chắc bố sợ đứng ở đấy lâu, bà lại đòi trả tiền hoặc cho quà. Tính bố là vậy, giúp người khác chẳng bao giờ kể công hay nhận lấy vật gì. Bố cũng chẳng xởi lởi hay ăn nói khéo léo. Nhưng bố đối xử tốt với mọi người bằng những hành động thực tế. Có lẽ chính vì vậy, mà bà con trong xóm trong làng ai cũng quý và tôn trọng bố.

Trong tiết Viết bài ở lớp chiều nay, khi nhận đề văn “Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm” em đã nghĩ ngay về hành động của bố. Việc làm tốt ấy thật ý nghĩa và tốt đẹp biết bao. Ánh mắt cảm ơn và nụ cười vui sướng của bà Tư chính là món quà chân thành nhất mà bố em nhận được. Và đó cũng là bài học ý nghĩa nhất mà bố tặng cho em.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 11

Bữa cơm tối nhà em thường là thời gian để cả nhà kể chuyện, chia sẻ với nhau về những xảy ra trong ở trường lớp, cơ quan. Hôm đó, bữa cơm đặc biệt rôm rả vì câu chuyện bố kể: Buổi sáng, bố đã giúp đỡ một bác gái bị say nắng trên đường.

Bố kể rằng khoảng 10 giờ sáng bố có việc phải ra ngoài. Đường lúc nó rất vắng, lại nắng gắt, chính bố cũng cảm thấy khó chịu. Đang đi, chiếc xe chạy phía trước bố khoảng 5m bỗng nhiên lảo đảo. Bác gái lái xe tự nhiên ngã xuống đường, chiếc xe đổ vào người bác ấy. Thấy vậy bố phi vọt tới, vội dựng xe bên đường rồi chạy vào nâng chiếc xe máy lên, dìu bác đứng dậy. Thế nhưng người bác mềm nhũn, không nói gì mà chỉ nhìn bố. Bố đoán là bác bị say nắng nên đã dìu bác vào chỗ râm rồi lấy chai nước lọc cho bác uống. Khoảng năm phút sau, bác tỉnh táo hơn một chút, bố vội chạy ra hàng quán gần đấy vua cho bác thêm ít bánh, sữa để bác ăn cho lại sức. Sau khi nhận thấy bác gái đã ổn định, bố liền tiếp tục đi làm.

Bố em kể xong, mẹ và em tranh nhau hỏi “Thế có hỏi bác ấy là ai không? Thế lúc bố rời đi bác ấy như thế nào ạ? Sau đấy bố có bị lỡ việc không?…” Bố em vừa cười vừa trả lời lần lượt các câu hỏi của hai mẹ con. Bỗng nhiên nhà có khách, em chạy ra mở cửa. Có một đôi vợ chồng trung niên đứng ngoài cửa hỏi bố. Em gọi vội bố ra, bố cũng rất ngạc nhiên khi thấy đấy chính là bác gái hồi sáng bố đã giúp và chồng. Hai bác mang một giỏ hoa quả và bánh kẹo đến cảm ơn bố đã giúp đỡ lúc sáng.

Bỗng nhiên, em cảm thấy thật tự hào khi được là con bố. Em tự hứa rằng mình sẽ cố gắng làm thật nhiều việc tốt, giúp đỡ được nhiều người. Không phải để người khác cảm ơn mà là để cho những người xung quanh cũng tự hào, hạnh phúc về mình.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 12

Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.

Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! Hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về những tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! Thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng một, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:

– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: hai mươi lăm nghìn đồng cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi.

Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.

Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 13

Thời gian vừa qua, miền Trung nước ta đã phải hứng chịu một trận lũ lịch sử, khiến cho người dân khốn đốn. Gây nhiều thiệt hại nặng nề. Đúng lúc này, truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta lại được phát huy mạnh mẽ. Và em cũng đã góp một phần sức nhỏ của mình vào đó.

Suốt mấy ngày nay, trên các kênh tivi, báo đài là những hình ảnh, những lời kêu cứu của người dân miền Trung tội nghiệp. Đối mặt với sự nổi giận của mẹ thiên nhiên, con người trở nên quá nhỏ bé. Nhưng sự kiên cường đã giúp họ chịu đựng, vượt qua trận lũ. Tuy nhiên, sau khi cơn lũ đi qua, thì điều gì còn ở lại? Đó là những trang sách vở, dụng cụ học tập nhuốm đầy bùn đất, những bộ trang phục rách, bẩn hết cả, những gia cụ, ngôi nhà, xe cộ hư hỏng nặng… Những người dân như rơi vào tay trắng, biết bao học sinh nghẹn ngào khi chẳng có sách vở, áo quần sạch sẽ để đến trường. Trước tình hình đó, người người nhà nhà chung tay góp sức ủng hộ miền Trung. Người có sức góp sức, người có của góp của. Nhìn thấy những hành động ấy, trong em bừng lên một cảm giác lạ lùng.

Tối hôm đó, em trở về nhà xin phép mẹ lấy những bộ trang phục không mặc nữa nhưng còn mới để tặng các bạn. Được mẹ đồng ý, em vui lắm, vội lấy áo quần ra giặt lại sạch sẽ, gấp gọn gàng để chuẩn bị gửi vào miền Trung. Xong xuôi, em vào tủ sách, lấy ra những cuốn sách của các năm học trước đóng vào hộp để gửi cùng. Suốt tối hôm đó, em mong sao cho ngày mai đến thật nhanh để được đem quà đến cho các bạn ở miền Trung. Nằm mãi không ngủ được, thế là em lại nghĩ vẩn vơ. Em nhớ đến hình ảnh những bạn nhỏ tội nghiệp không có đồ ăn trong nhiều ngày, áo quần, sách vở trôi hết theo dòng nước lũ. Thế là em liền bật dậy, tìm chú heo mà mình đã nuôi suốt hai năm nay. Số tiền đó, được em dành dụm để mua đàn guitar. Tuy rất tiếc, nhưng nghĩ đến nó sẽ có thể giúp cho các bạn học sinh ở vùng lũ thì em lại quyết tâm hơn. Đập vỡ heo, em ngồi vuốt phẳng từng tờ tiền lại, cất gọn gàng vào phong bì. Làm xong tất cả, em trở về giường trong niềm hạnh phúc.

Em biết, hành động của mình không quá lớn lao. Nhưng em vẫn vô cùng hạnh phúc và vui sướng khi góp chút sức mình giúp đỡ đồng bào trong khó khăn. Em sẽ cố gắng học tập hơn nữa, để tương lai, có thể giúp đỡ nhiều người hơn bằng chính sức của mình.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 14

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng…” – Đó là những lời trong bài hát Để gió cuốn đi của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Lời hát gợi ra mỗi người bài học về lòng tốt.

Trong cuộc đời, chúng ta chắc chắn đã từng làm được một việc tốt. Bản thân em cũng như vậy. Em còn nhớ đó ngày hôm đó, lớp em có giờ kiểm tra môn văn. Khi em đang ngồi ôn tập lại bài thì có một giọng nói quen thuộc vang lên:

– Phương Anh ơi, cậu có mang thừa bút không?

Thì ra đó là Thanh Bình. Em nhìn bạn rồi gật đầu. Em mở chiếc hộp bút của mình ra, rồi đưa bạn chiếc bút còn lại của mình.

– Mình cho bạn mượn chiếc bút của mình này!

Bạn mỉm cười rồi nhìn hỏi em:

– Bạn vẫn còn một chiếc bút khác phải không?

Em nói với bạn:

– Bạn yên tâm, mình vẫn còn một chiếc bút nữa đây.

Em vừa nói vừa giờ chiếc bút bi cho Bình nhìn thấy. Lúc này, Bình mới nhận lấy chiếc bút rồi nói với em:

– Cảm ơn Phương Anh nhiều nhé.

Sau giờ kiểm tra hôm đó, Bình đã trả lại em. Nhưng em đã nói với bạn cứ cầm lấy chiếc bút để viết bài. Cuối buổi học hôm đó, Bình chạy đến nói chuyện với em. Chúng em đã trò chuyện với nhau rất nhiều. Em nhận ra cả hai có rất nhiều điểm chung. Kể từ đó, em và Bình đã trở thành những người bạn vô cùng thân thiết của nhau. Cả hai đã cùng giúp đỡ nhau rất nhiều trong học tập.

Tuy việc làm rất nhỏ, nhưng em cảm thấy rất vui vẻ. Nhờ có việc làm này mà em cũng có thêm một người bạn. Đó là điều tuyệt vời nhất đối với em.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 15

Có một lần tôi đã không hoàn thành tốt nhiệm vụ trực nhật của mình, ấy vậy mà tôi không những không bị phê bình mà còn được biểu dương nữa. Chắc hẳn các bạn rất tò mò “Tại sao lại thế?” Tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện ấy ngay sau đây.

Hôm ấy, thứ năm, trời mưa dầm dề. Tôi thấy thật xui xẻo vì đúng hôm tôi phải đến sớm trực nhật. Tôi mặc áo mưa, xắn quần đến đầu gối, chân thấp chân cao bước trên con đường nhão nhoét đầy bùn đất, ổ voi ổ gà sũng nước. Chợt tôi nhìn thấy từ xa một bà cụ gầy yếu xiêu vẹo chống chiếc gậy dò dẫm từng; bước một, người như muốn đổ. Tôi vội đi lại chỗ cụ, lễ phép hỏi:

– Thưa bà, bà có việc gì mà lại đi giữa trời mưa thế này ạ?

Bà cụ nhìn tôi, móm mém cười:

– À, đứa con gái của bà ở làng bên bị ốm. Bà lo quá nên sang xem sao.

Đúng như mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt Tôi ái ngại nhìn con đường phía trước. Từ đây sang làng bên dễ đến hai cây số, liệu bà cụ có thể sang tới nơi? Ngần ngại một lúc, tôi nói với bà:

– Bà ơi, đường từ đây sang làng bên xa lắm. Hay bây giờ, bà vịn vào tay cháu, cháu đưa bà sang làng bên nhé!

Bà cụ mừng rỡ:

– Bà cũng đang lo, đường trơn quá, lỡ ngã thì khổ lắm. May quá, có cháu giúp bà rồi.

Thế là hai bà cháu tôi, bà vịn cháu, cháu đỡ bà cùng “dắt” nhau đi. Trời sáng dần, một số anh chị học sinh cũng đang trên đường tới trường. Có anh chị còn vô lễ, lấn đường của bà cháu tôi. Trời mỗi lúc một mưa to, gió mỗi lúc một thổi mạnh. Thấy bà cụ co ro, răng đập vào nhau lập bập, tôi biết là bà đang lạnh. Bà lẩm bẩm: “Thời tiết thế này chỉ tội con người thôi”. Tôi vội dừng lại, cởi áo khoác của mình ra choàng lên người bà cụ. Bà tấm tắc khen:

– Cháu thật ngoan ngoãn!

Dần dần, hai bà cháu cũng tới được làng bên. Bà cảm ơn tôi mãi. Đợi bà vào làng rồi, mặc trời mưa, tôi ba chân bốn cẳng chạy tới lớp. Muộn gần nửa tiếng. May quá, bạn Hà cùng bàn đã trực nhật giúp tôi, Cô giáo phê bình:

– Hôm nay bạn Dương đã không hoàn thành nhiệm vụ trực nhật của mình lại còn đi học muộn. Cô phê bình bạn Dương trước lớp.

Tôi liền đứng dậy, xin phép cô kể lại nguyên nhân đi học muộn để cô và các bạn nghe. Cô giáo và cả lớp hiểu ra mọi chuyện cô không phê bình tôi nữa mà còn biểu dương:

– Bạn Dương tuy đi học muộn nhưng đã làm được một việc tốt, thật đáng khen. Cô sẽ đề nghị cả lớp cho bạn một tràng pháo tay động viên nào.

Tuy hơi mệt nhưng khi được cô giáo khen, tôi cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt. Quả đúng như lời mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 16

Thường ngày, chúng ta có những việc làm tốt và những việc làm xấu. Có một chuyện, em đã làm và thấy việc ấy thật ý nghĩa trong công cuộc bảo vệ môi trường của người học sinh.

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng nọ, khi hằng đông vừa ửng hồng và những giọt sương còn đọng lại trên bãi cỏ xanh mướt. Ấy là lúc em đi đến trường, vừa đi, em vừa thơ thẩn ngắm cảnh bình minh đẹp mê hồn. Bỗng, cái gì thế này? Một người đàn ông đang vứt một cái bao lớn mà em lấp ló đầu của một con heo chết. Em nhìn anh ấy mà trong người bực bội vô cùng. Vội chạy đến, kêu lên:

– Anh gì ơi?

Người đàn ông nghe em gọi, liền tắt máy chiếc xe honda của mình, hỏi:

– Gì thế nhóc?

Em đáp:

– Anh ơi, anh không thể vứt xác chết động vật bừa bãi như thế, sẽ gây ô nhiễm môi trường đấy! Đấy là chưa kể khi nắng lên, cái thứ này sẽ bốc mùi kinh khủng. Đoạn đường này lắm người qua lại, nhiều nhất là chúng em đi học về. Vì vậy nên anh phải lấy cái bao này đi ngay,

Em vừa dứt lời, người ấy liền quay lại, mắng như tát nước vào mặt:

– Đồ thứ con nít mà đòi dạy đời. Sao mày láo thế? Để yên cho tao làm việc, không thì liệu hồn con ạ!

Nói rồi, anh ta rồ ga, định phóng đi. Quyết không để hắn đi khi xác con heo còn nằm đấy. Em vội chặn đầu anh ta lại, nói:

– Nếu anh mà không lấy cái thứ thối tha đó đem đi thì em sẽ kêu mọi người tới đấy, anh nên biết đây là một việc làm không tốt đẹp mấy, nếu như mọi người mà biết thì không để yên cho anh đâu. Anh hãy đem con heo này chôn vào một cái hố nào đấy hay là bất cứ thứ gì cũng được, miễn sao đừng làm ô nhiễm môi trường và làm phiền những người xung quanh là tốt rồi. Mời anh chở cái bao này đi cho, em xin cảm ơn.

Vừa nói, em vừa chạy ra đường, làm điệu bộ như nếu cần, ta sẵn sàng kêu cả làng ra xem. Người đàn ông nhìn em, đôi mắt nảy lửa, bước xuống xe đi về phía em. Nhưng anh ta không hề đánh em mà chỉ lầm bầm chửi rủa rồi vác cái bao đặt lên xe, phóng vù đi.

Em nhìn chiếc xe honda lao vút đi và tiếng động cơ ngày một nhỏ dần rồi mất hẳn mà trong lòng vui vẻ lạ thường như vừa trút được một cái gì đấy nặng cả vai. Và em cũng rất vui vì mình đã làm đúng lời cô giáo dạy: “Phải yêu thiên nhiên, sống hòa hợp với thiên nhiên, luôn luôn có ý thức bảo vệ môi trường như bảo vệ từng mạch máu trong cơ thể.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 17

Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao nhìn vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia mãi.

Cô vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nó:

– Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút nét hoa viết vào vở Toán.

Nói rồi, Linh sực nhớ ra và reo lên:

– A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?

Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình: Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ? Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cuối cùng, tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ:

– Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này.

Chiếc bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói:

– Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé!

Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp bạn.

Khi về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói: Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé! Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 18

Trong cuộc đời, mỗi người đều đã từng làm được một việc tốt. Điều đó có thể khiến chúng ta cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Bản thân tôi cũng đã từng làm được rất nhiều việc tốt.

Tôi vẫn còn nhớ hôm đó là chủ nhật. Khi ấy, tôi cùng các bạn trong xóm rủ nhau đi đá bóng. Chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ và sôi nổi về trận đấu sắp tới. Cả nhóm đều hy vọng có thể giành chiến thắng trước đội bóng của xóm Đông – một đội bóng rất mạnh trong làng. Cả đội đang rất quyết tâm.

Nhưng khi cả nhóm đang đi gần đến sân bóng, tôi chợt nhìn sang phía bên kia đường có một cụ bà đang sách một túi đồ rất nặng. Bỗng nhiên có một đám thanh niên bốn năm người đi ngang qua, xô vào người bà cụ khiến bà đánh rơi túi đồ. Chiếc túi rơi xuống đất, những quả cam ở trong túi lăn ra xa. Chắc có lẽ bà cụ vừa đi chợ về. Đám thanh niên nọ thấy vậy nhưng vẫn không quay lại xin lỗi và nhặt đồ lên giúp bà cụ. Họ chỉ quay lại nhìn rồi mỉm cười rồi lại nhanh chóng bước đi.

Những người đi dưới đường cũng không ai chịu dừng xe lại giúp đỡ bà cụ. Tôi thấy thế liền chạy tới giúp bà nhặt những quả cam còn đang rơi, xếp cẩn thận vào chiếc túi rồi đưa lại cho bà cụ.

Bà cụ mỉm cười rồi nói với tôi:

– Bà cảm ơn cháu nhiều lắm! Cháu quả là một đứa trẻ ngoan ngoãn!

Tôi liền nhanh nhảu hỏi bà cụ:

– Không có gì đâu ạ… Bà ơi, bà đi đâu để cháu đưa bà đi ạ?

Bà cụ trả lời:

– Nhà bà ở bên đường, gần ngay sân bóng kia kìa.

Tôi đang trò chuyện với bà cụ thì thấy cả nhóm bạn của mình chạy lại. Nghe thấy bà cụ trả lời, cả nhóm đồng thanh đáp.

– Vậy ạ? Vậy để chúng cháu đưa bà qua đường ạ!

Tất cả cùng nhau mỉm cười hớn hở. Cả nhóm cùng dắt bà cụ qua đường một cách thật cẩn thận. Trên đường đi, bà cụ còn hỏi han chúng tôi rằng đang đi đâu. Tôi đã đại diện cả nhóm kể lại cho bà về cuộc thi đấu sắp tới. Bà nói rằng những đứa trẻ tốt bụng như chúng tôi chắc chắn sẽ giành được chiến thắng. Chúng tôi càng thêm tự tin hơn về kết quả cuối cả đội.

Sau khi đưa bà về đến nhà, cả nhóm nhanh chóng vào sân bóng. Cũng may vẫn còn thời gian để chuẩn bị trước trận đấu. Trận đấu diễn ra vô cùng căng thẳng. Cuối cùng chúng tôi đã giành chiến thắng với tỉ số 2 – 1. Bàn thắng ấn định chiến thắng do chính tôi ghi công.

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng…” – đó là những lời trong bài hát “Để gió cuốn đi”. Lời ca gửi gắm ý nghĩa về tấm lòng biết sẻ chia trong cuộc sống. Khi làm được việc tốt, chúng ta sẽ nhận lại nhiều thứ quý giá.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 19

Tin bão lụt miền Trung vừa được truyền đi trên đài truyền thanh và truyền hình hôm thứ bảy tuần trước thì sáng thứ hai, trường em đã phát động ngay đợt cứu trợ đồng bào bị thiên tai. Em liền tình nguyện tham gia đoàn lạc quyên.

Chiều tối hôm đó, trước giờ học của trung tâm ngoại ngữ ban đêm nửa giờ, chúng em được thầy hiệu trưởng tập họp lại và hướng dẫn nội dung kế hoạch đi quyên góp. Vẫn gương mặt hiền lành, nghiêm trang, thầy nói:

“Các em không cần nói dài. Thảm cảnh của đồng bào đã được báo chí và đài truyền thanh, truyền hình loan đi khắp nơi. Trường ta cũng đã phát động quyên góp. Vậy chỉ cần giới thiệu: “Chúng tôi đã được ban giám hiệu cho phép lạc quyên để giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Miếng khi đói, gói khi no, xin các bạn ủng hộ. Nếu chưa sẵn sàng, ngày mai sẽ trở lại”.

Sau đó, các thầy cô giám thị phân chúng em làm nhiều nhóm.

Mỗi nhỏm gồm hồn người, mỗi người một chiếc nơ hồng cùi trôn áo và một hộp giấy có khe nhỏ đủ đế bỏ vừa đồng tiền gấp tư. Chúng em được phân công rất cụ thế nhóm nào đến những phòng học nho trước giờ học mười lăm phút của các lớp ngoại ngữ ban đêm.

Lần đầu tiên tham gia công tác từ thiện, lòng em nao nao thật khó tả. Sọ’ không có ai ủng hộ … Thế những đúng như thầy hiệu trưởng nói, chúng em không cần nói nhiều, các anh chị người nhiều, người ít ai nấy cũng đều rất tích cực ủng hộ.

Vào làm công tác tại các lớp dãy đầu tiên xong, lòng em như mớ cờ vui sướng. Hóa ra, ai cũng thông cảm với đồng bào ta và nhiệt tình đóng góp. Lần lượt, chúng em đã đi hết mười lăm phòng học (lược phân. Em vui sướng trở lại phòng tập trung, giao lại các dụng cụ cấn thiết cho các thầy cô giám thị và nộp lại cái hộp tiền vừa thu được. Nhìn những hộp tiền nặng tình yêu thương có dán dòng chữ “Lá lành (lùm lá rách”, lòng em rộn lên một niềm vui như bản thân mình được giúp đỡ vậy.

Thầy chủ nhiệm, thầy hiệu trưởng và cô giám thị đón chúng em bằng những nụ cười hiền hòa và rạng rỡ thương yêu. Buổi lạc quyên kết thúc nhanh chóng. Em ước mong ngày mai, các ánh chị đã được thông báo trước chắc sẽ ủng hộ nhiều hơn nữa cho đồng bào ta. Chưa bao giờ em có được một niềm vui mới lạ như hôm nay. Em cảm thây như mình đã lớn, đã làm được một việc nhỏ nhưng có ý nghĩa cao đẹp, xoa dịu phần nào nỗi đau của đồng bào vùng lũ lụt.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 20

Chiều hôm ấy như mọi ngày em đi bộ từ trường về nhà. Trên đường đi em bỗng thấy một chiếc ví màu đen rơi dưới gốc cây. Tò mò em tiến lại nhặt lên xem thì thấy trong đó có khá nhiều tiền. Chắc chủ nhân của nó đã vô tình đánh rơi trong lúc đứng cạnh gốc cây này. Chẳng biết người đó có hay rằng mình bị mất nhiều tiền như vậy? Nếu phát hiện ra thì biết đằng nào mà tìm cơ chứ? Em đảo mắt nhìn xung quanh xem liệu có ai có thể là chủ nhân của chiếc ví? Nhưng em chỉ thấy những bóng người vội vã hối hả trong giờ tan tầm, chẳng ai có vẻ gì là người mất đồ cả.

Trong thoáng em nghĩ hay là mang ví về nhà? Nếu thế thì người ta cũng biết đâu mà tìm? Số tiền này có thể mua được truyện tranh và đồ chơi mà em muốn. Nhưng em vội nhớ tới những điều thầy cô dặn mà gạt bỏ ngay ý nghĩ xấu xa đó đi. Số tiền trong ví đối với người mất có lẽ rất lớn. Hơn nữa nếu tìm lại được chắc người đó mừng lắm. Mà mình lại làm được một điều tốt. bố mẹ cũng dặn rằng đừng bao giờ tham lam những thứ không thuộc về mình.

Nhưng biết tìm ai mà trả đây? Bỗng chốc trong đầu em hiện ra hình ảnh chú trực ban ở công an phường mà em thường lễ phép chào mỗi lần đi học về. Nghĩ bụng em chạy ngay đến đó nhờ chú giúp đỡ. Đến nơi thấy chú chuẩn bị tan làm, may thay mà vẫn kịp

Thấy em hớt hải chạy đến, chú hỏi:

– Cô bé có chuyện gì mà hối hả thế? Muộn rồi sao chưa về nhà?

– Chú ơi cháu vừa nhặt được cái ví này của ai đánh rơi mà không biết tìm ai trả

Chú mỉm cười khen em thực thà và mở ví ra kiểm tra. Trong đó có một số giấy tờ khá quan trọng như bằng lái xe, thẻ ngân hàng,.. cùng tiền mặt.

– Cháu đúng là cô bé ngoan, không tham lam xấu bụng. Cháu ghi tên và trường lớp vào biên bản nhé

Sau đó em chào chú và đi về nhà, lòng tràn ngập niềm vui. Em hồ hởi khoe bố mẹ về việc mình vừa làm và cũng được lời khen ngợi của bố mẹ. mấy hôm sau, cô giáo biết được việc ấy nên đã tuyên dương em trước lớp. Cô dặn các bạn lấy em làm gương về con ngoan trò giỏi- cháu ngoan Bác Hồ

 

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 21

Ở lớp, người bạn thân thiết nhất với tôi là Tuấn Anh. Bạn không chỉ học giỏi mà còn rất tốt bụng nữa. Tôi đã từng được chứng kiến rất nhiều việc tốt mà Tuấn Anh đã làm.

Tôi vẫn còn nhớ mãi một kỷ niệm vào năm lớp bốn. Khi tiếng trống trường vang lên: “Tùng tùng tùng!”, chúng tôi nhanh chóng chào cô và chạy ào ra cửa lớp. Tôi và Tuấn Anh cùng nhau ra về. Vì nhà khá gần, nên chúng tôi cùng nhau đi bộ về nhà.

Đến ngã tư nọ, chúng tôi nhìn thấy một bà cụ đang sách rất nhiều đồ nặng. Tuấn Anh nhanh chóng chạy đến chỗ bà cụ. Tôi thấy cậu nói gì đó với bà vài câu, rồi nhận lấy túi đồ trên tay bà. Cậu bạn đưa bàn tay mũm mĩm của mình ra nắm lấy đôi tay nhăn nheo của bà cụ. Tuấn Anh dắt bà cụ băng qua đường. Dù con đường lúc này xe cộ đi lại đông đúc, cậu bạn vẫn giơ cánh tay ra vẫy vẫy để xin đường. Sang đường, cụ già nắm hai tay Tuấn Anh, tôi đoán chừng là cụ nói cảm ơn. Tuấn Anh mỉm cười chia tay cụ.

Chứng kiến hành động đẹp đẽ đó, tôi cảm thấy vô cùng khâm phục tấm lòng của Tuấn Anh. Cậu đã trở thành một tấm gương xứng đáng để tôi noi theo.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 22

Chiều nay, trường em đã tổ chức liên hoan mừng tết trung thu rất vui và sôi động. Kết thúc buổi tiệc, mọi người nhanh chóng trở về nhà để kịp đi chơi buổi tối với gia đình. Còn em thì ngồi lại chờ mẹ đến đón muộn. Nhờ vậy mà em đã làm được một việc tốt thật ý nghĩa.

Lúc đó, khi em đang đứng ở cổng, thì nhìn thấy cô lao công đang một mình quét dọn phần sân tổ chức liên hoan. Ở đó có rất nhiều vụn rác của thức ăn và giấy màu. Nhìn bầu trời đang sắp tối, em chần chừ vài giây, rồi chủ động chạy về phía cô, xin được giúp cô quét sân. Mới đầu cô còn ngần ngại, nhưng thấy em quyết tâm, cô bèn gật đầu đồng ý. Thế là em liền để cặp lên ghế đá, rồi vào lớp lấy chổi và xúc rác ra cùng cô quét sân. Vì có hai người cùng làm nên tiến độ công việc trở nên nhanh chóng hơn hẳn. Chỉ hơn 15p, sân đã sạch bong. Thay vào đó là 2 túi rác đen lớn. Hai cô cháu ì ạch kéo chúng ra thùng rác ở gần cổng. Thế là hoàn thành nhiệm vụ. Cô lao công rất vui, cô cảm ơn em nhiều lần lắm. Bởi cô bảo nhờ có em mà hôm nay có thể về sớm đưa con đi chơi trung thu.

Trên đường về nhà, em đã kể cho mẹ nghe về việc tốt mà mình làm được. Ánh mắt của mẹ lúc ấy sáng lên niềm hạnh phúc về em. Niềm vui cứ thế mà được nhân lên rất nhiều lần.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 23

Cuối tuần vừa rồi, em và gia đình đã dành thời gian nghỉ ngơi bằng một chuyến đi chơi công viên cùng nhau. Chuyến đi đó đối với em vô cùng đặc biệt bởi đó không chỉ là những giây phút thư giãn bên gia đình mà em còn làm được một việc tốt ở đó.

Lúc ấy, cả nhà em vừa ăn cơm xong trên bãi cỏ tại công viên và chuẩn bị ra về. Sau khi thu dọn đồ đạc, bố và mẹ đã di chuyển ra quầy lưu niệm để chọn một vài món quà. Em đứng chờ tại lối ra của công viên.

Trong lúc ngẩn ngơ quan sát mấy trời, hình ảnh bác lao công đang kéo thùng rác lớn ra bãi tập kết đã thu hút sự chú ý của em. Bác có thân hình gầy gò, đang kéo từng thùng rác to nặng, to hơn cả cơ thể của bác ra bãi tập kết chung. Nhìn thân hình ốm yếu đó, em thấy thương lắm. Vì vậy, chẳng chút chần chừ, em tiến lại gần và ngỏ ý xin giúp đỡ bác.

Nhưng bác đã nhẹ nhàng từ chối, liên tục xua tay không cần giúp đỡ. Em chưa từ bỏ mà cương quyết tỏ ý muốn giúp đỡ bác. Bác đồng ý. Vậy là em cùng bác kéo một thùng to, đầy ắp rác đến bãi tập chung rác thải. Hình ảnh này đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Em có thể nghe được những tiếng xì xào, thắc mắc từ mọi người xung quanh.

Mùi rác thải bắt đầu nồng nặc, mùi hôi khó chịu xộc vào mũi em. Thùng rác khá to và chúng nặng hơn em nghĩ rất nhiều. Phải mất rất nhiều sức em mới có thể kéo được thùng rác. Trong khi đó, bác lao công đã đi trước em một đoạn khá xa.

Thực sự trải nghiệm lao động như bác em mới thấy ngưỡng mộ, khâm phục. Một thân hình gầy gò như vậy mà ngày ngày đều làm công việc nặng nhọc này. Hơn nữa, bác không hề ca thán hay tỏ vẻ mệt nhọc. Em càng thấy yêu thương và tôn trọng hơn công việc của bác.

Sau một hồi cố gắng, chiếc thùng lớn đã được đưa đến bãi tập kết rác. Đúng lúc đố, bố mẹ em cũng trở lại. em vội vàng chào tạm biệt bác lao công rồi chạy nhanh về phía bố mẹ.

Suốt trên đường về nhà, em không ngừng suy nghĩ về việc vừa xảy ra. Em cảm thấy vui vì được giúp đỡ người khác. Không chỉ vậy, em còn nhận được lời cảm ơn từ bác lao công khi chỉ giúp bác một phần nhỏ. Sau hành động đó, em thấy bản thân không chỉ có trách nhiệm với mọi người mà cần có ý thức với môi trường, vứt rác đúng nơi quy định. Để những công việc của bác phần nào có thể bớt đi vất vả, gánh nặng.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 24

Minh Anh là một học sinh gương mẫu của lớp em, không chỉ có thành tích học tập đáng ngưỡng mộ mà bạn còn là một người hòa đồng, quan tâm đến bạn bè. Tuy không chơi quá thân nhưng Minh Anh vẫn sẵn sàng giúp đỡ trong lúc em gặp khó khăn nên em rất cảm động.

Em mới chuyển về trường Tiểu học Ngô Gia Tự được một học kì, tuy đã quen với trường lớp, thầy cô nhưng vẫn chưa có nhiều bạn thân giống trường cũ. Em còn nhớ rất rõ hôm ấy lớp em có tiết kiểm tra chính tả, chúng em nắn nót viết từng chữ theo giọng đọc của cô, khi đã viết được nửa bài thì không may bút em bị rơi xuống đất, mũi bút cắm xuống đất khiến cho ngòi bút bị gãy, mực rỉ ra nhiều. Bút hỏng em không biết phải làm sao lại lo lắng vì không thể hoàn thành bài kiểm tra, em lúng túng nhìn bài kiểm tra đang làm dang dở vừa nhìn chiếc bút hỏng để trên bàn. Khi đôi mắt của em đã ngập nước, nước mắt sắp rơi xuống thì Minh Anh đã quay xuống, mang chiếc bút mới trong hộp bút của bạn cho em. Bạn đã nói với em “Cậu dùng tạm bút mình để viết bài nhé. Nếu viết không kịp thì chút mình sẽ đọc lại cho cậu viết”. Có lẽ nghe tiếng tiếng bút rơi lại thấy sự lúng túng của em nên Minh Anh đã mang chiếc bút bạn yêu thích nhất cho em mượn. Lúc ấy em không biết nói gì ngoài tiếng Cảm ơn với bạn nhưng trong lòng em rất cảm kích, trân trọng lòng tốt và sự quan tâm của bạn.

Nhờ sự giúp đỡ của Minh Anh mà em đã hoàn thành bài kiểm tra. Kể từ ngày hôm ấy em và Minh Anh đã chơi thân với nhau hơn, chúng em thường xuyên giúp đỡ nhau trong học tập và trở thành đôi bạn thân. Minh Anh không chỉ là người bạn thân mà còn là tấm gương sáng để em noi theo.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 25

Câu ca dao Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn luôn nhắc nhở em và các bạn phải yêu thương và giúp đỡ người khác . Chủ nhật vừa qua trường em đã tham gia hoạt động tình nguyện giúp đỡ cho em nghèo khó khăn trên địa bàn xã.

Sáng chủ nhật tuần trước lớp em đã bắt đầu hoạt động từ thiện. Chúng em và cô giáo đã mang theo rất nhiều những bọc quần áo đã được gói cẩn thận. Ngay từ sớm các bạn và em đã được bố mẹ chờ đến điểm từ thiện và các xe tải có thùng đằng sau chở các thùng sách và quần áo.

Khi tới Ủy ban xã lớp chúng em đã được chia thành những nhóm nhỏ và cùng với phụ huynh chúng em đến nhà của các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Khi được tiếp xúc với những hoàn cảnh khó khăn chúng em mới thấy bản thân mình còn may mắn hơn rất nhiều những người khác và đầy đủ hơn. Rất nhiều có bạn vì nhà nghèo mà không có tiền mua sách giáo khoa nên chúng em đã tặng bạn một bộ sách giáo khoa để bạn học tập tốt hơn. Có bạn thì không có quần áo ấm để mặc chúng em để tặng bạn những chiếc áo bông, áo phao ấm.

Được tặng những món quà thiết thực cho các bạn em cảm thấy vui hơn. Em cảm thông hơn với những người bạn cùng độ tuổi nhưng có số phận và hoàn cảnh khác biệt. Em cảm thấy khâm phục trước nghị lực vươn lên trong cuộc sống và sự cố gắng của các bạn. Dù có khó khăn nhưng vẫn luôn chăm chỉ học hành. Đối với bản thân em và động từ thiện này rất có ý nghĩa. Điều đó thể hiện tấm lòng tương thân tương ái.

Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm – Mẫu 26

Một việc tốt trao đi, chúng ta sẽ nhận lại được nhiều điều quý giá. Trong cuộc sống, mỗi người chắc hẳn đều đã từng một lần làm được việc tốt. Và em cũng như vậy.

Hằng năm, sau kì nghỉ Tết nguyên đán, trường em lại tổ chức quyên góp để ủng hộ các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chúng em có thể ủng hộ bằng những đồ vật cụ thể như quần quần áo, sách vở… hoặc bằng một số tiền nhỏ trích từ tiền mừng tuổi.

Riêng em cảm thấy ủng hộ từ những đồ vật cụ thể sẽ mang ý nghĩa hơn. Vì vậy, em đã trích một khoản từ tiền mừng tuổi để mua những món đồ dùng học tập như: bút chì, thước kẻ, hộp bút… Ngoài ra, em còn xin phép mẹ đem một số bộ quần áo còn mới, nhưng không mặc vừa nữa để đem đi ủng hộ. Mẹ đã đồng ý, còn giúp em giặt sạch quần áo, gấp lại gọn gàng và bỏ vào túi.

Em hy vọng rằng những món quà này sẽ giúp đỡ phần nào cho các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắc chắn, những món quà nhỏ này sẽ giúp ích cho nhiều bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn.

Sáng hôm sau, mẹ đưa em đến trường. Vừa đi hai mẹ con vừa trò chuyện rất vui vẻ về những món đồ mà em đã đem ủng hộ. Mẹ đã khen em thực sự là một cô bé có tấm lòng nhân ái. Mẹ còn nói rằng bố mẹ hy vọng trong tương lai, em vẫn luôn giữ được tấm lòng lương thiện như vậy.

Em cảm thấy rằng việc làm của mình rất ý nghĩa. Em tự hứa sẽ cố gắng làm thêm nhiều việc làm tốt nữa.

*****

Trên đây là 26 bài mẫu Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm lớp 4 do thầy cô trường Bình Chánh biên soạn. Hy vọng dựa vào đây, các em sẽ có thêm nhiều ý tưởng mới lạ để hoàn thành tốt bài tập của mình. Chúc các em hoàn thành tốt bài tập của mình với điểm số cao nhất nhé.

Đăng bởi: THCS Bình Chánh 

Chuyên mục: Học tập, Lớp 4

5/5 - (780 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *