Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng” lớp 7 hay nhất (26 mẫu)

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng” bao gồm hướng dẫn viết cùng 26 bài mẫu tham khảo do thầy cô trường THCS Bình Chánh biên soạn sẽ là nguồn tài liệu hữu ích cho các em học sinh trau dồi thêm vốn từ, rèn luyện kỹ năng viết đoạn văn ngắn ngày một hoàn thiện hơn.

Đề bài: Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”
Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”

Mục lục

Gợi ý Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”

– Mở bài: Giới thiệu khái quát về truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng.

Ví dụ: Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng là một trong những truyện dân gian hay. Tác giả dân gian mượn chuyện loài vật để nêu lên bài học sâu sắc đối với con người.

– Thân bài:

Lựa chọn và sắp xếp các ý tìm được từ truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng theo một trình tự hợp lí.

Ví dụ:

+ Khi ếch ở trong giếng (hoàn cảnh sống, suy nghĩ và thái độ của ếch).

+ Khi ếch ra ngoài giếng (môi trường sống đã thay đổi; hành động và thái độ của ếch; hậu quả).

– Kết bài:

+ Nhận xét, đánh giá chung về nhân vật con ếch trong câu chuyện.

+ Nêu ý nghĩa và bài học cho bản thân từ truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 1

Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng là một trong những truyện dân gian hay. Tác giả dân gian mượn chuyện loài vật để nêu lên bài học sâu sắc đối với con người.

Truyện kể về con ếch sống lâu ngày dưới giếng, chung quanh nó chỉ có những con vật bé nhỏ và sợ chú ếch, chú lấy làm oai vệ và uy phong coi trời bằng vung. Một ngày nọ chú ra khỏi cái giếng, vẫn giữ thói hung hang, ngang tàng như môi trường chật hẹp đó và đã bị trâu giẫm bẹp.

Qua nhân vật ếch, truyện ngụ ngôn đem lại một bài học đắt giá là môi trường sống nhỏ hẹp, tù túng, không giao lưu làm hạn chế hiểu biết về thế giới xung quanh. Sống lâu trong môi trường nhỏ hẹp sẽ dần hạn chế sự hiểu biết. Từ những hiểu biết hạn hẹp, dễ trở nên nông cạn, chủ quan, kiêu ngạo sẽ phải trả giá rất đắt.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 2

Tôi là một chú ếch nhỏ sống ở ven đầm. Họ hàng ếch nhà chúng tôi cũng phải đi học như con người. Bài học đầu tiên của chúng tôi là câu chuyện được truyền từ đời này sang đời khác liên quan đến một kẻ trong họ ếch.

Ngày xưa, loài ếch thường sống trong những cái giếng cùng các loài động vật bé nhỏ khác chứ chưa ở ao hồ như ngày nay. Có một lão ếch vì sống ở đó lâu ngày trong giếng nên nó không biết thế giới ở ngoài kia ra sao. Xung quanh lão chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ nên lão tưởng rằng mình là to nhất, là mạnh nhất. Ếch ta tự hào lắm về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi khi lão kêu làm vang động cả cái giếng nhỏ, khiến những con vật kia rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ mình rất oai. Ngẩng mặt lên nhìn trời, lão thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ không cao và rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ếch ta kiêu hãnh lắm và cho rằng trời quá bé nhỏ còn nó mới xứng là một vị chúa tể. Suy nghĩ ấy đã làm cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong cái nhìn của ếch thì chẳng có ai bằng lão cả.

Một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ta ra ngoài. Quen cái nhìn cũ, quen cách nghĩ cũ, ếch huênh hoang đi lại trên đường, đi khắp nơi như chốn không người. Theo thói quen, lão cất tiếng kêu ồm ộp và tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đáy giếng kia. Lão đưa cặp mắt lên nhìn và vẫn cho rằng bầu trời bé tẹo như cái vung nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Bỗng ếch thấy tối sầm lại, không nhìn rõ gì nữa. Một vật gì rất lớn che mất tầm nhìn của lão. Ếch đâu biết rằng đó là chân của một con trâu nên đà bị giẫm bẹp.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 3

Có rất nhiều câu tục ngữ, thành ngữ ngắn gọn nhưng ẩn chứa bên trong vô vàn bài học ý nghĩa. Bạn đã bao giờ hiểu rõ về câu “Ếch ngồi đáy giếng” chưa? Theo mình nghĩ, câu ấy chỉ những kẻ sống trong môi trường hạn hẹp nhưng luôn tự đắc, tưởng rằng đó là thế giới vô cùng sung sướng, tuyệt nhất rồi. Tuy nhiên, khi tiếp xúc với thế giới rộng lớn bên ngoài, gặp những người có môi trường sống rộng lớn, tầm hiểu biết hơn mình thì mới chuốc lấy những kết cục thật bi hài. Đến với câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng của Trang Tử sẽ giúp chúng ta hiểu thêm những điều thú vị của chú ếch.

Chuyện kể rằng có một chú ếch sống trong một cái giếng sụp. Nó nói với một con rùa ở biển đông: Tôi sung sướng quá, tôi có thể ra khỏi giếng, nhảy lên miệng giếng, rồi lại vô giếng, ngồi nghỉ trong những kẽ gạch của thành giếng. Với ếch, đó là thế giới tuyệt vời nhất. Bởi nó bơi trong nước thì nước đỡ nách và cằm, nhảy xuống bùn thì bùn lấp chân tới mắt cá. Xung quanh ếch chỉ có những con lăng quăng, con cua, con nòng nọc bé nhỏ… chẳng con nào sướng bằng nó. Một mình ếch ta chiếm một chỗ nước tụ, tự do bơi lội thật là vui sướng biết bao nhiêu.

Vì ếch ta nghĩ rằng môi trường sống trong giếng sụp của nó là thế giới vô cùng tuyệt vời nên tha thiết mời rùa vào giếng thăm nơi ở của mình một lát. Rùa thấy ếch mời chân tình nên cũng muốn vào không gian sống của ếch. Thế nhưng, con rùa biển đông vừa mới đút cái chân bên trái vô giếng thì thấy không còn chỗ vì cái đùi bên phải đã bít cái giếng rồi, nó từ từ rút chân ra, lùi lại. Sau đó, rùa nói cho ếch nghe về thế giới sống của mình: biển đông mênh mông, ngàn dặm đã thấm gì, sâu thăm thẳm, ngàn nhẫn đã thấm gì. Thời vua Vũ, cứ mười năm thì chín năm lụt, vậy mà mực nước biển ở biển không lên. Thời vua Thang, tám năm thì bảy năm hạn hán, vậy mà bờ biển không lùi ra xa. Không vì thời gian ngắn hay dài mà thay đổi, không vì mưa nhiều hay ít mà tăng, đó là cái vui lớn của biển đông.

Con ếch trong cái giếng sụp nghe rùa nói ngạc nhiên, thu mình lại, hoảng hốt, bối rối.

Qua câu chuyện, chúng ta thấy môi trường sống ảnh hưởng đến tầm nhìn, sự hiểu biết của ếch và rùa. Ếch ta ở trong môi trường hạn hẹp, tù túng nhưng cứ tưởng rằng đó là thế giới tuyệt vời. Còn rùa ở biển đông mênh mông, rộng lớn nên với nó thế giới bao la, rộng lớn của biển đông mới là thế giới tuyệt vời để nó vùng vẫy. Bởi vậy, trong cuộc sống, chúng ta cần nhận thức đúng môi trường sống, tầm hiểu biết của mình để ra sức học tập rèn luyện chuẩn bị cho mình đầy đủ hành trang tri thức, đạo đức, kĩ năng sống… vững bước vào cuộc sống, khẳng định giá trị của bản thân, trở thành người sống có ích.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 4

Những câu chuyện ngụ ngôn tuy ngắn nhưng thật hay và bổ ích, giúp con người thấy được nhiều bài học trong cuộc sống. Và truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng là một trong số đó.

Câu chuyện kể về một chú ếch sống trong một cái giếng sụp và chú rùa sống ở biển đông mênh mông. Chú ếch sống trong một cái giếng sụp. Nó cảm thấy vô cùng sung sướng vì có thể ra khỏi giếng, nhảy lên miệng giếng, rồi lại vô giếng một cách tự do, thoải mái; nó có thể ngồi nghỉ trong những kẽ gạch của thành giếng mà không có ai làm phiền; nó bơi trong nước thì nước đỡ nách và cằm, nhảy xuống bùn thì bùn lấp chân tới mắt cá. Xung quanh ếch chỉ có những con lăng quăng, con cua, con nòng nọc bé nhỏ… chẳng con nào sướng bằng nó. Một mình ếch ta chiếm một chỗ nước tụ, tự do bơi lội thật là vui sướng. Ếch mời rùa vào giếng thăm nơi mình ở. Con rùa biển đông vừa mới đút cái chân bên trái vô giếng thì thấy không còn chỗ vì cái đùi bên phải đã bít cái giếng rồi, nó từ từ rút chân ra, lùi lại. Rùa nói cho ếch nghe về thế giới sống của mình, đó là biển đông mênh mông, rộng lớn… Biển đông mênh mông, ngàn dặm đã thấm gì, sâu thăm thẳm, ngàn nhẫn đã thấm gì… bão lũ liên tục không làm cho mực nước biển không lên, bờ biển không lui ra xa Không vì thời gian ngắn hay dài mà thay đổi, không vì mưa nhiều hay ít mà tăng, đó là cái vui lớn của biển đông. Con ếch trong cái giếng sụp nghe rùa nói ngạc nhiên, thu mình lại, hoảng hốt, bối rối.

Như vậy, môi trường sống ảnh hưởng đến tầm nhìn, sự hiểu biết của ếch và rùa; ếch ta ở trong môi trường hạn hẹp, tù túng nhưng cứ tưởng rằng đó là thế giới tuyệt vời, nó tỏ ra vô cùng sung sướng và cho rằng cuộc sống như vậy là quá đủ. Còn rùa ở biển đông mênh mông, rộng lớn nên với nó thế giới bao la, rộng lớn của biển đông mới là thế giới tuyệt vời để nó vùng vẫy. Chúng ta cần nhận thức đúng môi trường sống, tầm hiểu biết của mình để ra sức học tập, rèn luyện chuẩn bị cho mình đầy đủ hành trang tri thức, đạo đức, kĩ năng sống… vững bước vào cuộc sống, khẳng định giá trị của bản thân, trở thành người sống có ích. Đồng thời, để mở mang tầm hiểu biết, chúng ta cần tìm hiểu môi trường sống xung quanh, không nên bó hẹp trong một cái giếng sụp như ếch kia

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 5

Trong cái giếng nọ, có một con ếch sống đã lâu. Xung quanh nó chỉ có vài con nhái, cua, ốc… bé nhỏ. Hằng ngày, ếch đều cất tiếng kêu khiến các con vật khác sợ hãi. Thấy vậy, ếch thích thú lắm. Nó thương nhìn lên miệng giếng, tưởng rằng bầu trời chỉ bé nhỏ bằng cái vung. Còn nó thì oai phong như một vị chúa tể. Một năm nọ, trời mưa to suốt ngày này qua ngày khác. Chẳng mấy, nước trong giếng dâng cao đến tận miệng. Ếch theo dòng nước ra ngoài. Cảnh vật bên ngoài đều lạ lẫm, khác hẳn với trong giếng. Ếch quen thói cũ, đi lại nghênh ngang mà không thèm để ý xung quanh. Bỗng nhiên, một bác trâu đi ngang qua, nhưng không thấy ếch. Thế rồi, nó bị bác giẫm chết lúc nào không hay.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 6

Một con ếch sống trong cái giếng sâu. Xung quanh nó chỉ có vài anh nhái, chị cua và cậu ốc.

Hằng ngày, khi ếch cất tiếng kêu của mình lên là lại tạo ra âm thanh vang vọng khắp giếng. Những người bạn xung quanh nghe tiếng kêu mà cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Nó tự cho mình là chúa tể. Mỗi khi ngước nhìn lên cao, ếch lại thấy bầu trời chỉ bé bằng chiếc vung.

Một năm nọ, trời mưa tầm tã suốt mấy ngày liền. Nước mưa chảy xuống giếng, dần dần dâng cao lên đến tận miệng giếng. Ếch theo đó mà thoát ra khỏi cái giếng. Cảnh vật bên ngoài thật khác lạ. Ếch vẫn quen thói cũ, cứ bước đi huênh hoang trên đường. Nhìn lên bầu trời, nó cảm thấy ngạc nhiên vô cùng. Ở dưới miệng giếng, bầu trời chỉ bé bằng một chiếc vung. Nhưng lúc này, bầu trời rộng lớn biết bao nhiêu. Vì quá mải ngắm nhìn bầu trời mà ếch không nhìn thấy một bác trâu đi ngang qua. Bác trâu nói:

– Kìa, cậu ếch kia. Tránh đường cho ta đi!

Ếch nghe xong, liếc nhìn bác trâu, chẳng có chút sợ hãi mà cứ nghênh ngang bước tiếp. Thế rồi, nó bị bác giẫm chết lúc nào không hay.

Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” đã gửi gắm bài học rằng chúng ta không nên chủ quan, kiêu ngạo và coi thường những người xung quanh. Mỗi người cần phải biết nhìn xa trông rộng dù hoàn cảnh và môi trường sống có giới hạn.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 7

Ở một cái giếng nọ, có một con ếch. Sống cùng nó chỉ có vài con nhái, cua, ốc. Khi ếch cất tiếng kêu, các con vật xung quanh đều hoảng sợ. Ếch nghĩ rằng mình oai phong như một vị chúa tể, còn bầu trời chỉ bé như một chiếc vung. Một năm nọ, trời làm mưa lớn. Nước trong giếng dâng cao đưa ếch ra ngoài. Nó quen thói đi lại nghênh ngang, cất tiếng kêu. Ếch nhâng nháo đưa cặp mắt lên nhìn bầu trời mà không thèm để ý xung quanh. Kết cục, ếch bị một con trâu đi qua giẫm bẹp.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 8

Có một con ếch sống trong cái giếng sâu. Xung quanh nó chỉ có vài anh nhái, chị cua và cậu ốc. Mỗi ngày, ếch thường cất tiếng kêu của mình khiến cho các con vật xung quanh hoảng sợ.

Ếch ngước nhìn lên bầu trời qua miệng giếng. Nó cho rằng mình oai phong như một vị chúa tể, còn bầu trời chỉ bé bằng một chiếc vung. Bỗng một năm, trời làm mưa lớn suốt mấy ngày. Nước mưa chảy xuống giếng, dâng cao đến tận miệng giếng. Ếch theo đó mà thoát ra ngoài. Ếch vẫn quen thói cũ, bước đi nghênh ngang và cất tiếng kêu “ộp… ộp…”.

Nó nhâng nháo đưa cặp mắt nhìn lên bầu trời, chẳng thèm để ý đến xung quanh. Hậu quả là ếch bị một con trâu giẫm bẹp.

Ếch ngồi đáy giếng gửi gắm bài học ý nghĩa. Con người không nên chủ quan, kiêu ngạo và coi thường những người xung quanh. Mỗi người cần phải biết nhìn xa trông rộng, tránh cái nhìn phiến hiện, hạn hẹp.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 9

Một con ếch sống đã lâu trong một cái giếng. Quanh nó chỉ toàn những con vật nhỏ bé như nhái, cua, ốc. Mỗi lần, ếch cất tiếng kêu làm vang động cả giếng, khiến các con vật kia hoảng sợ. Ếch tưởng rằng bầu trời chỉ bé bằng một chiếc vung, còn nó oai phong như vị chúa tể. Năm nọ, trời mưa to làm giếng nước dềnh lên. Nước mưa chảy xuống giếng, tràn lên đưa ếch ra ngoài. Vẫn quen thói cũ, cứ bước đi huênh hoang trên đường. Nó nhâng nháo đưa cặp mắt nhìn lên bầu trời mà chẳng thèm để ý xung quanh. Thế rồi, ếch bị một con trâu đi qua giẫm bẹp.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 10

Có một con ếch sống trong một cái giếng nọ. Xung quanh giếng chỉ có vài anh nhái, chị cua và cậu ốc. Hàng ngày, khi ếch cất tiếng kêu của mình lên sẽ tạo ra âm thanh vang vọng khắp giếng. Những con vật nhỏ bé xung quanh đều hoảng sợ. Những lúc như vậy, ếch cảm thấy thích chí lắm. Ếch nghĩ rằng mình là chúa tể, còn bầu trời chỉ bé như chiếc vung. Một năm nọ, trời mưa suốt mấy ngày. Nước mưa chảy vào giếng, đưa ếch ra ngoài. Ếch vẫn quen thói cũ, đi lại huênh hoang và cất tiếng kêu ộp ộp. Nó nhâng nháo đưa cặp mắt nhìn lên bầu trời, chả thèm để ý đến xung quanh nên đã bị một con trâu đi qua giẫm bẹp.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 11

Ếch ngồi đáy giếng là một câu chuyện ngụ ngôn hay và thú vị.

Truyện kể về một chú ếch từ tấm bé đã sống dưới cái giếng nhỏ. Cả thế giới mà nó biết chính là khoảng giếng và bầu trời trên miệng giếng. Xung quanh nó toàn các con vật nhỏ hơn và nhát gan. Mỗi khi nó kêu lên ồm ộp là chúng sợ run hết cả. Thế nên, nghiễm nhiên ếch tự xem mình là chúa tể.

Năm nọ, trời đổ mưa ro dài ngày không dứt. Nước giếng dâng lên cao, đưa ếch ta ra thế giới bên ngoài. Ra ngoài rồi mà ếch vẫn quen thói nghênh ngang cứ đi qua đi lại chẳng thèm quan sát. Thế là nó bị một con trâu đi ngang qua dẫm bẹp.

Từ đó, em rút ra được bài học rằng ở đời không nên có thói huênh hoang, kiêu căng mà phải biết khiêm tốn, học hỏi từ xung quanh mình.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 12

Ta là một chú ếch đã từng sống trong một cái giếng nhỏ. Sau đây, ta sẽ kể lại cho các ban câu chuyện về cuộc đời của ta.

Tới giờ, ta vẫn nhớ rất kỹ từng chi tiết. Lúc ấy, ta sống trong một cái giếng nhỏ. Nơi đó có những người bạn nhỏ bé như nhái, cua, ốc. Trong số họ, ta là to lớn và khỏe mạnh nhất. Dần dần ta trở nên kiêu ngạo không coi ai ra gì. Ngày ngày ta cất tiếng kêu ồm ộp, khiến cho họ sợ hãi. Ta vẫn nhớ có một sự việc đáng tiếc xảy ra… cũng như mọi ngày ta kêu ồm ộp, cô ốc chịu không nổi liền cất tiếng nhỏ nhẹ nói với ta:

– Anh ếch ơi! Anh có thể kêu nhỏ lại để mọi người còn ngủ không?

Nghe vậy, ta cảm thấy tức giận và quát lớn:

– Cô dám nói như vậy với chúa tể của nơi này sao? Cô có tin ta sẽ khiến cho cả gia đình của cô không còn sống được ở đây nữa không?

Sau khi nghe ta đe dọa, cô ta sợ hãi bỏ đi. Từ đó, không ai dám nói gì ta nữa.

Một năm trời mưa lớn làm cho giếng ngập nước rồi đưa ta ra ngoài. Ta vô cùng ngạc nhiên vì khi ở dưới giếng thì bầu trời nhỏ bé nhưng không ngờ nó lại to lớn đến thế. Quen cái thói cũ, ta lại kêu ồm ộp và nghênh ngang đi khắp nơi. Ta đưa cặp mắt nhâng nháo lên trời, không thèm để ý đến xung quanh. Bỗng có tiếng nói vang lên:

– Anh ếch ơi, tránh đường cho tôi đi!

Ta mặc kệ và thế là ta đã bị con trâu đó giẫm bẹp.

Sau câu chuyện này, mỗi người hãy nhớ loại bỏ cái tính kiêu ngạo ấy. Và hãy nhớ đừng bao giờ xem thường người khác.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 13

Họ hàng nhà ếch chúng tôi đến bây giờ vẫn còn nhớ mãi câu chuyện đáng xấu hổ về tổ tiên của mình. Theo lời kể của bố mẹ tôi, ngày xưa có một lão ếch sống trong một cái giếng sâu. Cái giếng nhỏ bé nên chỉ đủ chỗ cho những con vật nhỏ bé sinh sống.

Xung quanh giếng chỉ có vài anh nhái, chị cua và cậu ốc. Hàng ngày, khi lão cất tiếng kêu của mình lên là lại tạo ra âm thanh vang vọng khắp giếng. Những người bạn xung quanh lão nghe tiếng kêu mà cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Những lúc như vậy, lão cảm thấy thích chí lắm. Lão tự cho mình là mạnh mẽ nhất trong đáy giếng này. Lão còn bắt mọi người xung quanh gọi mình là chúa tể. Và mỗi khi ngước nhìn lên cao, lão lại thấy bầu trời chỉ bé bằng chiếc vung.

Một năm nọ, trời mưa tầm tã suốt máy ngày liền. Nước mưa chảy xuống giếng, rồi dần dần nước trong giếng dềnh lên. Lão ếch theo dòng nước thoát ra khỏi đáy giếng nhỏ bé. Cảnh vật bên ngoài thật khác lạ. Lão quen thói cũ, cứ bước đi huênh hoang trên đường. Nhìn lên bầu trời, lão cảm thấy ngạc nhiên vô cùng. Khi ở dưới miệng giếng, bầu trời chỉ bé bằng một chiếc vung. Nhưng lúc này, bầu trời rộng lớn biết bao nhiêu. Vì quá mải ngắm nhìn bầu trời mà lão bị một bác trâu đi ngang qua. Nhìn thấy lão, bác bảo:

– Kìa, cậu ếch kia. Tránh đường cho ta đi!

Lão ếch nghe xong, liếc nhìn bác trâu, chẳng có chút sợ hãi mà cứ nghênh ngang bước tiếp. Thế rồi, lão bị bác giẫm chết lúc nào không hay.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 14

Tôi là một chú ếch sống trong đáy giếng sâu. Xung quanh tôi chỉ có vài người hàng xóm là anh nhái, cô ốc và cậu cua. Mỗi ngày, tôi đều cất tiếng kêu: “Ộp… ộp…” làm vang vọng khắp giếng. Tôi cảm thấy đắc chí vì nghĩ rằng nó khiến mấy bạn hàng xóm của tôi rất hoảng sợ. Tất cả đều phải coi tôi như một vị chúa tể. Nhiều lúc, tôi nhìn lên trên cao, thấy bầu trời chỉ nhỏ bé như một chiếc vung.

Một năm nọ, trời làm mưa suốt mấy ngày. Nước ngập đầy giếng. Tôi theo dòng nước thoát lên trên. Lúc đầu, tôi cảm thấy vô cùng chói mắt bởi ánh sáng ở khắp mọi nơi. Nơi đây hoàn toàn khác xa so với đáy giếng mà tôi sinh sống. Quen thói cũ, tôi vẫn cứ đi lại nghênh ngang khắp nơi.

Bỗng nhiên có tiếng nói vang lên:

– Này, cậu ếch, mau tránh đường cho chúng tôi đi!

Tôi ngước nhìn lên thì thấy một con vật to lớn, đen xì đang đứng trước mặt mình. Chẳng hề cảm thấy sợ hãi, tôi không thèm trả lời mà vẫn cứ bước về phía trước. Bỗng nhiên, có một vật gì đó rất nặng đè lên người tôi. Mắt tôi tối sầm lại, rồi không còn thấy gì nữa. Thì ra, tôi đã bị một con trâu giãm phải.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 15

Một trong những câu chuyện ngụ ngôn mà em đặc biệt yêu thích là câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng.

Truyện kể về một chú ếch nọ sống dưới cái giếng từ khi mới sinh. Xung quanh chú chỉ toàn nhái, cua, ốc bé nhỏ hơn chú ta, nên thành ra nó cứ nghĩ mình là to lớn nhất. Mỗi khi ếch ta cất tiếng kêu ồm ộp vang vọng khắp giếng là những con vật bé nhỏ kia hoảng sợ lẩn trốn. Ếch càng phô trương, nghĩ mình là chúa tể thế giới. Mà thế giới trong mắt chú chính là khoảng trời bằng miệng giếng.

Một năm nọ trời mưa to, nước giếng dâng cao, tràn qua miệng giếng, đưa ếch ta ra ngoài. Quen thói nghênh nganh, nó cứ thế đi lại khắp nơi chẳng thèm nhìn ngó. Kết quả nó bị một con trâu đi ngang qua dẫm bẹp.

Kết quả của con ếch chính là bài học lớn về thói huênh hoang, tự cao tự đại mà ông cha ta muốn con cháu không nên phạm phải.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 16

Tối thứ bảy hàng tuần, tôi đều được bà kể cho nghe truyện ngày xưa. Trong đó có những câu chuyện ngụ ngôn tuy ngắn nhưng thật hay và bổ ích, giúp con người thấy được nhiều bài học trong cuộc sống. Hôm nay, bà đã kể cho tôi chuyện “Ếch ngồi đáy giếng”.

Bà nội tôi thuộc rất nhiều ca dao, tục ngữ, thành ngữ… Vì thế khi nói chuyện bà hay chêm vào đó những câu tục ngữ lạ mà tôi không hiểu. Những lúc như thế bà lại cặn kẽ giảng giải. Hôm nay, bà nói về câu tục ngữ “Ếch ngồi đáy giếng” chỉ những kẻ dù hiểu biết rất hạn hẹp nhưng lúc nào cũng huênh hoang, tự đắc. Rồi để giải thích cho tôi hiểu hơn, bà kể lại cho tôi nguồn gốc câu thành ngữ ấy.

Ngày xưa, có một chú ếch sống trong một cái giếng nhỏ. Vì sống ở đó lâu ngày nên nó không biết thế giới ở ngoài kia ra sao. Xung quanh nó chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ… nên nó tưởng rằng mình là to là mạnh nhất. Ếch ta tự hào lắm về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi khi nó kêu làm vang động cả cái giếng nhỏ, khiến những con vật nhỏ khác rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ mình rất oai. Ngẩng mặt lên nhìn trời, nó thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ không cao và rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ểch ta kiêu hãnh lắm và cho rằng trời quá bé nhỏ còn nó mới xứng là một vị chúa tể. Suy nghĩ ấy đã làm cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong cái nhìn của ếch thì chẳng có ai bằng nó cả. Thế nên, một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ta ra ngoài. Quen cái nhìn cũ, quen cách nghĩ cũ, ếch huênh hoang đi lại trên đường, đi khắp nơi như chốn không người. Theo thói quen, nó cất tiếng kêu ồm ộp và tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đáy giếng kia. Nó đưa cặp mắt lên nhìn và vẫn cho rằng bầu trời bé tẹo như cái vung nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Bỗng nó thấy tối sầm lại, không nhìn rõ gì nữa. Một vật gì rất lớn che mất tầm nhìn của nó. Nó đâu biết rằng đó là chân của một con trâu nên đã bị dẫm bẹp. Thế là hết đời một con ếch ngông nghênh.

Nghe câu chuyện bà kể, tôi thấy chú ếch con thật đáng chê trách. Có nhiều người trẻ, ít kinh nghiệm, ít hiểu biết nhưng lại là những người có tính cách hung hăng, huênh hoang, ngông nghênh nhiều nhất. Có lẽ vì còn chưa hiểu biết nhiều nên họ mới làm những việc kém hiểu biết. Do đó, những người trẻ tuổi phải cố gắng mở rộng tầm hiểu biết của mình, không chỉ trong sách vở mà còn nhiều lĩnh vực khác, không chủ quan hay kiêu ngạo. Những tính cách đó chỉ làm hỏng một con người mà thôi, đôi khi còn làm cho người khác bị tổn thương nữa.

Bao giờ kể chuyện xong bà cũng giúp tôi rút ra những bài học quý báu, không cao sang, xa vời mà rất thực tế, gần gũi. Tôi luôn lắng nghe những điều bà dặn để áp dụng vào cuộc sống. Bản thân tôi cũng như tất cả mọi người, không ai là hoàn hảo nên luôn phải học hỏi lẫn nhau, những khiếm khuyết của mình sẽ được tri thức của người khác bổ sung và ngược lại. Do đó, không được giấu điểm yếu kém. Bà còn bảo tôi phải học thật chăm để không bị kém hiểu biết, có như thế mới không suy nghĩ hay hành động thiếu hiểu biết. Quả thực những điều bà dặn dò tôi đòi hỏi một sự cố gắng nỗ lực và tự giác rất lớn nhưng dù có thế nào thì tôi cũng không thể để mình như chú ếch ngồi đáy giếng được.

Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng của ông cha ta thật sâu sắc: Nói chuyện của loài vật nhưng mục đích là nói chuyện loài người. Bất kì ai khi đọc truyện cũng sẽ tự rút ra được cho mình bài học cần thiết và bổ ích.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 17

Một câu chuyện nhỏ kể về một con ếch đã sống lâu trong một cái giếng. Cuộc sống của nó bên trong giếng này được bao quanh bởi những con vật nhỏ bé như nhái, cua, và ốc. Trong thế giới hạn chế này, ếch là những gì lớn lao nhất, và nó tự tin với tiếng kêu vang lên mỗi khi nó kêu gọi. Những tiếng kêu này làm rúng động cả giếng, khiến các con vật khác hoảng sợ và khiếp đảm. Ếch tự tưởng tượng rằng bầu trời phía trên chỉ to bằng một chiếc vung, trong khi nó tỏ ra oai phong như một vị chúa tể đang trị vì vương quốc nhỏ của mình dưới đáy giếng.

Tuy nhiên, một năm nọ, trời mưa to đổ xuống làm cho mực nước trong giếng dềnh lên. Dòng nước mưa tràn vào giếng và đưa ếch ra khỏi nơi ẩn náu quen thuộc. Không quen với thế giới bên ngoài, ếch vẫn duy trì thói quen cũ của mình, tự nghĩ rằng nó là vua trên đời và chỉ chú ý vào bầu trời phía trên. Nó bước đi trong tư duy hoàn toàn huênh hoang mà không để ý đến những gì xung quanh.

Rồi, đột nhiên, một con trâu khổng lồ đi qua và bước chân lên ếch, làm cho nó bị bẹp dí. Câu chuyện này là một lời nhắc nhở về việc không nên quá tự mãn và kiêng nhẫn khi sống trong hòa bình và thoải mái, bởi cuộc sống có thể thay đổi bất cứ lúc nào và khi đó, sự tự tin và oai phong có thể trở thành nguy cơ.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 18

Truyện kể về chú ếch ẩn mình sâu dưới đáy cái giếng, nơi mà xung quanh chỉ có vài người bạn nhỏ như nhái, chị cua, và cậu ốc. Cuộc sống hàng ngày của chú ếch thường được bắt đầu bằng tiếng kêu vang vọng của nó, làm rộn ràng cả khu vực trong giếng. Những người bạn xung quanh nghe thấy tiếng kêu ấy thường cảm thấy lo sợ và hoảng hốt. Chú ếch, trong tư duy của nó, coi mình như vị chúa tể của giếng này. Mỗi khi chú ếch nhìn lên trời cao, nó luôn cho rằng bầu trời chỉ to bằng một chiếc vung bé xíu.

Một năm nọ, trời mưa tầm tã kéo dài suốt mấy ngày. Nước mưa tràn xuống giếng, dần dần nâng mực nước lên đến tận miệng giếng. Chú ếch bắt đầu thoát ra ngoài khỏi ngôi nhà thân thuộc này. Thế giới ngoài kia thật lạ lẫm với nó. Nhưng chú ếch vẫn duy trì thói quen cũ của mình, cứ bước đi trong sự huênh hoang. Nhìn lên bầu trời rộng lớn, nó cảm thấy ngạc nhiên đến mức không thể tin nổi. Ở dưới miệng giếng, bầu trời luôn nhỏ bé, chỉ to bằng một chiếc vung. Nhưng giờ đây, bầu trời mở rộng bao la đến đâu. Chú ếch đã bất ngờ trước vẻ đẹp của thế giới ngoài kia và không nhận ra rằng một con trâu lớn đang tiến tới gần. Con trâu cảnh báo:

– Chú ếch ơi, hãy tránh ra khỏi đường của tôi!

Nhưng chú ếch, vẫn tỏ ra kiêu ngạo và coi thường, không thèm để ý đến con trâu. Thế rồi, đột nhiên, nó bị bước chân nặng nề của con trâu giẫm bẹp, khiến cho cuộc sống của chú ếch kết thúc trong một cú đè nặng.

Câu chuyện “Ếch ngồi đáy giếng” mang đến cho chúng ta bài học quý báu rằng chúng ta không nên chủ quan, kiêu ngạo, và coi thường những người xung quanh mình. Dù cuộc sống của chúng ta có giới hạn và hạn chế, chúng ta cũng cần phải biết mở lòng ra để thấy rằng thế giới này vẫn còn rất nhiều điều để khám phá và học hỏi.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 19

Một con ếch đã sống trong cái giếng ấy trong một thời gian dài. Xung quanh nó, chỉ có vài con nhái, cua, và ốc nhỏ bé làm bạn. Hàng ngày, ếch luôn cất tiếng kêu của mình, tạo ra âm thanh vang vọng khắp giếng, khiến cho các con vật xung quanh hoảng sợ. Ếch rất thích những khoảnh khắc này. Nó thường nhìn lên miệng giếng và tự tin rằng bầu trời chỉ bé bằng một chiếc vung, trong khi nó, chú ếch, lại oai phong như một vị chúa tể thống trị giếng.

Một năm nọ, trời mưa tầm tã kéo dài suốt mấy ngày. Nước mưa dâng lên và tràn xuống giếng, dần dần đưa chú ếch ra khỏi giếng. Ếch nhảy ra ngoài và nhìn xung quanh, cảnh vật bên ngoài hoàn toàn khác lạ so với cái giếng cũ. Nhưng thói quen của ếch không thay đổi, nó vẫn đi bước nhanh và tỏ ra huênh hoang, không màng đến xung quanh. Điều kỳ diệu xảy ra khi ếch nhìn lên bầu trời, và lần này, nó cảm thấy thật kỳ diệu. Ở dưới miệng giếng, bầu trời luôn nhỏ bé, chỉ to bằng một chiếc vung. Nhưng bây giờ, chú ếch thấy bầu trời rộng lớn và vô tận. Mối khám phá này khiến ếch quên mất thời gian và không chú ý đến xung quanh.

Thế rồi, một con trâu lớn đi qua và cảnh báo:

– Kìa, cậu ếch kia, hãy tránh ra khỏi đường tôi!

Tuy nhiên, chú ếch, vẫn kiêu ngạo và không quan tâm, tiếp tục đi bước nhanh mà không để ý đến bác trâu. Thế là, chú ếch bị bác trâu đè bẹp và đánh dấu sự kết thúc cuộc đời của ếch. Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” đưa ra bài học quý báu rằng chúng ta không nên chủ quan và kiêu ngạo, bất kể hoàn cảnh xung quanh mình là gì.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 20

Có một con ếch đã ẩn mình trong một cái giếng sâu và hẻo lánh. Xung quanh giếng, chỉ có vài con nhái, chị cua, và cậu ốc là bạn đồng hành thường xuyên của nó. Hàng ngày, ếch lại lặp đi lặp lại hành động cất tiếng kêu đặc trưng của mình, tạo ra một âm thanh vang vọng động lòng người khắp giếng. Những con vật nhỏ bé xung quanh, như nhái, cua, và ốc, luôn cảm thấy sợ hãi và run rẩy mỗi khi ếch bắt đầu hát ca. Tuy nhiên, những khoảnh khắc này lại là nguồn thú vị và niềm hạnh phúc đối với ếch. Chú ta tự tin mà coi mình như vị chúa tể của giếng nhỏ này, và mỗi khi nhìn lên miệng giếng, nó cảm thấy bầu trời bao la chỉ bằng một chiếc vung bé xíu.

Một năm nọ, trời mưa suốt ngày và đêm, không ngừng đổ mưa tầm tã. Nước mưa tràn xuống giếng và dần dần nâng mực nước lên cao, đến tận miệng giếng. Ếch theo dòng nước mà thoát ra ngoài khỏi giếng. Khi nó bước ra khỏi cái giếng quen thuộc, cảnh vật bên ngoài thật kỳ lạ và xa lạ đối với chú. Tuy nhiên, thói quen của ếch chẳng mấy khi thay đổi, nó vẫn đi bước nhanh và cất tiếng kêu ộp ộp vang vọng. Ếch đưa cặp mắt nhòm nhẹm lên bầu trời bát ngát, và lần này, nó mới thực sự ngạc nhiên. Ở dưới miệng giếng, bầu trời thường nhỏ bé chỉ bằng một chiếc vung. Nhưng bây giờ, chú ếch thấy bầu trời mở rộng và vô tận hơn bao giờ hết.

Bởi vì mải mê ngắm nhìn bầu trời kỳ diệu, chú ếch đã không để ý đến xung quanh và không biết rằng một con trâu khổng lồ đang tiến đến gần. Bác trâu cuối cùng đã phải cảnh báo:

– Kìa, cậu ếch kia! Tránh ra khỏi đường tôi!

Tuy nhiên, chú ếch, vẫn kiêu ngạo và không màng đến lời cảnh báo của bác trâu. Thế là, chú ếch bị bác trâu dẫm nát mà không hề hay biết, và cuộc hành trình kiêu ngạo của nó kết thúc ngay lúc đó. Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” mang đến cho chúng ta bài học quý báu rằng chúng ta không nên tự cao tự đại và coi thường người khác, bất kể hoàn cảnh của chúng ta ra sao.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 21

Câu chuyện kể về một con ếch đã sống lâu trong một cái giếng nhỏ. Trong thế giới hạn chế này, ếch là loài vật lớn nhất và tự tin với tiếng kêu vang lên mỗi khi nó kêu gọi. Những tiếng kêu này trở thành sự động viên và khích lệ cho ếch, khiến nó cảm thấy như một vị chúa tể đang trị vì một vương quốc nhỏ dưới đáy giếng.

Trong suốt thời gian dài, con ếch đã tưởng tượng rằng bầu trời phía trên chỉ to bằng một chiếc vung, và nó tự cho mình vị trí cao quý nhất. Trong thế giới hạn chế của nó, ếch không bận tâm đến những con vật nhỏ bé như nhái, cua và ốc, bởi nó cho rằng chúng không đáng kể. Những tiếng kêu vang lên từ đáy giếng đã làm rúng động cả không gian nhỏ bé đó, khiến các con vật khác phải cúi đầu và khiếp đảm.

Tuy nhiên, một năm nọ, trời mưa to đổ xuống, làm cho mực nước trong giếng dâng lên. Dòng nước mưa tràn vào giếng và đưa ếch ra khỏi nơi ẩn náu quen thuộc. Không quen với thế giới bên ngoài, ếch vẫn duy trì thói quen cũ của mình, tự nghĩ rằng nó vẫn là vua trên đời và chỉ chú ý đến bầu trời phía trên.

Với tư duy hoàn toàn huênh hoang, ếch bước đi mà không để ý đến những gì xung quanh. Nhưng đột nhiên, một con trâu khổng lồ đi qua và bước chân lên ếch, làm cho nó bị bẹp dí. Sự tự mãn và kiêng nhẫn của ếch đã trở thành một nguy cơ thực sự, khiến nó trở thành nạn nhân của sự thay đổi và sự tàn phá bất ngờ.

Câu chuyện này đưa ra một lời nhắc nhở quan trọng về việc không nên quá tự mãn và kiêng nhẫn khi sống trong hòa bình và thoải mái. Bởi cuộc sống có thể thay đổi bất cứ lúc nào, và khi đó, sự tự tin và oai phong có thể trở thành nguy cơ. Chúng ta cần nhìn xa hơn, quan tâm đến môi trường xung quanh và luôn dễ dàng thích nghi với những thay đổi, để tránh những hệ quả không mong muốn như con ếch đã trải qua.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 22

Một con ếch đã lưu lạc trong cái giếng suốt một thời gian dài, bị cô lập khỏi thế giới bên ngoài. Xung quanh nó, chỉ có vài con nhái, cua, và ốc nhỏ bé làm bạn đồng hành. Ngày qua ngày, ếch không ngừng kêu gào, tạo ra tiếng vọng vang trong giếng, làm cho những sinh vật xung quanh hoảng sợ. Điều này tạo cho ếch một cảm giác hài lòng và tự mãn. Nó luôn liếc nhìn lên miệng giếng, tự tin rằng bầu trời chỉ nhỏ như một chiếc vung, trong khi chính nó, con ếch, lại tự nhận mình là một vị chúa tể trị vì giếng.

Một năm nọ, trời mưa tầm tã kéo dài suốt mấy ngày. Nước mưa tràn ngập và tràn xuống giếng, dần dần đẩy con ếch ra khỏi nơi ẩn náu. Ếch nhảy ra khỏi giếng và quan sát xung quanh, chỉ để phát hiện ra rằng cảnh vật bên ngoài hoàn toàn lạ lẫm so với thế giới hẹp hòi của giếng. Tuy nhiên, thói quen của ếch không thay đổi, vẫn đi bước nhanh và tỏ ra kiêu ngạo, không để ý đến thế giới mới xung quanh.

Điều kỳ diệu xảy ra khi ếch nhìn lên bầu trời, và lần này, nó cảm nhận được điều tuyệt vời. Dưới miệng giếng, bầu trời luôn nhỏ nhắn, chỉ cỡ như một chiếc vung. Nhưng bây giờ, con ếch chứng kiến một bầu trời rộng lớn và vô tận. Khám phá này làm cho ếch quên mất thời gian và không để ý đến những gì xung quanh.

Thế rồi, một con trâu lớn đi qua và cảnh báo:

– Hỡi ếch kia, hãy tránh ra khỏi đường tôi!

Tuy nhiên, con ếch, vẫn tỏ ra uyển chuyển và không quan tâm, tiếp tục đi bước nhanh, không để ý đến con trâu. Đó là lúc mà ếch bị con trâu đè bẹp và đánh dấu sự kết thúc của nó. Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” mang đến một bài học quý giá rằng chúng ta không nên chủ quan và kiêu ngạo, bất kể hoàn cảnh xung quanh chúng ta là gì.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 23

Câu chuyện kể về chú ếch sống ẩn mình sâu dưới đáy một cái giếng nhỏ. Trong thế giới hạn chế đó, chỉ có vài người bạn nhỏ như nhái, chị cua và cậu ốc làm bạn với chú ếch. Mỗi ngày, chú ếch bắt đầu bằng tiếng kêu vang vọng của mình, làm rộn ràng cả khu vực trong giếng. Tiếng kêu ấy khiến những người bạn xung quanh cảm thấy lo sợ và hoảng hốt. Trong tâm trí của chú ếch, nó coi mình như vị chúa tể của giếng này. Nhìn lên bầu trời, chú ếch luôn cho rằng nó chỉ to bằng một chiếc vung bé xíu.

Một năm nọ, trời mưa tầm tã kéo dài suốt mấy ngày. Dòng nước mưa tràn xuống giếng, từ từ nâng mực nước lên đến tận miệng giếng. Chú ếch bắt đầu rời khỏi ngôi nhà thân thuộc và khám phá thế giới bên ngoài. Đối với nó, thế giới đó thật lạ lẫm. Nhưng chú ếch vẫn giữ thói quen cũ, tiếp tục bước đi trong sự kiêu ngạo. Nhìn lên bầu trời rộng lớn, chú ếch ngạc nhiên đến mức không thể tin nổi. Trước đây, ở dưới miệng giếng, bầu trời luôn nhỏ bé, chỉ to bằng một chiếc vung. Nhưng bây giờ, chú ếch chứng kiến một bầu trời mở rộng bao la đến đâu. Sự đẹp đẽ và vô tận của thế giới ngoài kia làm chú ếch trầm trồ, nhưng nó không nhận ra rằng một con trâu khổng lồ đang tiến tới gần. Con trâu cảnh báo: “Chú ếch ơi, hãy tránh ra khỏi đường của tôi!”

Tuy nhiên, chú ếch vẫn tỏ ra kiêu ngạo và coi thường, không quan tâm đến lời cảnh báo của con trâu. Và rồi, đột nhiên, chú ếch bị bước chân nặng nề của con trâu giẫm bẹp, khiến cuộc sống của chú kết thúc trong một cái đè nặng.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 24

Một con ếch đã lựa chọn ẩn mình trong một cái giếng sâu và hẻo lánh, nơi chỉ có vài con nhái, chị cua, và cậu ốc là những người bạn đồng hành thường xuyên của nó. Ngày qua ngày, con ếch không ngừng lặp đi lặp lại hành động phát ra tiếng kêu đặc trưng của mình, tạo nên âm thanh vang vọng đầy mê hoặc trong khắp căn giếng. Những sinh vật nhỏ bé xung quanh, như nhái, cua, và ốc, luôn tràn đầy sự sợ hãi và run rẩy mỗi khi con ếch bắt đầu hát. Tuy nhiên, đối với con ếch, những khoảnh khắc này trở thành nguồn vui và niềm hạnh phúc không thể tả. Nó tự tin và coi mình là chúa tể của căn giếng nhỏ này, và mỗi khi nhìn lên miệng giếng, con ếch cho rằng bầu trời bao la chỉ nhỏ bé như một chiếc vung.

Một năm nọ, trời mưa không ngừng trong suốt ngày và đêm, truyền tải những giọt mưa tầm tã xuống từng cánh đồng và đổ tràn vào cái giếng. Mực nước trong giếng dâng cao, vượt qua ngưỡng mà con ếch từng quen thuộc. Cuối cùng, nó không thể tiếp tục ẩn mình và bị cuốn theo dòng nước mà thoát ra khỏi giếng. Khi con ếch bước ra khỏi môi trường quen thuộc, nó gặp phải một cảnh vật hoàn toàn mới mẻ và xa lạ. Tuy nhiên, thói quen không bao giờ thay đổi, và con ếch tiếp tục đi bước nhanh và phát ra tiếng kêu ộp ộp quen thuộc. Nó nhìn lên bầu trời rộng lớn, và lần này, mở ra trước mắt nó là một sự kỳ diệu thực sự. Dưới miệng giếng, bầu trời luôn nhỏ bé chỉ như một chiếc vung. Nhưng giờ đây, con ếch chứng kiến một bầu trời mở rộng và vô tận hơn bao giờ hết.

Mải mê ngắm nhìn bầu trời kỳ diệu, con ếch không để ý đến xung quanh và không nhận ra rằng một con trâu khổng lồ đang tiến đến gần. Bác trâu cuối cùng phải cảnh báo:

– Kìa, con ếch ấy! Hãy tránh ra khỏi đường tôi!

Tuy nhiên, con ếch vẫn kiêu ngạo và không quan tâm đến lời cảnh báo. Và rồi, nó bị bác trâu dẫm nát mà không hề hay biết, đánh dấu sự kết thúc của cuộc hành trình kiêu ngạo của nó. Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” mang đến cho chúng ta một bài học quý báu rằng không nên tự cao tự đại và khinh thường người khác, bất kể hoàn cảnh chúng ta đang sống trong thế giới lớn hơn. Một con ếch đã lựa chọn ẩn mình trong một cái giếng sâu và hẻo lánh, nơi chỉ có vài con nhái, chị cua, và cậu ốc là những người bạn đồng hành thường xuyên của nó. Hàng ngày, con ếch không ngừng lặp lại hành động phát ra tiếng kêu đặc trưng của mình, tạo nên âm thanh vang vọng đầy mê hoặc trong khắp căn giếng. Những sinh vật nhỏ bé xung quanh, như nhái, cua, và ốc, luôn tràn đầy sự sợ hãi và run rẩy mỗi khi con ếch bắt đầu hát. Tuy nhiên, đối với con ếch, những khoảnh khắc này trở thành nguồn vui và niềm hạnh phúc không thể tả. Nó tự tin và coi mình là chúa tể của căn giếng nhỏ này, và mỗi khi nhìn lên miệng giếng, con ếch cho rằng bầu trời bao la chỉ nhỏ bé như một chiếc vung.

Một năm nọ, trời mưa không ngừng trong suốt ngày và đêm, truyền tải những giọt mưa tầm tã xuống từng cánh đồng và đổ tràn vào cái giếng. Mực nước trong giếng dâng cao, vượt qua ngưỡng mà con ếch từng quen thuộc. Cuối cùng, nó không thể tiếp tục ẩn mình và bị cuốn theo dòng nước mà thoát ra khỏi giếng. Khi con ếch bước ra khỏi môi trường quen thuộc, nó gặp phải một cảnh vật hoàn toàn mới mẻ và xa lạ. Tuy nhiên, thói quen không bao giờ thay đổi, và con ếch tiếp tục đi bước nhanh và phát ra tiếng kêu ộp ộp quen thuộc. Nó nhìn lên bầu trời rộng lớn, và lần này, mở ra trước mắt nó là một sự kỳ diệu thực sự. Dưới miệng giếng, bầu trời luôn nhỏ bé chỉ như một chiếc vung. Nhưng giờ đây, con ếch chứng kiến một bầu trời mở rộng và vô tận hơn bao giờ hết.

Đắm chìm trong viễn cảnh kỳ diệu của bầu trời, con ếch không hề nhận ra rằng một con trâu khổng lồ đang tiến đến gần. Bác trâu cuối cùng phải cảnh báo:

– Kìa, con ếch ấy! Hãy tránh ra khỏi đường tôi!

Tuy nhiên, con ếch vẫn kiêu ngạo và không quan tâm đến lời cảnh báo. Nó không nhìn ngang và tiếp tục điều gì đó mà nó cho là quan trọng hơn. Và rồi, trong một sự ngẫu nhiên đầy bi thảm, con ếch bị bác trâu dẫm nát mà không hề hay biết. Cuộc hành trình kiêu ngạo của nó kết thúc ngay lúc đó, mang đến một cái kết đắng lòng.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 25

Có một con ếch sống lâu ngày trong một giếng nọ. Xung quanh nó chỉ có vài con nhái, cua, ốc bé nhỏ. Từ dưới đáy giếng nhìn lên, ếch ta chỉ thấy một khoảng trời bé bằng cái vung. Nó nghĩ: Tất cả vũ trụ chỉ có vậy, vì thế ếch tự coi mình là chúa tể. Hằng ngày nó cất tiếng kêu ồm ộp làm vang động cả giếng, khiến các con vật kia rất hoảng sợ. Ếch cứ tưởng bầu trời trên đầu chỉ bé bằng chiếc vung và nó thì oai như một vị chúa tể.

Một năm nọ, trời mưa to làm nước trong giếng dềnh lên, tràn bờ, đưa ếch ta ra ngoài.

Quen thói cũ, ếch nhâng nháo nhìn lên trời, nó bỗng thấy cả một bầu trời rộng lớn hơn nhiều so với cái khoảng trời nó vẫn thấy. Ếch ta không tin và thấy bực bội vì điều đó. Để ra oai, nó cất tiếng kêu ồm ộp. Vị chúa tể hy vọng là sau những tiếng kêu của mình, mọi thứ phải trở lại như cũ. Nhưng bầu trời vẫn là bầu trời. Còn con ếch vì mải nhìn lên trời đã không chú ý đến xung quanh nên đã bị một con trâu đi qua dẫm bẹp.

Từ câu chuyện kể về cách nhìn nhận, đánh giá thế giới bên ngoài chỉ qua cái miệng giếng nhỏ hẹp của chú ếch, truyện ngầm phê phán những kẻ hiểu biết hạn hẹp mà lại hay huênh hoang, khoác lác. Đồng thòi khuyên nhủ mọi người phải cố gắng mở rộng tầm nhìn, tầm hiểu biết của mình, không nên chủ quan, kiêu ngạo.

Tuy ngắn nhưng bố cục của truyện cũng chia thành hai phần rõ rệt. Phần đầu kể về hoàn cảnh sống và trình độ hiểu biết ít ỏi của con ếch. Phẩn hai kể về hậu quả tai hại của thái độ chủ quan kiêu ngạo. Từ đó rút ra bài học cho mọi người.

Nội dung truyện có thể tóm tắt như sau: Vì sống lâu trong một cái giếng nhỏ hẹp nên ếch cứ tưởng bầu trời trên đầu chỉ bé bằng cái vung, còn nó thì oai như một vị chúa tể. Một năm nọ, trời mưa to, nước giếng tràn bờ, đưa ếch ra ngoài. Quen thói cũ, nó nhâng nháo đưa mắt nhìn lên bầu trời, chẳng thèm để ý gì đến xung quanh nên đã bị một con trâu đi qua giẫm bẹp.

Tác giả dân gian đã khéo léo tưởng tượng ra bối cảnh của truyện và tâm lí nhân vật. Tại sao con ếch lại có những suy nghĩ thiển cận như vậy? Bởi ếch sống dưới đáy một cái giếng nhỏ nên từ dưới giếng nhìn lên, nó thây bầu trời bé xíu như cái vung nồi. Ngày nào cũng thấy như vậy nên nó khẳng định bầu trời chỉ to bằng ngần ấy mà thôi.

Dưới giếng lâu nay cũng chỉ có một vài loài vật nhỏ bé tầm thường như nhái, cua, ốc… Mỗi khi ếch cất tiếng kêu Ồm ộp vang đông, các loài vật kia đều hoảng sợ.

Chi tiết này vừa có ý nghĩa hiện thực vừa có ý nghĩa tượng trưng. Giếng nhỏ lại sâu, khi có tiếng động thi âm vang rất lớn. Giống như ở nông thôn xưa, hễ nhà ai có việc gi thì cả xóm, cả làng đều biết. Làng lại xa vua, xa quan nên bọn cường hào ác bá tha hổ tác oai tác quái, nhũng nhiễu dân lành.

Trong thế giới quá nhỏ bé ấy, ếch tự cho mình là chúa tể nên chẳng coi ai ra gì. Chưa bao giờ nò được biết thêm về một môi trường khác, một thế giới khác, cho nền tầm nhìn của nó rất hạn hẹp, trình độ hiểu biết ít ỏi, thấp kém. Thế nhưng ếch lại chủ quan, kiêu ngạo, tự cho là mình tài giỏi hơn tất cả. Điều đó đã thành thói quen, thành tật xấu của nó.

Sau một cơn mưa lớn, nước giếng đầy tràn, đẩy ếch ra ngoài. Hoàn cảnh sống của ếch đã đột ngột thay đổi, từ một phạm vi rất hẹp là đáy giếng tới một phạm vi rất rộng là không gian mênh mông. Lúc đầu, ếch cứ tưởng mặt đất cũng giống như đáy giếng kia, bầu trời trên đầu nó lúc này cũng chỉ là bầu trời mà nó đã quen nhìn qua miệng giếng bấy lâu nay và nó vẫn là chúa tể.

Muốn tồn tại, ếch phải thay đổi cách nhìn, cách sống. Nhưng quen thói cũ, ếch nghênh ngang đi lại khắp nơi và cất tiếng kêu Ồm ộp.

Cơn mưa lớn chỉ làm thay đổi hoàn cảnh sống chứ không phải là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ếch mà nguyên nhân chính là thói kiêu ngạo, chủ quan của nó.

Thông qua truyện, người xưa khuyên chúng ta dù sống trong hoàn cảnh nào thì vẫn phải cố gắng học tập để mở rộng tầm nhìn và tầm hiểu biết. Chúng ta không chỉ học tập ở nhà trường, mà còn phải học nhiều điều trong cuộc sống. Bên cạnh trường học còn có trường đời. Trường đời là biển cả bao la về tri thức và kinh nghiệm. Chúng ta phải biết khắc phục những hạn chế của mình và không ngừng học hỏi để có được trình độ học vấn cao và tầm nhìn xa rộng; không nên chủ quan, kiêu ngạo vì chủ quan! kiêu ngạo dễ dẫn đến thất bại trong sự nghiệp và trong cuộc đời. Chúng ta nên suy ngẫm kĩ về những bài học mà truyện đặt ra, chớ nên tự biến minh thành Ếch ngồi đáy giếng, coi trời bằng vung.

Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”- Mẫu 26

Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng kể về một chú ếch có thói ngông nghênh, kiêu ngạo.

Từ khi sinh ra đến lúc lớn lên, chú chỉ sống trong cái giếng với những con vật nhỏ bé hơn mình. Khoảng trời chú thấy chỉ bằng cái nắp giếng mà thôi. Khi chú ta kêu lêm ồm ộp thì những con vật khác trong giếng sợ chú lắm, nên ếch ta cứ thế cho rằng mình là chúa tể của thế giới. Năm nọ, trời mưa to kéo dài làm nước giếng dâng cao đưa ếch ra bên ngoài. Quen thói ngông nghênh, chú ta khênh khạng đi lại, không chú ý nên bị một con trâu đi ngang qua dẫm bẹp.

Kết cục của chú ếch dạy cho chúng ta bài học rằng không được có thói ngạo mạn, xem thường người khác. Mà cần biết khiêm tốn, chịu khó học hỏi từ xung quanh mình.

*****

Trên đây là hơn 26 mẫu Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng” lớp 7 do thầy cô biên soạn. Hy vọng nội dung trong bài học hôm nay sẽ giúp các em có thêm nhiều ý tưởng mới lạ để từ đó hoàn thành tốt bài tập của mình đạt điểm số cao nhất nhé.

Đăng bởi thầy cô trường THCS Bình Chánh trong chuyên mục Học tậplớp 7

5/5 - (12 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *