Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp (41 mẫu)

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp bao gồm hướng dẫn viết cùng 41 bài mẫu tham khảo do thầy cô trường THCS Bình Chánh biên soạn sẽ là nguồn tài liệu hữu ích cho các em học sinh trau dồi thêm vốn từ, rèn luyện kỹ năng viết đoạn văn ngắn ngày một hoàn thiện hơn.

Đề bài: Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp

Mục lục

Dàn ý Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp

1. Mở đoạn: Giới thiệu người em định tả:

– Tên gì?

– Bao nhiêu tuổi?

2. Thân đoạn:

a. Tả ngoại hình:

– Vóc dáng.

– Khuôn mặt.

b. Tả hoạt động, tính cách:

3. Kết đoạn: Nêu tình cảm của em: biết ơn, quý mến.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 1

Thằng Thắng, con cá vược của thôn Bần và là địch thủ bơi lội đáng gờm nhất của bọn trẻ, lúc này đang ngồi trên chiếc thuyền đậu ở ngoài cùng. Nó trạc tuổi thằng Chân “phệ” nhưng cao hơn hẳn cái đầu. Nó cởi trần, phơi nước da rám đỏ khỏe mạnh của những đứa trẻ lớn lên với nắng, nước mặn và gió biển. Thân hình nó rắn chắc, nở nang: cổ mập, vai rộng, ngực nở căng, bụng thon hằn rõ những múi, hai cánh tay gân guốc như hai cái bơi chèo, cặp đùi dế to, chắc nình nịch. Thắng có cặp mắt to và sáng. Miệng tươi, hay cười. Cái trán hơi dô ra, trông có vẻ là một tay bướng bỉnh, gan dạ.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 2

Bà tôi ngồi cạnh tôi, chải đầu. Tóc bà đen và dày kì lạ, phủ kín cả hai vai, xõa xuống ngực, xuống đầu gối. Một tay khẽ nâng mớ tóc lên và ướm trên tay, bà đưa một cách khó khăn chiếc lược thưa bằng gỗ vào mớ tóc dày. Giọng bà trầm bổng, ngân nga như tiếng chuông.Nó khắc sâu vào trí nhớ tôi dễ dàng, và như những đóa hoa, cũng dịu dàng, rực rỡ, đầy nhựa sống. Khi bà mỉm cười, hai con ngươi đen sẫm nở ra, long lanh, dịu hiền khó tả, đôi mắt ánh lên những tia sáng ấm áp, tươi vui. Mặc dù trên đôi má ngăm ngăm đã có nhiều nếp nhăn, khuôn mặt của bà tôi hình như vẫn tươi trẻ.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 3

Chị thợ may gần nhà em có vẻ ngoài không có gì đặc biệt lắm nhưng rất ưa nhìn. Chị thấp và hơi nhỏ. Khi chị khom lưng mải mê vẽ, cắt, nhìn đằng sau như một học sinh lớp 5. Khi may, chị hơi cúi đầu, mái tóc được buộc gọn gàng. Những sợi tóc mai quăn quăn sà xuống, dính bết trên trên vầng trán thanh tú, lấm tấm mồ hôi. Nhìn chị làm việc, em biết nghề may cũng không phải nhàn hạ. Chị Lan có đôi mắt to, sáng với hàng mi thưa, dài và hơi cong. Đôi mắt ấy như cười và thật trìu mến mỗi khi nhìn em. Em rất thích nhìn bàn tay nhỏ nhắn với những ngón tay dài và thon của chị. Khi chị vuốt ve tấm vải, kéo nó ngay ngắn để chuẩn bị vẽ và cắt trông thật khéo léo. Vẫn bàn tay ấy, khi đính cúc, thùa khuy, nhìn cứ như đang múa.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 4

Bác thợ xây chừng hơn 40 tuổi, bộ quần áo lao động dính đầy những vôi vữa tạo thành những vệt đen trắng loang lổ. Không hiểu sao nhưng khi nhìn những vết bẩn ấy, lòng em lại thấy xúc động chứ không hề cảm thấy sợ như bình thường. Bác ngồi trên giàn giáo cao nhưng không hề tỏ ra có chút gì sợ hãi, mà ngược lại có chút tự nhiên, thoải mái. Trên người bác còn thắt một dây ăn toàn gắn liền với cột sắt rất chắc chắn ở bên trên. Bác còn đội mũ bảo hộ, đeo khẩu trang để bảo vệ tốt nhất cho cơ thể. Bên cạnh bác là một thùng vôi vữa được pha sẵn, một cái bay, một chồng gạch lớn và rất nhiều đồ lỉnh kỉnh khác.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 5

Chú cảnh sát giao thông mà em thường hay gặp có vóc người cao lớn, nước da bánh mật, khuôn mặt cương nghị và nhất là đôi mắt sáng, nhanh nhẹn. Chú mặc bộ quần áo ka ki màu vàng, đầu đội mũ kết dành cho cảnh sát giao thông có huy hiệu ngôi sao trên nền đỏ. Trên vai áo của chú có quân hàm là một gạch vàng và hai ngôi sao nhỏ hai bên. Chú đi đôi giày đen bóng và khẩu súng ngắn đeo bên hông càng làm tăng thêm vẻ oai phong, đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ giữ gìn trật tự đường phố. Chiếc mũ kết đội trên đầu có đính huy hiệu cảnh sát khiến cho gương mặt của chú vừa oai nghiêm vừa rắn rỏi.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 6

Cún là con của anh chị hàng xóm, bé rất đáng yêu. Gương mặt Cún tròn trịa, hai má bầu bĩnh, hồng hào như quả táo chín khiến cho ai gặp em cũng thích cắn em một miếng cho bõ thèm. Cún có đôi mắt đen láy, trong veo với hàng mi dài cong vút. Đôi mắt ấy lúc nào cũng mở to mắt đầy ngạc nhiên. Đôi môi em chúm chím xinh xinh như cánh hồng hé mở. Nhìn Cún cười mới thích làm sao! Khi em nhoẻn miệng, những chiếc răng bé xíu, trắng muốt mọc chưa hết lộ ra trông ngộ ngộ. Tiếng cười của Cún làm cho ai cũng cảm thấy thích thú và yêu em nhiều hơn.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 7

Hình ảnh cô giáo Hương vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em. Cô là người đầu tiên dạy em năm lớp Một ở trường Tiểu học. Cô Hương có dáng người thon thả và cân đối. Các thầy cô ở trường thường gọi cô là người mẫu. Em không biết chính xác cô cao bao nhiêu, chỉ đoán chừng một mét sáu mươi trở lên. Cô còn rất trẻ. Nước da trắng hồng làm cho khuôn mặt của cô thêm rạng rỡ. Mái tóc dài buông xoã ngang lưng, đen mượt tô điểm thêm cho sự dịu dàng của cô. Thỉnh thoảng những làn gió thổi làm mái tóc bồng bềnh của cô nhấp nhô như làn sóng gợn. Cô Hương có cặp mắt đen nhánh, mở to như biết nói. Đôi mắt ấy thật trìu mến khi cô nhìn chúng em đang chăm chỉ học. Đôi mắt ấy buồn rười rượi mỗi khi chúng em không thuộc bài và không vâng lời cô. Mỗi khi cô tiếp xúc với mọi người, nụ cười của cô luôn nở trên môi trông rất thân thiện.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 8

Mỗi ngày đến trường, em thường bắt gặp hình dáng quen thuộc của cô Lan – cô giáo chủ nhiệm yêu quý của em năm lớp Hai. Năm nay cô đã ngoài bốn mươi nhưng hãy còn rất trẻ. Với vóc người cao cao, làn da trắng hồng, trông cô thật duyên dáng trong chiếc áo dài sẫm màu. Hợp với khuôn mặt tròn của cô là mái tóc uốn quăn, buông nhẹ tới ngang lưng. Những khi chúng em học tốt, nét mặt cô rạng rỡ, tươi vui. Lúc ấy, đôi mắt màu hạt dẻ của cô ánh lên bao tia sáng ấm áp và dịu hiền khó tả. Khi cô mỉm cười, những chiếc răng trắng đều lộ ra bên trong đôi môi đỏ hồng. Tất cả những nét đẹp ở cô đã in sâu vào đôi mắt ngây thơ và tinh nghịch của chúng em.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 9

Sáng nào trên đường tới trường, em cũng gặp bà cụ bán xôi ngồi ở đầu đường. Em được biết bà năm nay đã ngoài 80 tuổi. Dáng người của bà nhỏ bé, làn da đầy nếp nhăn. Bà có một chiếc lưng còng vì bao năm tháng dầm mưa dãi nắng. Bà thường mặc chiếc áo bà ba nâu và chiếc quần đen. Đầu bà đội một chiếc nón đã cũ và có phần hơi rách. Dù đã cao tuổi nhưng bà lại rất nhanh nhẹn. Khách mua xôi của bà chẳng bao giờ phải chờ lâu cả. Mẹ cũng thường xuyên mua xôi của bà cho em ăn. Xôi dừa bà nấu là ngon nhất. Mặc dù không phải người thân nhưng mỗi lần nhìn hình ảnh của bà ngồi bên thúng xôi em lại thấy vô cùng thân thuộc. Em mong bà sẽ có thật nhiều sức khỏe để sống cùng con cháu.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 10

Một trong những người thân yêu nhất của em là bà ngoại. Từ lúc em mới chào đời, bà đã ru em bằng những lời ru ngọt ngào của làng quê xứ Quảng mến thương. Ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh. Đôi mắt bà rất sáng, bà nhìn em với ánh mắt hiền dịu đầy yêu thương. Khuôn mặt xương xương của bà đã hằn in những nếp nhăn vì năm tháng. Mái tóc bà bạc phơ, óng ánh, búi gọn gàng sau gáy. Tiếng nói nhẹ nhàng của bà nghe êm dịu vô cùng. Mỗi lần nghe bà gọi, em lại thấy yêu bà nhiều hơn. Bà đã truyền cho em bao yêu thương, tưởng như thời còn bé được nằm trong lòng bà nghe bà ru, bà hát. Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình thương bao la của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em chu đáo. Bằng những lời hát êm ái, những câu chuyện cổ tích li kì, bà đã ru em say nồng giấc ngủ. Em lớn lên từ lời ru ngọt ngào ấy.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 11

Những ngày đến trường, em thường gặp cô Lan – cô giáo đã dạy em vào năm học lớp Hai. Cô đã ngoài bốn mươi nhưng hãy còn rất trẻ. Với vóc người cao cao, làn da trắng hồng, cô mặc những chiếc áo dài sẫm màu trông thật đẹp. Hợp với khuôn mặt tròn của cô là mái tóc uốn quăn, buông thả ngang lưng. Nét mặt cô thường tươi vui khi chúng em học tốt. Những lúc ấy, đôi mắt màu hạt dẻ của cô ánh lên những tia sáng ấm áp và dịu hiền khó tả. Khi cô mỉm cười, những chiếc răng trắng nõn lộ ra bên trong đôi môi đỏ hồng. Tất cả những nét đẹp ở cô đã in sâu vào đôi mắt ngây thơ và tinh nghịch của chúng em

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 12

Bà ngoại em năm nay vừa tròn 60 tuổi. Bà là y sĩ bệnh viện Bạch Mai, Hà Nội, về hưu đã được 9 năm. Lúc vui, bà vẫn nhắc: “Cháu Hoa ra đời thì bà nhận sổ hưu”. Mái tóc bạc quá nửa, mắt bà vẫn tinh anh, bà làm gì cũng nhanh và khéo. Bà rất hiền từ. Tối nào bà cũng kèm em học. Chữ bà rất đẹp. Em rất yêu bà em. Em chỉ mong bà khỏe, vui sống đến trăm tuổi cùng con cháu.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 13

Mẹ em có dáng người cao cao, năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, tuổi đã qua thời xuân xanh. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, trông thật hiền dịu. Đôi môi mẹ đỏ mọng mặc dù không thoa son, cái miệng lúc nào cũng cười. Nụ cười ấy đã làm cho em thêm gần gũi mẹ. Hai hàng lông mày của mẹ cong cong, che đôi mắt tròn đen, luôn nhìn chúng em đầy yêu thương. Những ngày em bị ốm, mẹ đều thức cùng em nên có lúc mắt mẹ lại sâu hơn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tự nhiên. Nghe bà ngoại nói, ngày xưa, mái tóc mẹ đẹp lắm nhưng bây giờ tóc mẹ lại hơi bạc màu vì năm tháng. Em thương mẹ vô cùng. Nước da mẹ hơi rám nắng vì mẹ phải dãi dầu sương gió để kiếm tiền nuôi em ăn học. Đôi bàn tay mẹ gầy gầy, em yêu mẹ biết bao nhiêu.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 14

Có lẽ người mà em gắn bó nhất trong đời chính là bố. Bố em nay đã tròn bốn mươi lăm tuổi, chiều cao vừa phải và thân hình hơi gầy. Thời gian đã để lại những dấu vết trên gương mặt của bố, khuôn mặt hơi vuông và mái tóc ngắn đã chuyển sang màu bạc. Làn da của bố sạm nắng, còn vùng trán lại cao và rộng. Nhưng đôi mắt sáng của bố lại như những vì sao trên bầu trời, luôn toả sáng với tình yêu và sự quan tâm đối với em. Tuy nhiên, điều mà em yêu thích nhất là đôi bàn tay to lớn, chai sần nhưng luôn tràn đầy sự ấm áp. Đôi bàn tay ấy đã dắt em khi còn thơ bé và đưa em tới trường trong ngày đầu tiên đi học. Hiện tại, bố đang là bác sĩ tại một bệnh viện lớn ở thành phố. Công việc bận rộn hàng ngày đã để lại cho bố những nét mệt mỏi trên khuôn mặt. Nhưng mọi người thường nói em giống bố, và đối với em, bố là người vô cùng tuyệt vời. Em luôn tự nhắc nhở bản thân phải cố gắng học tập để bố tự hào về em.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 15

Người gắn bó với em nhất có lẽ là bố. Bố em năm nay đã bốn mươi lăm tuổi. Dáng người cao nhưng hơi gầy. Những dấu vết của thời gian đã in hằn trên khuôn mặt của bố. Khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Vầng trán cao và rộng. Đôi mắt của bố sáng như những vì sao trên bầu trời đêm vậy. Đôi mắt ấy lúc nào cũng nhìn em với cái nhìn trìu mến, yêu thương. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to lớn, chai sần nhưng tràn đầy ấm áp. Đôi bàn tay đã dắt bế em khi còn thơ bé. Đôi bàn tay đã dắt em đến trường trong ngày đầu đi học. Bố đang là bác sĩ của một bệnh viện trong thành phố. Công việc hàng ngày của bố rất bận rộn. Mọi người thường bảo em có những nét rất giống bố. Đối với em, bố vô cùng tuyệt vời. Em rất yêu thương và hy vọng sẽ luôn khỏe mạnh để luôn bên cạnh mẹ và chúng em.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 16

Trong xóm, người em cảm thấy yêu quý nhất là cô Lan – cô hàng xóm gần nhà em. Cô năm nay ba mươi ba tuổi. Cô là cô giáo của một trường trung học cơ sở trong huyện. Cô không cao lắm, chỉ khoảng một mét sáu mươi. Dáng người cô cân đối. Theo cảm nhận của em, cô Lan vô cùng xinh đẹp. Khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nước da trắng hồng, tràn đầy sức sống. Mái tóc của cô vừa dài, vừa đen. Cô thường cặp mái tóc của mình gọn gàng sau gáy. Điều em cảm thấy ấn tượng nhất là đôi mắt sáng giống như những vì sao của cô. Ánh mắt ấy luôn nhìn em thật trìu mến. Cô có một đôi môi hình trái tim. Mỗi khi cô cười, lại để lộ ra hàm răng trắng. Giọng nói của cô vô cùng ngọt ngào. Em chắc chắn rằng, mỗi khi cô giảng bài, các anh chị học sinh sẽ cảm thấy vô cùng yêu thích. Mỗi khi gặp phải bài khó, em lại chạy sang nhờ cô giảng bài. Em rất yêu quý cô Lan.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 17

Ông Bảy đã ngoài bảy mươi tuổi, da dẻ còn hồng hào, khuôn mặt chữ điền, phúc hậu hằn sâu những nếp nhăn thường có ở người già. Tóc ông bạc trắng, hớt cao. Đôi mắt ông ngả màu nâu đục, mỗi lần nhìn ngắm đồ vật nào đó ông lại nheo cặp mắt, trông thật chậm chạp. Mỗi khi ông cười thì đôi mắt ấy ánh lên vẻ hiền từ, bao dung, độ lượng biết nhường nào. Mỗi lần sang nhà ông Bảy chơi, em phụ ông Bảy quét dọn nhà cửa và xách nước ở giếng khơi trong, cùng ông Bảy tưới cho mấy cây kiểng trước sân nhà. Ông khen em ngoan. Ông cháu vừa làm việc, vừa nói chuyện thật là vui vẻ. Vui nhất là khi ông Bảy kể chuyện ngày xưa cho em nghe. Giọng ông kể trầm ấm, rõ ràng, đôi lúc ông cười thành tiếng, những lúc như thế trông ông Bảy trẻ lại đến mấy tuổi. Sau mỗi câu chuyện ông Bảy thường xuyên khuyên dạy em: Sống trên đời phải cò tình nghĩa, có tình làng nghĩa nước. Ông khuyên em đừng đua đòi cái xấu, phải học cái hay. Phải biết vâng lời dạy bảo của thầy cô giáo và cha mẹ. Phải chịu khó học hành cho bằng chị, bằng em, bằng bạn bè. Không có học là không thể làm việc tốt được.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 18

Bà ngoại em năm nay đã ngoài sáu mươi. Dáng người nhỏ, gầy với mái tóc pha sương nay đã bạc màu mây trắng. Lưng bà đã bắt đầu còng xuống, nước da bị nắng cháy sạm, có chỗ đã xuất hiện những chấm đồi mồi. Vì bà đã phải bươn chải, tần tảo buôn bán để nuôi mẹ, các cậu và các dì. Mắt bà không còn tinh tường như xưa nữa, con ngươi đã hơi đùng đục nhưng cái nhìn của bà thì vẫn như thuở nào: hiền hậu, yêu thương. Hai gò má của bà nhô lên, rám nắng, đôi môi khô và thâm lại theo năm tháng của cuộc đời. Trên khuôn mặt xuất hiện nhiều nếp nhăn ở đuôi mắt, khóe môi. Mỗi khi bà cười, những nếp nhăn ấy lại hằn sâu hơn. Những lúc buồn, đôi mắt bà đăm chiêu như phản chiếu những ngày lặn lội vất vả vì những miếng cơm manh áo cho con cái. Mỗi lần về thăm bà ngoại, nhìn thấy bà, em lại cảm thấy yêu thương bà vô cùng.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 19

Vẻ ngoài của chị không có gì đặc biệt lắm nhưng rất ưa nhìn. Chị thấp và hơi nhỏ. Khi chị khom lưng mải mê vẽ, cắt, nhìn đằng sau như một học sinh lớp 5. Khi may, chị hơi cúi đầu, mái tóc được buộc gọn gàng. Những sợi tóc mai quăn quăn sà xuống, dính bết trên trên vầng trán thanh tú, lấm tấm mồ hôi. Nhìn chị làm việc, em biết nghề may cũng không phải nhàn hạ. Chị Lan có đôi mắt to, sáng với hàng mi thưa, dài và hơi cong. Đôi mắt ấy như cười và thật trìu mến mỗi khi nhìn em. Em rất thích nhìn bàn tay nhỏ nhắn với những ngón tay dài và thon của chị. Khi chị vuốt ve tấm vải, kéo nó ngay ngắn để chuẩn bị vẽ và cắt trông thật khéo léo. Vẫn bàn tay ấy, khi đính cúc, thùa khuy, nhìn cứ như đang múa.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 20

Thầy Tuấn là giáo viên dạy môn mĩ thuật của chúng em trong năm học lớp một. Thầy đã gần bốn mươi tuổi. Thầy cao khoảng một mét tám mươi. Dáng người có phần hơi mập mạp. Mái tóc thầy đã điểm những sợi điểm bạc. Vầng trán cao và rộng. Em nghe mọi người thường đó là vầng trán của những người thông minh. Đôi mắt thầy ánh lên sự cương trực với cái nhìn đầy xa xăm. Ánh mắt ấy khi nhìn chúng tôi thì thật ấm áp biết bao. Sống mũi thầy cao, đôi môi mỏng. Mỗi khi thầy cười, những nếp nhăn nơi khóe mắt, khóe miệng lại hằn sâu hơn. Đặc biệt, thầy có một đôi bàn tay rất đẹp. Đôi bàn tay khá to, rất khéo léo khi cầm bút vẽ. Thầy đã dạy cho chúng em biết vẽ, biết tô màu sao cho đẹp. Mỗi khi đến giờ mĩ thuật của thầy, em cảm thấy vô cùng thích thú. Em rất yêu quý thầy.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 21

Những ngày đến trường, em thường gặp cô Lan – cô giáo đã dạy em vào năm học lớp Hai. Cô đã ngoài bốn mươi nhưng hãy còn rất trẻ. Với vóc người cao cao, làn da trắng hồng, cô mặc những chiếc áo dài sẫm màu trông thật đẹp. Hợp với khuôn mặt tròn của cô là mái tóc uốn cong, buông thả ngang lưng. Nét mặt cô thường tươi vui khi chúng em học tốt. Những lúc ấy, đôi mắt màu hạt dẻ của cô ánh lên những tia sáng ấm áp và dịu hiền khó tả. Khi cô mỉm cười, những chiếc răng trắng nõn lộ ra bên trong đôi môi đỏ hồng. Nụ cười của cô giống như ánh nắng ấm áp, đem lại thật nhiều yêu thương cho chúng em. Bàn tay cô mềm mại, luôn kiên nhẫn uốn nắn từng nét chữ cho chúng em. Tất cả những nét đẹp ở cô đã in sâu vào đôi mắt ngây thơ và tinh nghịch của chúng em

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 22

Mỗi ngày đến lớp em đều gặp cô Thúy. Cô Thúy là chủ nhiệm lớp em. Cô Thúy có thân hình đẹp. Năm nay cô gần 30 tuổi. Cô có thân hình thon gọn. Cô có khuôn mặt trái xoan trắng hồng. Mái tóc của cô đen óng dài ngang lưng và rất suôn mượt. Cô thường cột tóc cao và rất hợp với khuôn mặt của cô. Đôi mắt của cô nhỏ, đà và sáng long lanh như ánh sáng. Cô hay cười và nụ cười cô thật rạng rỡ, hai hàm mi của cô dài và cong. Cô còn giúp đỡ chúng em rất nhiều trong việc học tập. Cô ăn mặc rất giản dị. Cô luôn mỉm cười với chúng em, khi cười cô để lộ hàm răng trắng. Cô sở hữu giọng nói nhẹ nhàng và truyền cảm. Khi cô kể chuyện, chúng em có cảm giác được đi vào câu chuyện ấy. Cô ân cần giảng giải cho chúng em nhưng cô cũng rất nghiêm khắc. Cô luôn vui vẻ lạc quan và yêu đời. Các giáo viên khác đều yêu thích cô. Cô Thúy luôn nhiệt tình trong việc giảng dạy. Em tự hào vì cô là chủ nhiệm lớp em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng cô. Em mong cô mãi dạy chúng em

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 23

Bố em năm nay gần 40 tuổi. Bố cao khoảng 1m 70. Bố là một công nhân trong nhà máy.Bố có khuôn mặt hiền lành.Dáng người to cao,thân hình chắc khỏe.Bố có làn da ngăm đen trông khỏe mạnh vô cùng.Bố có một cặp mắt rất tinh anh cùng với đôi lông mày đen.Bố có sống mũi cao.Khuôn mặt hình vuông chữ điền.Mỗi khi cười tươi lên trông bố rất đẹp trai.Bố thường mặc những bộ đồ đơn giản nhưng nhìn vô cùng đẹp đẽ.Vầng trán bố cao thể hiện rõ sự thông minh.Vì suy nghĩ nhiều nên bố đã có vài sợi tóc bạc.Bố yêu thương cả nhà lắm.Bố rất hiền nhưng đôi khi cũng nghiêm khắc lắm.Bố đối xử với hàng xóm rất tốt nên mọi người xung quanh ai ai cũng yêu mến bố.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 24

Dì Hoa là em gái ruột của mẹ và cũng là người mẹ thứ hai của em. Dì là một bác sĩ giỏi của bệnh viện nhi thành phố. Không chỉ vậy, dì còn là một con người nhân hậu, luôn tận tình chăm sóc, giúp đỡ cho các bạn nhỏ. Thế nên dì được rất nhiều người yêu quý, kính trọng. Khi nhỏ em hay bị ốm vặt nên thường xuyên phải vào viện. Dì Hoa đã ân cần chăm sóc, động viên em và giúp đỡ mẹ trông coi em trong những ngày em ở viện. Khi không bận rộng, dì thường đến trò chuyện với em, kể cho em những câu chuyện thú vị. Biết em sợ hãi và thường khóc nháo khi phải tiêm thuốc nên dì thường nói những chuyện vui để em phân tâm, giúp em không còn cảm thấy đau đớn nữa. Tiêm xong dì còn an ủi và cho em những chiếc kẹo nhiều màu. Nhờ có dì Hoa mà rất nhanh em đã khỏe mạnh trở lại và được xuất viện về nhà. Em rất yêu quý dì Hoa, với em dì là người mẹ hiền từ thứ hai vậy.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 25

Trong gia đình em người em yêu quý nhất là bà nội. Vì bố mẹ thường xuyên công tác xa nhà nên bà nội là người chăm sóc cho em từng bữa ăn, giấc ngủ. Bà không chỉ ân cần quan tâm từ những điều nhỏ nhặt mà còn luôn dạy em những điều hay lẽ phải. Bà nội năm nay đã bảy mươi lăm tuổi. Trên khuôn mặt hiền lành, phúc hậu của bà đã xuất hiện rất nhiều những vết nhăn, vết đồi mồi. Mái tóc dài, bạc trắng được bà búi gọn gàng sau đầu. Bà có dáng người nhỏ, gầy, lưng bà đã hơi còng xuống nhưng bà đi lại vẫn rất nhanh nhẹn. Bà thường kể cho em những câu chuyện cổ tích hay, dạy em làm những công việc nhà và khuyên răn em những điều hay. Em rất yêu bà, em mong bà luôn sống khỏe mạnh, hạnh phúc bên cạnh em và gia đình.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 26

Một tháng trước gia đình em đã đón chào một thành viên mới, đó là bé Bảo Anh. Mới sinh ra Bảo Anh nhỏ xíu, chân tay ngắn ngủi tròn tròn nhìn vô cùng đáng yêu. Bé có nước da hồng hào giống mẹ, đôi mắt to tròn đen lúng liếng, chiếc miệng nhỏ hồng hồng lúc nào cũng chu lên. Bảo Anh là một em bé rất hiếu động, tay nhỏ chân nhỏ lúc nào cũng ngọ nguậy, đôi mắt xinh xắn luôn nhìn chăm chú vào người đối diện như muốn trò chuyện. Mỗi khi đói bé sẽ khóc thật to để thu hút sự chú ý của mẹ, đến khi no bụng lại thỏa mãn cười toe rồi chìm vào giấc ngủ. Từ khi có thêm thành viên mới, gia đình em ai nấy đều cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Em sẽ cùng với bố mẹ yêu thương, chăm sóc thật tốt cho Bảo Anh.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 27

Bác Tùng là giáo sư trường Đại học Sư phạm Kĩ thuật. Bác nay đã sáu mươi tuổi nhưng vẫn còn hăng say tham gia công tác giảng dạy vì bác còn khoẻ. Bác có vóc người cao, da ngăm ngăm rám nắng. Tóc bác đã ngả bạc hoa râm cả mái đầu. Đôi lông mày rộng cũng bạc như màu tóc. Sau làn kính lão nghiêm nghị, đôi mắt bác hấp háy cười chan hoà, thân ái cùng mọi người trong xóm. Bác Tùng lúc nào cũng đàng hoàng, tươm tất trong bộ âu phục màu xám nhạt. Đặc biệt, bác có đôi bàn tay thon đẹp với những ngón tay dài tháp bút của một người cả đời chỉ cầm viết. Ấy thế mà bác lại dạy kĩ thuật điện cơ khí rất giỏi, nổi tiếng là giáo sư kì cựu của trường Đại học. Mọi người trong xóm ai cũng kính trọng và yêu mến bác Tùng.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 28

Mẹ em năm nay đã 44 tuổi, mẹ cao khoảng 160cm, người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm áp, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.Vì thế em rất thích được nghe mẹ kể chuyện mỗi ngày.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 29

Từ ngay giây phút chào đời em đã có một người thân hết mực yêu thương em đó chính là mẹ. Mẹ đã sinh em ra, chăm sóc cho em từng bữa ăn, giấc ngủ, là người dạy dỗ cho em biết bao điều hay lẽ phải. Mẹ của em năm nay mới chỉ ba mươi hai tuổi, và em mới là đứa con gái đầu lòng của ba mẹ. Mẹ có dáng người cao, thanh mảnh, nhìn vóc dáng của mẹ bây giờ nhiều người còn tưởng em với mẹ là chị em gái. Mẹ em có mái tóc ngắn ngang vai nhuộm màu nâu như màu của cà phê. Màu tóc rất hợp làm cho làn da của mẹ trắng hơn và cũng giúp mẹ trông trẻ trung, xinh đẹp hơn. Em rất thích ngắm nhìn mẹ trong những bộ váy mà mẹ mặc khi đi làm. Trông mẹ khi ấy rất duyên dáng, hiền dịu. Mẹ em là một người phụ nữ rất đảm đang và giỏi giang. Ngoài thời gian đi làm tại công ty khi mẹ về nhà sẽ làm hết mọi việc từ nấu cơm, lau nhà, dọn dẹp và giúp em tắm rửa. Em rất thương mẹ, luôn muốn giúp đỡ mẹ mọi việc nhưng vì còn quá nhỏ nên em rất vụng về, những lần như vậy mẹ lại khẽ xoa đầu em rồi khen “Con gái mẹ ngoan lắm!”.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 30

Khi em hỏi các bạn của em rằng “Bạn quý ông hay bà hơn?” thì đa số các bạn của em đều nói rằng quý bà hơn vì bà gần gũi, tình cảm và chiều chuộng hơn. Thế nhưng em lại khác, em yêu quý cả hai ông bà nhưng lại quấn quýt và yêu quý ông nhiều hơn. Ông nội của em năm nay đã gần bảy mươi tuổi. Ông là một kỹ sư đã về hưu, mái tóc đã bạc và luôn cầm theo đôi kính lão. Tóc của ông tuy đã trắng gần hết nhưng vẫn dày, bồng bềnh như một đám mây. Răng của ông cũng rất chắc khỏe, ở tuổi của ông nhiều người phải trồng răng giả, rụng vài cái nhưng răng ông vẫn trắng sáng và đều tăm tắp. Nụ cười của ông rất hiền hậu và đầy ắp tình yêu thương. Ông em có một đời sống tinh thần rất lành mạnh và lạc quan. Ngoài việc ưa thích là đọc báo và tưới cây thì ông còn rất chăm chỉ tập thể dục và đạp xe. Mỗi sáng sớm ông đều dậy sớm tập thể dục, còn chiều mát ông lại đi bộ hoặc đạp xe, có hôm mang theo vợt để đánh với các ông bà trong xóm. Em mong sao ông sẽ luôn giữ được phong độ và sức khỏe như bây giờ để sống vui vẻ bên con cháu, là chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 31

Em đã từng đọc một cuốn truyện với tựa đề “Có một tuổi thơ mang tên bà ngoại”. Khi đọc cuốn truyện này em đã nhớ về bà ngoại của em rất nhiều, vì thực sự em đã có một tuổi thơ tuyệt đẹp trong vòng tay của bà. Bà ngoại của em năm nay đã gần sáu mươi tuổi. Bà là một người giáo viên và đã về hưu. Mái tóc bà dày và dài, vẫn giữ được màu đen óng ả dù đã có vài sợi tóc bạc. Em còn nhớ bà hay gọi em nhổ tóc bạc, tóc sâu cho bà sau đó bà lại cho một chiếc bánh, chiếc kẹo. Điều đó làm em rất vui. Bà của em là một người rất yêu lao động và chăm chỉ làm việc. Không còn đi dạy nên bà chuyển sang làm vườn. Khu vườn của bà đều do một tay bà trồng và chăm bón với đủ loại rau củ hoa trái. Đôi tay từng cầm phấn viết bảng nay lại cầm liềm cắt cỏ, cầm cuốc xới đất, trông bà làm việc rất nhanh nhẹn và khỏe khoắn. Bà làm việc nhưng không kêu mệt nhọc mà ngược lại còn luôn nở nụ cười tươi rói. Mỗi lần em về bà ngoại lại được bà cầm tay dắt ra vườn, tận tay hái cho những hoa quả tươi ngon nhất, em rất vui và hạnh phúc vì bà ngoại mạnh khỏ

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 32

Nhà em nằm ở giữa một khu phố nhỏ yên bình, ở ngoại ô thành phố. Cách vườn cây là đến hai nhà hàng xóm sát vách. Trong đó, có một vị hàng xóm rất đặc biệt, đó là bác Ngọc, tổ trưởng tổ dân phố. Bác Ngọc là cái tên được cả khu phố vui vẻ và quý mến khi nhắc đến. Bác góa vợ, con gái lại lấy chồng trên thành phố nên bác sống một mình trong căn nhà nhỏ. Chính vì thường ngày bác rất tốt bụng, hễ có ai cần giúp bác đều xắn tay áo không nề hà mà đến giúp hết sức. Em không biết năm nay bác bao nhiêu tuổi, chỉ thấy bác thường mặc bộ đồ Tàu lịch sự và đẹp đẽ như mấy diễn viên trên phim. Mái tóc muối tiêu của bác được chải gọn về sau đầu, để lộ cái trán hơi hói nhẵn bóng. Dáng người bác đậm chứ không gầy, thế nhưng mỗi bước đi đều nhanh nhẹn khỏe khoắn chứ không hề có dấu hiệu của tuổi già. Cứ mỗi sáng bác lại đạp xe một vòng quanh khu phố kiểm tra tình hình, quay về nhà đọc báo, xem thời sự và làm vài việc của khu phố. Nhà bác có một vườn cây ăn trái rộng, đây là khu vui chơi lý tưởng của đám con nít trong khu phố. Bác cũng rất thoải mái, bác nói mình bác ăn không hết nên mấy đứa cứ hái mà ăn. Chỉ chờ có vậy, chúng tôi ùa lên hái nào là xoài, ổi, mận, cóc,… ăn đến no nê. Mỗi lần như thế, bác cười hiền từ rồi chuẩn bị nước cho chúng tôi rửa tay chân nữa. Bác Ngọc rất được lòng mọi người bởi tính tình thẳng thắn và trách nhiệm với công việc của mình. Khu phố nhờ có bác mà quy củ hơn hẳn, không có gia đình nào đánh nhau hay trộm vặt nữa. Em rất quý người hàng xóm đặc biệt này.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 33

Gia đình em có bốn người, gồm bố mẹ, chị gái và em, vì công việc của bố mẹ thường xuyên bận từ sáng đến tối suốt cả tuần nên người chăm lo cho em, bên cạnh em nhiều nhất là chị gái. Chị của em tên là Linh, chị em năm nay đang học lớp 10, là một cô gái xinh xắn, trắng trẻo và rất tốt bụng. Chị có dáng người cao, khá cân đối. Nước da của chị trắng hơn em rất nhiều vì em ngày nào cũng quần đùi áo cộc đi phơi nắng chơi cùng các bạn, còn chị đi đâu cũng mặc áo chống nắng. Chị Linh có khuôn mặt trái xoan, mái tóc dài để mái ngố che đi vầng trán cao, đôi mắt hai mí của chị to và tròn cùng lông mi dài rất đẹp. Khi chị cười lộ rõ má lúm đồng tiền rất duyên. Khi ở nhà, chị lúc nào cũng chiều và nhường nhịn em, thay mẹ nấu ăn, rửa bát, quét nhà, giặt quần áo và chơi với em. Ở nhà chị là người con ngoan, hiếu thảo, trên lớp chị là học sinh giỏi gương mẫu. Việc học tập của chị chưa bao giờ khiến bố mẹ phải lo lắng, ngược lại chị còn dành thời gian dạy học, kèm cặp cho em. Em rất yêu quý chị gái của em. Nếu có một ngày chị phải đi học đại học xa nhà, chắc chắn em sẽ rất nhớ và thương chị.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 34

Mỗi cuối tuần, lũ trẻ xóm tôi lại tụ tập đông đúc ở sân để chơi đùa. Nhờ những cuối tuần vui nhộn này mà tôi đã trở nên thân thiết với anh Bình Nguyên. Anh lớn tuổi nhất hội nên mọi người thường gọi là anh Bi cả. Năm nay, anh Bi đã mười hai tuổi. Người anh cao dong dỏng. Vẻ mảnh khảnh nhưng anh rất ra dáng bậc anh. Anh ít khi tranh giành đồ ăn như mấy đứa chúng tôi. Anh thường bảo chúng tôi chia nhau ra cho bằng phần nhau. Anh có làn da ngăm ngăm đen. Nghe đâu, ngày còn nhỏ anh sống ở miền biển. Về sau, bố anh chuyển đơn vị công tác nên gia đình chuyển hẳn về nơi này sinh sống. Có lẽ, vì nắng ngoài biển đã làm mái tóc anh ngả vàng. Nhưng màu vàng ấy lại rất hợp với gương mặt hình trái xoan của anh. Đôi mắt anh bi màu nâu, long lanh như hai hòn bi ve để dưới ánh mặt trời. Đôi mắt khi thì nghiêm nghị, khi thì hiền từ, tinh nghịch. Anh Bi bị cận thị nên lúc nào cũng phải đeo kính. Có lần, chúng tôi giấu chiếc kính ấy đi. Anh lẳng lặng không nói gì, cũng không đi tìm. Bỗng nhiên, trò vui của chúng tôi không thành. Tôi đành đi lấy kính trả lại anh. Lúc này, anh mới dùng đôi tay gầy xương của mình kéo người tôi. Cù chọc tôi một trận. Bọn trẻ xung quanh cỗ vũ ầm ĩ, tôi được một phen cười lăn lóc. Anh Bi cũng cười lớn. Đôi môi anh hình trái tim, lúc nào cũng hồng hồng. Bọn con gái hay trêu đó là môi con gái. Nhưng tôi thấy đôi môi của anh đẹp. Đẹp nhất là những lúc anh nở nụ cười tươi để lộ hàm răng trằng ngần. Tôi quý anh Bi lắm! Anh dạy chúng tôi chơi trò bắn bi, cá ngựa, cờ tỉ phú. Mỗi dịp như vậy, xóm tôi lại rộn vang tiếng cười. Anh Bi thực sự đã trở thành người anh cả đáng mến của tôi.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 35

Hình ảnh cô giáo Lan vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em. Cô là người đầu tiên dạy em năm lớp Một ở trường Tiểu học. Cô Lan có dáng người thon thả và cân đối. Các thầy cô ở trường thường gọi cô là người mẫu. Em không biết chính xác cô cao bao nhiêu, chỉ đoán chừng một mét sáu mươi trở lên. Cô còn rất trẻ. Nước da trắng hồng làm cho khuôn mặt của cô thêm rạng rỡ. Mái tóc dài buông xoã ngang lưng, đen mượt tô điểm thêm cho sự dịu dàng của cô. Thỉnh thoảng những làn gió thổi làm mái tóc bồng bềnh của cô nhấp nhô như làn sóng gợn. Cô Lan có cặp mắt đen nhánh, mở to như biết nói. Đôi mắt ấy thật trìu mến khi cô nhìn chúng em đang chăm chỉ học. Đôi mắt ấy buồn rười rượi mỗi khi chúng em không thuộc bài và không vâng lời cô. Mỗi khi cô tiếp xúc với mọi người, nụ cười của cô luôn nở trên môi trông rất thân thiện.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 36

Mỗi sáng, khi đi qua ngã tư, em vẫn thường gặp chú cảnh sát giao thông có gương mặt quen thuộc. Chú cảnh sát giao thông có vóc người cao lớn, nước da màu bánh mật, tóc ngắn gọn gàng dưới chiếc mũ cảnh sát, khuôn mặt chú cương nghị và nổi bật nhất là đôi mắt sáng tinh anh. Chú mặc bộ đồng phục màu vàng, đầu đội mũ cho cảnh sát có huy hiệu ngôi sao trên nền đỏ. Cầu vai chú đeo quân hàm có một gạch vàng và hai ngôi sao nhỏ. Chú đi đôi giày da đen bóng và dắt bên lưng khẩu súng ngắn trông thật oai phong, đĩnh đạc. Ngày ngày, dù nắng hay mưa, chú vẫn luôn chăm chỉ, tận tụy với công việc chỉ huy, điều khiển giao thông qua lại để đảm đảm an toàn giao thông cho thành phố

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 37

Mỗi sáng, khi băng qua ngã tư để đến trường, em luôn nhìn thấy chú cảnh sát giao thông đứng đó điều khiển các phương tiện giao thông. Chú có vóc người cao lớn và đầy vẻ mạnh mẽ. Với nước da màu bánh mật, chú trông rất khỏe khoắn và đầy sức sống. Tóc ngắn gọn gàng của chú được cắt ngắn dưới chiếc mũ cảnh sát, và khuôn mặt cương nghị của chú là điểm nhấn nổi bật nhất. Bộ đồng phục màu vàng của chú càng làm nổi bật thêm vẻ ngoài của chú. Trên đầu chú đội chiếc mũ cho cảnh sát, trên nó có một huy hiệu ngôi sao trên nền đỏ, cho thấy chú là một người có uy tín và quyền lực trong việc đảm bảo an toàn giao thông. Chú mang quân hàm có một gạch vàng và hai ngôi sao nhỏ, cho thấy chú đã có nhiều kinh nghiệm và đạt được nhiều thành tích trong công việc của mình. Chú đi đôi giày da đen bóng, cho thấy sự trang trọng và đẳng cấp của chú. Chú cũng dắt bên lưng khẩu súng ngắn, trông thật oai phong và đĩnh đạc. Ngày ngày, dù nắng hay mưa, chú luôn chăm chỉ và tận tụy với công việc chỉ huy, điều khiển giao thông qua lại để đảm đảm an toàn giao thông cho thành phố. Chú là một hình ảnh đại diện cho sự an toàn và sự bảo vệ của thành phố.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 38

Bà ngoại của em là một người đã trải qua nhiều sóng gió trong cuộc đời. Nhìn vào vóc dáng của bà, em cảm nhận được sự gầy gò, nhỏ nhắn nhưng lại rất mạnh mẽ. Bà đã phải bươn chải, tần tảo để nuôi mẹ, các cậu và các dì. Với nụ cười hiền hậu trên môi, bà luôn tỏa ra một sức sống mãnh liệt, đầy nghị lực. Mái tóc dài của bà đã giờ đây đã có nhiều tóc bạc. Nước da bị nắng cháy sạm, với những chấm đồi mồi xuất hiện tại một số chỗ. Đôi mắt của bà đã có những nếp nhăn và không còn tinh tường như xưa nhưng ánh mắt của bà vẫn giữ được nét hiền hậu và yêu thương của một người đàn bà đã trải qua nhiều sóng gió. Tuy nhiên, mỗi lúc bà buồn, đôi mắt ấy lại trở nên đăm chiêu như phản chiếu lại những ký ức của một cuộc đời còn nhiều khó khăn và vất vả. Bà có khuôn mặt nhỏ, có lẽ hồi trẻ bà đẹp lắm. Thế nhưng có lẽ dấu vết của thời gian đã để lại những dấu vết trên khuôn mặt của bà. Những nếp nhăn đã hằn sâu ở đuôi mắt, khóe môi và trán. Mỗi lần bà cười, những nếp nhăn ấy lại trở nên rõ ràng hơn, tạo nên một nét đẹp đặc biệt cho bà. Bà tuy đã già và không còn khỏe để có thể chăm sóc con cháu như trước nhưng em luôn cảm thấy yêu thương và ngưỡng mộ về tình cảm mà bà dành cho tất cả những đứa cháu của bà.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 39

Đầu làng tôi có một cây đa cổ thụ rất to, một tài sản vô giá của cả làng. Khi nhìn lên, tôi luôn cảm thấy mình nhỏ bé trước sự vĩ đại của nó. Bóng cây rộng che khắp một khoảng đất, tạo ra một không gian mát mẻ trong những ngày hè nắng nóng. Quán nước dưới gốc đa là nơi lý tưởng để tôi và những người khác có thể ngồi nghỉ ngơi, thưởng thức ly nước mát và tán gẫu với nhau. Người bán hàng nước là một cụ già hiền từ, nhân hậu và lương thiện. Cụ đã hơn bảy mươi tuổi rồi, và dấu vết của thời gian thể hiện rõ nhất trên cái lưng còng của cụ. Tóc bạc của cụ già được cột gọn vào chiếc mũ rộng, tạo ra một diện mạo trang trọng. Chân tay cũng yếu hơn, bàn tay nhăn nheo và xuất hiện những vết đồi mồi. Tuy nhiên, khuôn mặt cụ vẫn giữ được nét hồng hào, phúc hậu như một bà tiên. Đôi mắt cụ vẫn còn tinh tường lắm, và khi cười, cụ làm cho mọi người cảm thấy yêu thương và ấm áp. Bà cụ rất thích ăn trầu. Mỗi khi nhìn bà bỏm bẻm nhai tôi lại nhớ đến bà ngoại của mình. Bà tôi khi còn sống cũng hay ăn lá trầu không. Bà cụ bán hàng nước hình như không có người thân thích. Nhưng mỗi khi tôi gặp cụ và nhìn thấy nụ cười của cụ, tôi lại cảm thấy rất ấm áp và cảm động. Bà lão ngồi ở gốc đa này bán hàng từ bao giờ, chỉ biết từ lúc tôi mới biết đi, tôi đã thấy bà ở đó rồi. Bao nhiêu năm đã trôi qua, hình ảnh bà cụ gắn liền với gốc đa vẫn luôn in đậm trong tâm trí tôi.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 40

Ngoại hình của một người phụ nữ thường được xem là biểu tượng của vẻ đẹp, nét thanh tú và quyến rũ. Và mẹ tôi, với vóc dáng mảnh mai và khuôn mặt tươi tắn, thật sự là một người phụ nữ đẹp. Mẹ tôi có làn da trắng mịn, tươi tắn và không một vết tì vết. Khuôn mặt của mẹ có đường nét thanh tú, hài hòa, với đôi mắt to tròn và sáng ngời, làm cho ai nhìn thấy cũng không thể rời mắt. Mắt của mẹ tôi có một sức hút đặc biệt, khiến người ta cảm thấy thoải mái và được yên bình chỉ khi nhìn vào chúng. Tóc của mẹ dài và óng ả, thường được buộc cao để không làm phiền công việc hàng ngày. Mẹ tôi cũng rất thích chăm sóc mái tóc của mình, thường xuyên đến tiệm để làm tóc và chăm sóc cho chúng. Vóc dáng của mẹ tôi cũng rất hoàn hảo, với chiều cao trung bình và cân nặng vừa phải. Bên cạnh đó, mẹ tôi cũng luôn giữ cho mình một cơ thể khỏe mạnh và thon gọn bằng cách tập thể dục thường xuyên và ăn uống lành mạnh. Mẹ tôi cũng rất biết cách ăn mặc và trang điểm để tôn lên vẻ đẹp của mình. Những bộ trang phục mà mẹ tôi chọn đều rất phù hợp với vóc dáng và phong cách của mẹ, khiến cho mẹ tôi luôn nổi bật trong mắt mọi người. Với tất cả những đặc điểm đẹp và tươi tắn đó, mẹ tôi thực sự là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp trong mắt tôi.

Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp- Mẫu 41

Ngoại hình của mẹ tôi rất đẹp và thanh thoát. Mẹ cao khoảng 1m65, với một thân hình thon gọn, nhưng vẫn rất săn chắc và khỏe mạnh. Khuôn mặt mẹ có những đường nét tinh tế, với một làn da trắng sáng và mịn màng. Đôi mắt của mẹ rất to, sáng và có màu nâu đậm, luôn tươi cười và đầy sức sống. Nụ cười của mẹ là một nét đẹp đặc biệt, luôn tỏa ra niềm vui và sự ấm áp đến mọi người. Tóc của mẹ dài, mượt và óng ả, thường để tự nhiên hoặc buộc gọn bằng một băng đô thời trang. Khi mẹ diện những bộ trang phục tôn lên vẻ đẹp quý phái của mình, cảm giác như đang nhìn thấy một người mẫu chuyên nghiệp trên sàn diễn. Mặc dù đã trải qua nhiều năm tháng, nhưng mẹ vẫn giữ được nét đẹp thanh xuân của mình. Cơ thể mẹ vẫn săn chắc và đẹp như ngày nào bởi thói quen tập thể dục hàng ngày của mẹ. Tôi tự hào khi được sinh ra và lớn lên trong vòng tay của mẹ, người phụ nữ đẹp nhất trong mắt tôi.

*****

Trên đây là hơn 41 mẫu Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp lớp 5 do thầy cô biên soạn. Hy vọng nội dung trong bài học hôm nay sẽ giúp các em có thêm nhiều ý tưởng mới lạ để từ đó hoàn thành tốt bài tập của mình đạt điểm số cao nhất nhé.

Đăng bởi thầy cô trường THCS Bình Chánh trong chuyên mục Học tậplớp 5

Rate this post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *